Thẩm Quân Tuyết
Chương 10
Ta nhìn thấy phản ứng của Bia Phong Thần, thì các vị thần khác đương nhiên cũng thấy.
Vị trí Hoa Thần đã trống suốt một nghìn năm, ai sẽ được Bia Phong Thần lựa chọn làm tân Hoa Thần trở thành chủ đề bàn tán xôn xao.
Thiên Đế và Thiên Hậu thậm chí còn triệu ta vào cung trong đêm.
Dù họ xác nhận rằng mẹ ta – Hoa Thần trước đây – không truyền lại thần tủy tinh khiết nhất của bà cho ta, nhưng vẫn nhíu mày, không yên tâm.
Trước khi ta đến, họ còn đặc biệt hỏi ý kiến vài vị sư phó của ta.
Kết quả cho thấy, ta trong vài kỳ kiểm tra gần đây chỉ đạt mức trung bình.
Ngôi vị Chủ Thần mới, phần lớn đều do con cái của vị Chủ Thần tiền nhiệm kế thừa.
Nếu như con cái của thần đều không kế thừa được tinh túy thuần khiết của Chủ Thần, vậy thì sẽ chờ đợi tứ hải bát hoang xuất hiện người được trời chọn.
Mà ta, thật may mắn thay...
Không chỉ gương mặt không giống mẹ, mà thần tủy của ta cũng đầy tạp chất.
Thiên Đế và Thiên Hậu không chỉ triệu ta, mà còn gọi cả Linh Dung.
Sau khi kiểm tra thần tủy của ta, họ tiếp tục kiểm tra Linh Dung.
So với ta, thần tủy của nàng ta rõ ràng ưu việt hơn nhiều.
Thiên Hậu vuốt ve khuôn mặt Linh Dung, dịu dàng nói: "Bảo bối, yên tâm, ngôi vị Hoa Thần này nhất định sẽ thuộc về con gái của ta."
Người được Bia Phong Thần lựa chọn, chính là người được trời chỉ định.
Ta thật sự rất tò mò, vì sao Thiên Hậu lại có thể tự tin như vậy.
Hoa Thần là Chủ Thần, nắm giữ cái đẹp của trời đất vạn vật.
Dưới Hoa Thần, còn có mười vị Hoa Tư sứ giả, là phó Hoa Thần, phụ tá Chủ Thần quản lý muôn loài hoa.
Thiên Hậu từng là một trong số những Hoa Tư sứ giả đó, từng dưới quyền quản lý của mẹ ta.
Bà ta vốn chỉ là một tinh linh hoa cỏ nhỏ bé, được mẹ ta một đường đề bạt, cất nhắc lên Thượng Thanh Thần Vực.
Cũng chính nhờ vậy mà bà ta quen biết vị hôn phu lúc bấy giờ của mẹ ta, cũng chính là Thiên Đế bây giờ.
Khi ấy, ông ta chỉ là một thứ tử không được sủng ái, làm một chức quan nhỏ nhàn hạ.
Nhiều lúc nhìn thấy vẻ mặt u ám vạn năm của ông ta, ta thật sự không hiểu nổi, mẹ ta rốt cuộc đã nhìn trúng ông ta ở điểm nào?
Chẳng lẽ khuôn mặt lạnh như băng đó để dành mùa hè hạ nhiệt hay sao?
Ta trở về vườn, kể lại chuyện bị dò xét thần tủy cho Đông Trạch nghe.
Đông Trạch nói, tuy Thiên Đế và Thiên Hậu đã bỏ xuống sự đề phòng với ta, nhưng tốt nhất ta vẫn nên che giấu thực lực.
Thần tủy của ta tuy không thuần khiết, nhưng dù sao ta cũng là con gái của Hoa Thần.