KHI NGƯỜI PHỤ NỮ HỌC, CẢ MỘT THẾ HỆ THAY ĐỔI

8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giao thừa năm , bà đưa tiền cho ông mua đồ dùng Tết, nhưng ông mang hết đánh bạc.

 

Bà chỉ hỏi: “Anh nhà còn tiền, đánh bạc hết , lấy gì mà ăn?”

 

Và bà đánh.

 

Ba khi lời lớn, chẳng hề bênh vực .

 

Vậy nên cuối cùng cũng hiểu, vì một như bà một con như thế.

 

cố gắng hết sức.

 

Chỉ là trong môi trường đó, bà thật sự bất lực.

 

Dây thừng luôn đứt ở chỗ mỏng nhất, vận rủi luôn tìm đến kẻ khổ nhất.

 

, khi thi đỗ trường cấp ba trọng điểm của thành phố, bà bật .

 

, bà chỉ thật tươi với , nhưng bao năm cực nhọc ùa về, lẽ bà thấy đời vô dụng rốt cuộc cũng một chuyện.

 

chạy tới ôm chặt lấy bà.

 

cho bà , bà là nhất đời.

 

hiếm cõi đời .

 

bao nhiêu việc, giỏi bao nhiêu chuyện.

 

từng cúi đầu cuộc đời, rõ ràng cho một cuộc sống mới, nhưng từng dùng đạo đức để trói buộc lấy một .

 

Bà khiêm nhường đến mức như bụi đất, mà sự áy náy của bà khiến tim nhói đau.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

“Bà ơi, lên cấp ba cháu sẽ tiếp tục học chăm chỉ, nhất định sẽ thi đại học . Sau cháu cũng sẽ giống ba, mua nhà, mua xe ở thành phố, sẽ lái xe đưa bà khắp nơi.”

 

Lúc đó chắc chắn, tin tất cả sẽ thành hiện thực.

 

Và đúng là như thế, thi đỗ một trường đại học 985 với vị trí thứ ba thành phố, học thẳng lên thạc sĩ, tiến sĩ, một công việc , chẳng bao lâu thứ trong tay.

 

đến lúc lái xe ngôi nhà nhỏ của hai bà cháu, thứ thể mang , chỉ còn một tấm ảnh đen trắng cũ kỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nguoi-phu-nu-hoc-ca-mot-the-he-thay-doi/8.html.]

 

vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất, nhưng chẳng trụ thêm ngày nào nữa.

 

11

 

Sau khi lên cấp ba, xin học bổng hỗ trợ và học bổng thành tích, đủ để chi tiêu.

 

, sự kiên quyết của , bà cuối cùng cũng bỏ bớt vài mẫu ruộng.

 

Bà nhất quyết rằng, còn học đại học, mỗi tháng sinh hoạt phí đại học 1.500 tệ, bà cũng tiết kiệm theo mức đó cho .

 

thì bật , bóp vai cho bà : “Bà ơi, cháu tiêu đến từng đó . Hơn nữa lúc cháu cũng thành lớn , thể thêm kiếm tiền, cộng với học bổng, chắc chắn cần xin bà tiền.”

 

bà lắc đầu bướng bỉnh, với : “Con gái thể nuôi trong nghèo khổ. Cái gì cháu thích thì dùng tiền nhà mà mua, bà cháu khác coi thường, đặc biệt là gặp đứa con trai tiêu vài đồng với cháu đòi yêu đương...”

 

hiểu những điều bà , bà thật lòng nghĩ cho , nên chỉ ngoan ngoãn gật đầu.

 

Không ngờ bà đang thì dừng , thở dài một tiếng, nhẹ nhàng nắm lấy tay .

 

Bà cúi đầu, tóc trắng như mạng nhện đan đầy khổ đau, vướng mắc cả cuộc đời lẽ nên êm ấm hạnh phúc.

 

“Cháu của bà, chắc chịu nổi lừa gạt . Vì cảnh khó khăn, cháu sớm hiểu chuyện, sớm…” – bà nghẹn ngào – “sớm hiểu chuyện ...”

 

“Bà ơi,” chịu nổi khi thấy bà , nước mắt cũng lập tức tuôn như mưa, ôm chặt lấy bà, “Cháu trách bà , thật sự một chút cũng trách…”

 

“Nếu bà, gì còn cháu hôm nay, cháu sống đến giờ là nhờ bà cả đấy…”

 

Hôm và bà ôm một trận, nhẹ lòng, xót xa.

 

nếu chỉ cần một trận là thể giải quyết vấn đề, thì đời chẳng còn bao nhiêu tủi và tiếc nuối.

 

và chồng , quen từ thời cấp ba, là bạn cùng lớp.

 

chúng yêu sớm, nhà cũng ở nông thôn, điều kiện khá hơn nhiều.

 

Anh khinh , trái khi bạn cùng bàn, kể chuyện, càng đồng cảm và kính trọng .

 

từng hứa với một điều: “Em kể chuyện của em cho , để thương hại. Và em cũng , nếu em điều gì khiến thất vọng, thì ‘Quả nhiên là thế.’”

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận