Cô vợ nuôi từ bé của Đại thiếu gia du côn bất lương

Chương 13

Ca phẫu thuật của mẹ Thư Hòa An rất thành công, trong thời gian ở lại bệnh viện dưỡng sức, bà được các hộ lý chăm sóc chu đáo. 

Thư Hòa An nói với mẹ dạo này mình bận học nên không thể thường xuyên đến thăm. Bà bảo Thư Hòa An chú ý nghỉ ngơi, không cần đến nhiều. 

Thực tế, những lúc không đến bệnh viện ở bên mẹ, Thư Hòa An đều bị Hầu Yến Lương giam giữ bên cạnh hắn. 

Thư Hòa An cầu xin hắn đừng để lại dấu vết trên những chỗ da thịt dễ lộ ra, vì nếu bị người khác phát hiện, mọi chuyện sẽ kết thúc. 

Nhưng Thư Hòa An hoàn toàn quên mất rằng, Hầu Yến Lương, hắn vốn là kẻ đi.ên. 

Thư Hòa An càng cầu xin, hắn lại càng cố ý để lại những dấu hôn độc chiếm trên cơ thể Thư Hòa An ở những nơi dễ thấy nhất, như thể để tuyên bố rằng cô gái nhỏ này là tài sản của hắn. 

Sự đi.ên cuồng của Hầu Yến Lương khiến Thư Hòa An phải mặc áo cổ cao đến trường mỗi ngày, bất kể thời tiết nóng bức khiến cô ấy đổ mồ hôi suýt ngất xỉu mấy lần. 

Hầu Yến Lương đã tìm thấy một thú vui mới, còn thú vị hơn cả rượu chè cờ bạc. 

Hắn bắt đầu say mê việc đưa đón Thư Hòa An đi học mỗi ngày. 

Các bạn học của Thư Hòa An đều biết rằng Thư Hòa An có một "anh trai" lái siêu xe, nhưng bọn họ cũng biết hoàn cảnh gia đình khó khăn của Thư Hòa An trước đây. 

Điều đó không tránh khỏi khiến người khác nghi ngờ. 

Những học sinh tuổi teen rất thích đồn đoán rồi gán ghép những câu chuyện mang màu sắc không trong sáng. 

Tin đồn bắt đầu lan truyền khắp nơi, gắn liền tên Thư Hòa An với những từ ngữ như "bao nuôi", "kẻ thứ ba", "tình nhân". 

Khi một nam sinh đầy ác ý cợt nhả hỏi Thư Hòa An trước mặt mọi người, sắc mặt Thư Hòa An lập tức tái nhợt, não trống rỗng đến mức không thể thốt ra lời phản bác. 

Một bạn nữ đã đứng ra bảo vệ Thư Hòa An, lớn tiếng cãi lý để giữ danh dự cho cô ấy. 

Nhưng trong lòng, Thư Hòa An vẫn cảm thấy có lỗi. 

Vì Thư Hòa An biết rõ, mối quan hệ giữa Thư Hòa An và "anh trai" không hề rõ ràng. 

Thậm chí Thư Hòa An không biết mình có được coi là người yêu của hắn hay không. Hay Thư Hòa An chỉ như một món đồ chơi mới mẻ làm hắn hứng thú mà thôi. 

Sau giờ học, chiếc siêu xe màu đen vẫn đậu ở bãi xe đối diện cổng trường như thường lệ. Thư Hòa An vẻ mặt không cảm xúc bước lên xe. 

Ngay khi cửa xe đóng lại, người đàn ông đã chờ đợi sẵn trong xe liền ép Thư Hòa An vào cánh cửa. 

Mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt quen thuộc nhưng khiến Thư Hòa An khó chịu tràn ngập trong không khí, nhưng Thư Hòa An chẳng thể trốn đi đâu. 

Dù Thư Hòa An nghiêng đầu tránh né, hắn vẫn nắm chặt cằm cô gái, ép Thư Hòa An quay lại. 

Môi hắn lướt nhẹ qua má Thư Hòa An, giọng khàn khàn từ tính thì thầm bên tai: 

"Hôn anh đi. Anh nhớ em muốn ch.ết." 

Thư Hòa An đã rất cố gắng để tránh xa hắn, nhưng khi mất kiên nhẫn, hắn liền kéo cằm Thư Hòa An rồi mạnh bạo hôn lấy. 

Hầu Yến Lương rất thích ôm Thư Hòa An, dù chẳng làm gì cả, chỉ cần ở bên Thư Hòa An cũng khiến hắn thoả mãn. 

Hành động này đã trở thành thói quen hàng ngày, bất kể là khi đưa Thư Hòa An đến trường hay đón cô ấy về. 

Kính xe được dán một lớp phim, bên trong có thể nhìn rõ mọi thứ bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không thể thấy được bên trong. 

Nhóm nữ sinh lớp Thư Hòa An đi ngang qua, một cô gái trong số đó chỉnh lại tóc mái trước cửa kính xe, mấy nữ sinh khác cười đùa: 

"Bên trong xe có ai không thế?" 

Hầu Yến Lương liếc mắt nhìn, khi thấy Thư Hòa An hoảng loạn, hắn cười đầy tà ý, bàn tay đặt lên đùi Thư Hòa An: 

"Đừng cử động. Bạn em ngay ngoài kia đấy. Em đoán xem họ có thấy được chúng ta không?" 

 

Dù hắn nói rất khẽ, Thư Hòa An vẫn sợ rằng bên ngoài sẽ nghe thấy. 

Thư Hòa An cắn chặt môi, đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ nhìn chằm chằm cô gái ngoài kia. 

Cô ấy là người từng đứng ra bảo vệ Thư Hòa An khỏi những lời đồn ác ý. 

Nếu cô ấy biết chuyện này... Thư Hòa An không biết phải đối diện thế nào với cô ấy nữa. 

Bạn cần đăng nhập để bình luận