KHI NGƯỜI PHỤ NỮ HỌC, CẢ MỘT THẾ HỆ THAY ĐỔI

11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gào lên xé lòng: “Hỏi ! Ai còn cha ? chỉ thôi!”

 

thấy rõ bà , chỉ giọng bà run run: “Tĩnh Tĩnh, năm đó cũng bất đắc dĩ, tha thứ cho ?”

 

cố kìm nén lâu mới trả lời: “ sẽ tha thứ. Nếu tha thứ, thì tất cả những gì và bà từng trải qua, chẳng là đáng đời ?”

 

Sau đó đến hoa mắt chóng mặt, quỳ rạp xuống linh đường, lẽ thương , nên giúp đuổi bà .

 

Về , ba còn tìm vài , còn , gặp nào nữa.

 

Bởi vì khi xưa, các lựa chọn, là sẽ còn liên quan đến sống c.h.ế.t nữa.

 

thể buông bỏ .

 

Cả đời , đó là vết thương mãi mãi hiện hữu trong tim .

 

chữa lành , nhưng vết sẹo sẽ bao giờ mờ .

 

Nên sẽ hòa giải.

 

Con đường duy nhất của , chính là mang theo nỗi nhớ bà, sống thật cuộc đời mà bà đánh đổi cả mạng sống để dành cho .

 

14. 

 

Sổ tiết kiệm của bà, vẫn từng dùng đến.

 

Như thể dòng chữ in đó dừng ở ngày bà gửi tiền cuối, là còn cơ hội chờ bà tự đến rút .

 

Sau dọn dẹp sân nhà cũ, mấy ngôi nhà đất vàng dù cũ kỹ nhưng kiên cố.

 

Bởi vì bên trong đó bàn tay của bà: những đường nét tỉ mỉ, những công trình thủ công vững chắc.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Nụ của bà khi giúp xây phòng học nhỏ, mãi mãi quên

 

“Bà xây nhà cho Tĩnh Tĩnh, cứ yên tâm mà ở, trăm năm cũng sập !”

 

tin, tin chắc điều đó.

 

Và điều cũng bao giờ sụp đổ, là sức mạnh bà để trong cuộc đời .

 

Sau đưa Thanh Miêu nhiều .

 

dẫn con bé đến viếng mộ bà, dạy nó : “Bà cố ơi, con là Miêu Miêu, con cùng đến thăm bà nè!”

 

xoa đầu Thanh Miêu, giống như năm xưa bà từng âu yếm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nguoi-phu-nu-hoc-ca-mot-the-he-thay-doi/11.html.]

 

Bà ơi, bà thấy ? Đến hôm nay, con cũng trở thành thể che chở cho khác .

 

Từng là đứa trẻ gì, cha vứt bỏ, nay con một mái ấm của riêng .

 

cô bé con vô tư chơi đất mộ bà, khoảnh khắc khiến đau lòng đến mức sụp đổ, lau nước mắt.

 

Bà ơi, bà ? Học kỳ đầu năm nhất đại học, con thêm và kiếm đồng tiền đầu tiên trong đời.

 

Con cố chấp mua một đôi hoa tai bạc kiểu già thích, vì con bà sẽ thích. Bà thể lừa con bằng câu “bà thích” nữa .

 

con ôm đôi hoa tai , lang thang trong thành phố xa lạ bê tông cốt thép , mãi mãi thể tự tay đeo cho bà nữa.

 

Con mua một món quà bao giờ trao .

 

Trước khi con kết hôn, suốt sáu năm đêm giao thừa, chỉ con ở nhà.

 

Con bếp gói sủi cảo – bà ơi, bà từng về thăm con ?

 

Con gói, hình như thật sự gói cả nước mũi .

 

Tiệm tạp hóa đóng cửa, cánh cửa khóa lâu quá, đến cũng dám mở nữa.

 

Con sợ nếu mở, thấy cái ghế cao bà từng , kìm mà bật .

 

Vốn dĩ con là mạnh mẽ, nhưng chỉ cần liên quan đến bà, nghĩ thêm một giây thôi nước mắt cũng tuôn trào.

 

Những năm đó, mỗi khi về quê, cô Dương đều đến thăm.

 

, cô luôn sợ chuyện dại dột, hoặc một đến ngất mà ai .

 

Trước mặt cô , như luôn khao khát tình thiếu, càng cố tỏ bình tĩnh chững chạc, càng dễ bật cô.

 

Cô cũng thường đỏ hoe mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y , chẳng nên lời.

 

Bà ơi, con thật sự nhớ bà.

 

Nỗi nhớ như một mũi kim chạy khắp mạch máu, đến choáng đầu mới ngủ .

 

Bà từng con lớn , bà từng con hiểu chuyện quá sớm.

 

thực , những năm bà còn sống, con bao giờ xem lớn.

 

Con ăn kẹo, túi áo nhét đầy que cay, thấy khói bếp từ ống khói nhà bốc lên từ xa, con luôn thấy là một đứa trẻ – là đứa bé cần về nhà, cần bà yêu thương.

 

Việc con trưởng thành, bắt đầu từ khi bà .

Bạn cần đăng nhập để bình luận