Thẩm Quân Tuyết
Chương 20
Ngoại truyện:
Ta là Đông Trạch, ta có một người bạn rất thân ở Thượng Thanh, tên là Tư Mệnh.
Lúc bấy giờ, Đế quân còn chưa phải là Ngột Hạo. Mẹ của Ngột Hạo phạm phải luật trời, bị Thiên đế xử tử tại Tru Tiên đài, hồn phi phách tán.
Ngột Hạo khi ấy vẫn còn ẵm ngửa, lại bị nhẫn tâm vứt bỏ xuống nhân gian.
Tư Mệnh nói rằng, Thiên đế lúc đó thật sự căm hận mẹ của Ngột Hạo, mới cố ý chọn cho hắn một số phận thê thảm như vậy.
Mệnh cách của hắn mang đầy âm khí, người sinh ra hắn vì hắn mà chết, người nuôi dưỡng hắn vì hắn mà mất.
Phàm là những người thân cận hắn, đều không được c.h.ế.t tử tế.
Hắn bị người người khinh miệt, sống không bằng heo chó.
Mẹ của Ngột Hạo là cô cô của Quân Tuyết, hai người khi còn là bào thai, đã được định sẵn hôn ước.
Quân Tuyết lúc đó tuy còn nhỏ, nhưng lại vô cùng gan dạ.
Nàng nghĩ rằng, hắn vốn là phu quân tương lai của mình, há có lý nào lại bỏ mặc hắn được.
Nghĩ vậy, nàng liền quyết tâm nhảy vào vòng luân hồi, đầu thai làm cung nữ bên cạnh Ngột Hạo.
Hôm ấy, ta chuốc rượu cho vị Tư Mệnh say mèm, dò hỏi được ý định của nàng, rồi cũng nhảy xuống theo nàng.
Nếu nàng nhất quyết muốn bảo vệ Ngột Hạo, vậy để ta bảo vệ nàng.
Tư Mệnh tỉnh dậy, phát hiện trong thoại bản về một kiếp nạn nơi trần thế, vậy mà lại có đến ba vị chân thần bước vào, sợ hãi đến mức không dám bẩm báo.
Những ký ức này thực sự rất đau đớn, dù ta đã tỉnh lại, ta vẫn cảm thấy như một cơn ác mộng.
Tư Mệnh, ngươi thật sự quá tàn nhẫn.
Ngột Hạo trở về từ nhân gian, dần dần trưởng thành.