Siêu Ngọt! Sếp Quý Lại Phát Đường Nữa Rồi!

Chương 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xem ra lần sau muốn giảm cân chỉ cần tổ chức concert là đủ.

Từ sau khi quyết định mở concert, cân nặng của cô cứ tụt đều, nguyên nhân đơn giản là do quá mệt.

Phải biết rằng khẩu phần ăn của cô gần đây còn nhiều hơn bình thường.

Hạ Uyển ngủ đến gần năm giờ chiều mới tỉnh, thay đồ và trang điểm qua loa rồi ra ngoài.

Cô lái chiếc Bentley Continental GT bốn chỗ là món quà anh trai tặng. Màu xe được đặt riêng với sắc hồng vỏ sò, cũng chính là màu đại diện của cô.

Tới nhà hàng đã hẹn, nhân viên dẫn cô vào phòng riêng đã đặt sẵn.

Vừa mở cửa, đập vào mắt là một người đàn ông điển trai, ngũ quan như được chạm khắc từ ngọc khiến người ta khó mà rời mắt. Nhìn kỹ sẽ nhận ra anh ta có vài nét giống Hạ Uyển.

Thấy người đẩy cửa bước vào, Hạ Lâm hơi nhướng mày, ánh mắt trở nên dịu dàng, khóe môi cũng hiện lên ý cười.

“Anh.” Hạ Uyển gọi khẽ, giọng nhẹ như gió.

Cô tháo khẩu trang và mũ nón ra, ngồi xuống cạnh Hạ Lâm.

Người đàn ông đưa tay chỉnh lại mái tóc hơi rối vì bị mũ đè của cô: “Uyển Bảo, xin lỗi nhé, anh không kịp về xem concert của em.”

Hạ Uyển cười: “Không sao đâu, lần sau anh đến xem cũng được mà. Ba mẹ có gọi cho anh rồi phải không?”

“Ừ, mắng cho một trận ra trò.” Hạ Lâm nhắc đến hai ông bà ở nước ngoài, bất giác thấy đau đầu.

Vừa xuống máy bay anh ta đã thấy hàng loạt cuộc gọi nhỡ, toàn bộ là từ ba mẹ gọi đến.

Anh ta còn tưởng ba mẹ gặp chuyện gì ở bên đó nên vội vàng gọi lại ngay.

Ai ngờ vừa kết nối, chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã bắt đầu hỏi tội.

Cuộc gọi đó kéo dài đến tận khi anh ta về đến nhà mới chịu kết thúc.

Hạ Lâm đưa thực đơn cho Hạ Uyển: “Anh đã gọi mấy món em thích rồi, em xem còn muốn ăn gì thêm không?”

Hạ Uyển liếc qua vài dòng rồi đặt thực đơn xuống, cười tươi: “Không cần đâu, món anh gọi chắc chắn là những thứ em thích.”

“Em đúng là...” Hạ Lâm nhìn em gái, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.

Hạ Lâm rót cho cô một cốc nước, nhẹ giọng hỏi: “Nghe Nam Lệ nói em định nhận đại diện?”

“Sao anh biết hay vậy?” Hạ Uyển ngạc nhiên, không ngờ anh trai lại nắm tin tức nhanh đến thế.

Sáng cô mới quyết định xong, định bụng tối ăn cơm sẽ kể, vậy mà anh trai đã biết trước.

“Chiều nay anh gặp Nam Lệ ở công ty, cô ấy nói với anh. Mà chuyện liên quan đến em, anh lúc nào chả biết đầu tiên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sieu-ngot-sep-quy-lai-phat-duong-nua-roi/chuong-13.html.]

“Sao tự dưng lại muốn nhận đại diện thế?” Hạ Lâm vẫn thắc mắc về quyết định của cô.

Hạ Uyển bèn kể lại những gì mình đã nói với chị Nam cho anh trai nghe.

Nghe xong, Hạ Lâm nói: “Anh mở công ty này đâu phải trông chờ vào em kiếm tiền. Còn nhiều nghệ sĩ khác nữa, em không muốn thì đừng nhận, đừng bận tâm gì cả.”

Anh ta còn lâu mới đến mức phải để em gái đi làm nuôi mình. Nếu để ba mẹ biết chuyện, thế nào cũng bị giảng đạo một trận.

“Không mà, em tự nguyện đấy. Em muốn kiếm thật nhiều tiền để làm một tiểu phú bà.” Hạ Uyển nhìn anh trai, ánh mắt long lanh tham tiền rõ rệt.

“Em thiếu tiền à?” Hạ Lâm lập tức bắt được trọng điểm. Anh ta lấy ví, rút ra một chiếc thẻ ngân hàng đưa cho cô: “Mật khẩu là ngày sinh của anh, không giới hạn số tiền.”

Hạ Uyển nhìn ông anh vung tiền như rác, nhận lấy rồi lại nhét lại vào ví anh trai: “Em có tiền mà, nhiều lắm luôn.”

Tiền bán album mấy năm nay của cô đã là một con số không nhỏ. Chưa kể còn có quỹ riêng của bản thân, hoàn toàn không thiếu tiền.

Hạ Lâm vẫn chưa hiểu rõ, liền hỏi: “Vậy sao còn phải kiếm tiền nữa?”

Hạ Uyển hé môi cười, duyên dáng đáp: “Ai lại chê tiền nhiều chứ.”

Nghe thế, Hạ Lâm cũng thấy có lý: “Được, nhưng điều kiện tiên quyết là không được để bản thân mệt quá.”

Nói xong, anh ta gắp cho Hạ Uyển một ít thức ăn.

Ăn được nửa bữa, Hạ Uyển chợt mở miệng: “Anh, anh có quen với chủ resort Di Loan không?”

Hạ Lâm nghi hoặc: “Sao thế?”

Hạ Uyển bèn nói ra suy nghĩ trong lòng: “Em muốn đến đó ở vài hôm, tiện thể tìm cảm hứng viết nhạc.”

Cô thở dài: “Nhưng chị Nam nói mấy ngày tới resort đó có ông chủ đến ở, sẽ không mở cửa đón khách.”

Hạ Lâm xưa nay đều chiều theo những yêu cầu của em gái, lần này cũng không ngoại lệ: “Anh từng làm ăn vài lần với một trong số họ, lát nữa anh gọi điện hỏi thử, chắc không thành vấn đề đâu.”

Hạ Uyển mừng rỡ: “Cảm ơn anh.”

Hạ Lâm hỏi tiếp: “Em đi một mình hay đi với bạn?”

“Đi một mình, mấy hôm nay bạn em bận hết rồi.” Cô muốn tự mình đến xem trước nơi đó có đáng đi không.

Nếu đúng như lời đồn trên mạng thì lần sau sẽ rủ bạn cùng đi.

Nhưng với thân phận hiện tại của cô, Hạ Lâm không yên tâm để em gái đi một mình: “Vậy để trợ lý đi cùng em.”

Hạ Uyển không suy nghĩ mà từ chối ngay: “Không cần, em chỉ muốn ở đó một mình yên tĩnh vài ngày, không muốn bị ai quấy rầy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận