Thẩm Quân Tuyết

Chương 3

"Trà, điểm tâm, sách vở phải không? Có, ngươi muốn gì cũng có!"

Ta lấy vài cuốn sách, cùng vài chiếc bánh bao nguội làm hôm qua trong bếp.

Đi xe phượng của Linh Dung đến thẳng Thần Học Điện.

Thượng Thanh Thần Vực quả nhiên linh khí dồi dào, trên đường đi ánh sáng rực rỡ, mây hồng lấp lánh, đom đóm bay lượn.

Ta cảm thấy linh khí trong cơ thể cũng dồi dào hẳn lên.

Quả không hổ danh là Thần Vực.

Đến thần điện, ta mới vỡ lẽ vì sao vị muội muội kế chẳng ra gì kia của ta vẫn còn mãi dậm chân tại lớp học sơ cấp.

Nào phải đến đây để cầu học, rõ ràng là đến để đuổi theo thần tượng thì có!

Cả gian phòng toàn là những tiểu đồng, chỉ có hai ta là cao lêu nghêu.

Ngay cả bàn ghế cũng là loại nhỏ xíu dành cho trẻ con.

Ta ngồi giữa đám tiểu đồng tiên tử, hai má giật giật, cảm thấy toàn thân khó chịu, lúng túng không sao tả xiết.

Nhìn Linh Dung kia chống cằm, vẻ mặt si mê nhìn vị Thần Quân giảng bài, ta thấy thật mất mặt thay.

Ta liếc nhìn Đông Trạch thần quân, quả nhiên, dáng người cao ráo, thanh nhã, trắng trẻo, nho nhã.

Đông Trạch thần quân luôn giữ nguyên tắc "giáo dục trẻ thần từ sớm", nên đảm nhiệm việc dạy dỗ lớp sơ cấp.

Ngài chính là Văn Khúc chân quân, người phụ trách văn vận và con đường quan lộ của nhân gian.

Giờ nghỉ, đám tiểu thần ngồi thành hàng, ăn điểm tâm mang theo, chờ thần quân phát trái cây tươi, ai nấy đều ngoan ngoãn đáng yêu.

Ta lấy ra chiếc bánh bao nguội nhét vào tay Linh Dung, rồi mỉm cười nhìn nàng ta mặt mày méo xệch, cố gắng giữ lấy dáng vẻ thần nữ trước mặt Đông Trạch mà từng miếng từng miếng nhét bánh bao vào miệng.

Trong lúc Đông Trạch Thần Quân quay đi, nàng ta quay đầu lại nhìn ta, ánh mắt như muốn g.i.ế.c người: "Thẩm Quân Tuyết, chờ trở về ta sẽ dạy cho ngươi một bài học!"

Ta cười khẩy, được thôi, ta chờ.

Lớp sơ cấp tuy cơ bản và đơn giản, nhưng với ta – người chưa từng được học chính quy ở Thượng Thanh thần vực – lại rất quan trọng.

Mẹ kế của ta lần này đúng là vô tình làm đúng việc.

Ai ai cũng nhìn ra vị muội muội kế kia si mê Đông Trạch Thần Quân.

Chính vì vậy mới ở mãi lớp học sơ cấp này, hao phí cả ngàn năm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận