Mệnh Thư

Chương 13

Ta cố gắng ngồi dậy để chạy, nhưng vừa ngồi lên đã bị hắn đẩy ngã trở lại.

 

"Ta là Thái tử phi của triều Chu, ngươi không thể đối xử với ta như vậy!"

 

Ta hét lên.

 

Hắn cúi xuống, nét mặt lạnh lùng như sát thần, một chân đè lên chân ta đang vùng vẫy, một tay giữ chặt hai tay ta.

 

Sự chênh lệch sức mạnh khiến ta không thể động đậy.

 

Hắn dễ dàng đưa tay chạm lên mặt ta, sau đó vươn lên, rút chiếc trâm cài tượng trưng cho thân phận Thái tử phi của ta.

 

Mái tóc ta xõa tung, hắn cuối cùng cũng buông tay, đứng dậy, ném chiếc trâm đi.

 

"Bây giờ ngươi không còn là Thái tử phi nữa…"

 

Nhưng khoảnh khắc ta vừa thở phào nhẹ nhõm, trái tim ta lại thắt lại.

 

Hắn bắt đầu cởi áo, từng lớp từng lớp rơi xuống.

 

Ánh mắt ta như bị bỏng, không dám nhìn thẳng vào hắn.

 

Hắn bóp cằm ta, ép ta phải đối diện.

 

Lúc này ta mới nhìn thấy, trên n.g.ự.c hắn chằng chịt những vết sẹo mới cũ, vết kết vảy, vết đang rỉ máu, trông thật đáng sợ.

 

Đặc biệt là vết sẹo nơi tim hắn, ta biết, chính ta đã để lại.

 

Hắn buông ta ra, ném một lọ thuốc cho ta.

 

"Bôi thuốc cho ta."

 

Hắn ngồi trước mặt ta, quay lưng lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận