Sau khi đến khách sạn, vừa vào phòng, chuyên viên massage mà chị Nam gọi đến cho Hạ Uyển cũng đến nơi.
“Để em ra mở cửa.” Hiểu Hiểu vội vàng rời khỏi ghế.
“Tôi muốn tắm xong mới massage, chị có thể đợi một lát không?” Hạ Uyển hỏi người vừa bước vào.
Vốn dĩ cô đang định đi tắm, không ngờ người massage lại đến nhanh như vậy.
Cô vừa đổ mồ hôi khi biểu diễn xong ở concert, giờ người cứ dính dính, cô thật sự không muốn massage trong tình trạng này.
Khi biết người mình sắp massage là ngôi sao Hạ Uyển, nữ nhân viên massage có chút bối rối, cố gắng kìm nén sự phấn khích trong lòng, “Được ạ, được ạ.”
Nhưng giọng vẫn không giấu được sự run nhẹ.
Cô ấy là nhân viên massage của khách sạn tốt nhất ở Cảng Thành, hễ có nghệ sĩ đến làm việc ở đây, họ đều chọn ở khách sạn này. Cô ấy đã từng phục vụ cho nhiều nữ nghệ sĩ rồi.
Nhưng Hạ Uyển là một trong số ít người lễ phép mà cô ấy từng gặp.
Quan trọng hơn, cô ấy nhận ra ngoài đời Hạ Uyển còn xinh hơn cả khi lên hình.
Sau khi tắm xong, Hạ Uyển mặc áo choàng tắm bước ra, trong lúc tắm cô cũng đã nhân tiện tẩy trang.
Cô hoàn toàn để mặt mộc, nhưng gần như không có chút khuyết điểm nào, làn da trắng như ngọc, đôi mắt đẹp và quyến rũ giờ đây thêm phần lười biếng mơ màng, lại càng mê hoặc lòng người.
“Chị Uyển Uyển, da chị thật sự quá đẹp luôn.” Mỗi lần nhìn thấy mặt mộc của Hạ Uyển, Hiểu Hiểu đều không nhịn được cảm thán.
Nhân viên massage đứng bên cạnh cũng gật đầu, đây chắc chắn là nữ nghệ sĩ xinh đẹp nhất khi để mặt mộc mà cô ấy từng gặp.
Hạ Uyển đi lại giường nằm xuống, chờ nhân viên massage bắt đầu: “Chị không phải tặng em một bộ sản phẩm chăm sóc da giống của chị sao? Em cứ kiên trì dùng đi, da sẽ ngày càng đẹp hơn đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sieu-ngot-sep-quy-lai-phat-duong-nua-roi/chuong-6.html.]
“Em có dùng mà.” Hiểu Hiểu bước đến soi gương: Nhưng da em đúng là có cải thiện thật nè, không còn vàng vọt như trước nữa.”
Da cô ấy vốn không đen, chỉ là hơi xỉn màu, thỉnh thoảng nổi vài nốt mụn ẩn.
Hiểu Hiểu nghĩ chắc do mình thức khuya nên mặt mới bị xỉn, nhưng nghĩ lại chị Uyển Uyển cũng hay thức khuya mà da vẫn mịn màng, trắng sáng như phủ sương.
Thế là cô ấy hỏi chị Uyển Uyển dùng gì mà da đẹp thế.
Hôm sau Hiểu Hiểu nhận được trọn bộ sản phẩm chăm sóc da cùng mấy loại mặt nạ khác nhau.
Hạ Uyển thoải mái tận hưởng massage: “Lúc skincare em nhớ lấy lượng sản phẩm nhiều chút, đừng tiết kiệm. Hết rồi cứ nói chị, chị gửi tiếp cho.”
Hiểu Hiểu vội xua tay từ chối: “Chị Uyển Uyển đừng vậy mà, em tự mua được rồi.”
Thi thoảng tặng một lần thì được, nhưng cứ liên tục nhận quà từ chị Uyển Uyển thì cô ấy cũng ngại lắm.
Chỉ là cô ấy tiếc tiền không dám mua thôi, mấy món đó đắt thế nào cô ấy biết mà. Mua trọn bộ cũng đủ bay mất mấy tháng lương.
“Không sao đâu, em cũng biết mấy thứ này chị có cả đống mà.” Hạ Uyển nghiện mua đồ, chưa kể còn được các hãng mỹ phẩm gửi tặng suốt.
Dù cô không quảng cáo giúp, nhiều thương hiệu vẫn sẵn sàng gửi đồ cho cô.
Một bộ sản phẩm đối với Hiểu Hiểu có thể hơi đắt, nhưng với cô thì chẳng đáng là bao.
Hiểu Hiểu nghĩ đến căn nhà của Hạ Uyển ở Kinh Thị có hẳn một căn phòng chỉ để mỹ phẩm, đồ dưỡng da.
Mấy chiếc tủ và ngăn kéo trong phòng đều chất đầy sản phẩm, kiểu gì cũng không thể dùng hết được.
Chị Uyển Uyển còn từng bảo cô ấy nếu trong đó có món nào hợp với da mình thì cứ thoải mái lấy dùng.