KHI NGƯỜI PHỤ NỮ HỌC, CẢ MỘT THẾ HỆ THAY ĐỔI

9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ghi nhớ câu .

 

Rất lâu , khi hai đứa cãi đến mức gần ly hôn, cũng bao giờ : “Một đứa cha bỏ rơi, bà nuôi lớn như em, thì thế.”

 

Thế nên, dù từng va vấp, chúng vẫn nắm tay hết một đời hạnh phúc.

 

một cô con gái, đặt tên con là Thanh Miêu – giống như mầm xanh, là hy vọng mạnh mẽ mà bà mang đến cho .

 

Đôi mắt của Thanh Miêu giống bà .

 

từng với chồng rằng, xem Thanh Miêu như bà đầu thai trở , nhất định sẽ nuôi con thật , giống như bà từng nuôi .

 

cho một cuộc đời thật , thậm chí là một cuộc đời thật hạnh phúc.

 

Chỉ là, nếu ba những chuyện thì mấy.

 

12

 

Năm lớp 12, bận đến thở nổi.

 

Thầy cô thành phố kiến thức rộng, họ kể cho chúng về Bắc Kinh, Thượng Hải, Bắc Đại, Đồng Tế, Giao Đại.

 

Kỳ nghỉ đông cuối cùng của lớp 12, gặp cô Dương.

 

Cô vẫn dịu dàng như xưa – nhưng nghĩ, chắc chắn vẻ ôn nhu như thế.

 

rằng, với thành tích và trạng thái hiện tại của , chỉ cần giữ vững, chắc chắn thể đậu một trường ở thành phố lớn.

 

, từ đó đến hết kỳ thi đại học, về nhà nữa, chỉ dốc lực học thật .

 

, nhận rằng chỉ trong nửa năm đó, sức khỏe của bà đột ngột xuống dốc.

 

bà vẫn cố chấp trồng hết 20 mẫu đất, thậm chí còn nuôi thêm 5 con cừu.

 

để dành đủ tiền cho học đại học, bà nhất định mỗi tháng cho 1.500 tệ.

 

Và chính vì thế, bà ngã quỵ, phát hiện bất tỉnh nắng gắt giữa trưa, trong ruộng khoai tây.

 

Đó là ngày thứ hai của kỳ thi đại học của , mới , khi bước phòng thi buổi chiều, bà hàng xóm đưa bệnh viện.

 

lời bác sĩ, nhất quyết chịu nhập viện, thế nào cũng chịu tốn tiền chữa bệnh.

 

Bà còn cho ai cho .

 

Về một bà cô kể , mới hôm đó bà : “ thế nào cũng ráng tới khi Tĩnh Tĩnh học đại học! Nó mới dám c.h.ế.t đó!”

 

Vậy nên bà chỉ tiêm một mũi đau, về nhà việc như từng chuyện gì.

 

Khi về nhà, bà vẫn nấu ăn ngon cho mỗi ngày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nguoi-phu-nu-hoc-ca-mot-the-he-thay-doi/9.html.]

Cho đến khi điểm thi, đăng ký nguyện vọng xong, xác nhận trúng tuyển, đang chờ giấy báo nhập học —

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Bà còn đích g.i.ế.c con gà trống gáy duy nhất trong nhà, nấu canh món ngon cho .

 

Để ngày hôm , khi ngạc nhiên vì thấy tiếng gà gáy, trở thì phát hiện còn thấy tiếng thở của bà nữa.

 

Lúc đó đầu óc như ù , tay chân tê dại, thể động đậy, gọi bà liên tục: “Bà ơi! Bà ơi…”

 

lay bà dậy nhưng sợ mạnh tay, chỉ dám sức lắc cánh tay bà—

 

cho đến khi các bác, cô chú hàng xóm đến bế bà lên xe đưa viện, bà vẫn trả lời một lời: “Tĩnh Tĩnh, dậy ?”

 

Bà nhắm mắt thật lâu.

 

“Bà hâm bánh mì cho cháu, quệt tí mỡ lợn ăn nhé!”

 

“Bà đun nước nóng , cháu dậy rửa mặt !”

 

“Bà tiệm lấy gói mì cay mới về, Tĩnh Tĩnh ăn , bà bán cho khác !”

 

Không còn nữa.

 

Tất cả còn nữa.

 

Ngay cả bữa sủi cảo bà hứa nấu khi nhận giấy báo cũng còn.

 

Trong tháng trưởng thành, trong tháng mà sắp khả năng đổi cuộc đời bà, bà bỏ .

 

Không để một lời nào, chỉ để chẩn đoán bệnh dày đặc của bệnh viện.

 

Tim, não, nội tạng, tay chân.

 

Bác sĩ ngạc nhiên hỏi : “Bà cháu từng kêu đau chỗ nào ?”

 

từng.

 

Chưa từng!

 

Hồi đầu xuân, bà vẫn còn dắt hai con lừa, một cày ruộng—

 

Chắc là đau đến c.h.ế.t sống .

 

cô Dương , lúc ngang qua vẫn thường bà hát hí kịch và mấy bài hát cũ.

 

Người bà già nua, mặt đỏ tím, tay thô ráp như sỏi đá, từng kêu một tiếng “đau”, thậm chí khi chết, mặt vẫn mang nụ hiền hậu.

 

Rất nhiều tin nổi, : “Bà lúc nào cũng khỏe khoắn, đột ngột thế.”

 

Bất ngờ đến mức hồi tưởng mãi, mới nhớ lời cuối cùng bà với

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận