KHI NGƯỜI PHỤ NỮ HỌC, CẢ MỘT THẾ HỆ THAY ĐỔI

2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở quê điều kiện tệ, cả trường chỉ năm giáo viên, thầy cô dạy toán và văn cũng là cùng một .

 

Có một cô giáo họ Dương, họ hàng xa với , tính là cô họ thứ hai.

 

vẫn thích gọi cô là “Cô Dương”, vì cô trông giống .

 

Cô Dương học xong cấp ba, học đại học, sớm lấy chồng sinh con.

 

một trai một gái, tuổi cũng xấp xỉ , đôi khi nấu ăn xong còn gọi tới ăn cùng.

 

Cô kể với rằng, giờ học sinh tiểu học ở thành phố đều bắt đầu học tiếng Anh .

 

từng học một chút tiếng Anh ở mẫu giáo, hát bài hát bảng chữ cái, nên cô Dương học sớm hơn.

 

“Cô sợ đến cấp hai con mới học thì theo kịp .” Cô lấy một cuốn sổ, đó là sổ ghi chép tiếng Anh hồi cấp ba của cô.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

mỗi ngày sẽ dạy một ít, để đến lớp sáu thể giúp cô dạy các học sinh khác học tiếng Anh.

 

ôm cuốn sổ về nhà, đó là món quà quý giá nhất từng nhận .

 

Bà nội cũng điều đó, dù bao tải trong nhà quý, bà vẫn tháo một cái để bọc bìa sổ cho .

 

Bà sinh trong thời xưa, một chữ bẻ đôi cũng .

 

Bà kể, hồi nhỏ từng cơ hội học, nhưng học hai buổi thì cứ lo việc may vá ở nhà xong, sốt ruột đến yên .

 

học thành, cả đời trói buộc trong ngôi làng nhỏ giữa núi rừng.

 

Dù bà là phụ nữ, nhưng vẫn thể chăn nuôi tất cả gia súc, thể điều khiển cặp trâu cày ruộng, trời mưa cũng sửa đường, xây nhà thì tự tay xây gạch.

 

Bà nội dường như sinh siêng năng như , sinh giỏi giang như .

 

“Giờ Tĩnh Tĩnh cần sợ gì hết, bà việc cho , cháu chỉ cần học giỏi, đừng lo gì cả.” Bà khâu áo bông mùa đông cho , thỉnh thoảng còn để ý đến lò sưởi.

 

Sân nhỏ nhà , dù cũ kỹ, nhưng lúc nào cũng sạch sẽ gọn gàng.

 

Trời sáng bà lấy nước, quét sân, nướng bánh mì xong hết.

 

Bà sẽ cắt ba cái bánh, phết một lớp mỡ heo mỏng lên ruột bánh còn bốc khói, cho mang đến trường ăn.

 

Hũ đựng mỡ heo là cái lọ sứ nhất trong nhà.

 

Bà gói kín ba lớp trong tủ, ngoài cho ăn thì bao giờ lấy nữa.

 

3

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nguoi-phu-nu-hoc-ca-mot-the-he-thay-doi/2.html.]

Những năm tiểu học của thật sự thoải mái, vì còn nhỏ, bà nội nỡ để việc, mà sức khỏe bà lúc đó cũng còn .

 

Bà còn học cách xe đạp, thỉnh thoảng chở thị trấn chơi. Sau khi bán hạt lương thực nhà trồng, bà mua mấy thứ thiết yếu, còn mua thêm mấy viên kẹo cho .

 

Đi thị trấn là thời gian vui nhất.

 

Các cửa tiệm, quầy hàng đầy ắp, ngày chợ phiên đông đến mức chỗ đặt chân, náo nhiệt vô cùng.

 

đặc biệt thích ở cửa tiệm tạp hóa mà ngắm.

 

Đôi khi gặp bạn học tiểu học, các bạn bố dắt theo, thích gì là mua cái đó.

 

, thỉnh thoảng cũng thấy chút ghen tị.

 

Dù trong ngôi làng nghèo như , nhưng lớn lên bên cha chắc cũng là điều hạnh phúc lắm.

 

Khi đang mải nghĩ như thế, một bàn tay lớn đặt lên đầu .

 

“Tĩnh Tĩnh ăn gì? Đi nào, bà tiền, bà mua cho cháu!”

 

Bà dường như luôn thấu nỗi buồn của , cũng luôn hiểu sự hiểu chuyện của

 

liếc một lượt các món ăn vặt, xem như ăn , nỡ tiêu tiền của bà, ngẩng đầu rằng cháu ăn gì cả.

 

Bà chẳng buồn để ý lời , cứ mua mỗi thứ một cái: que cay, kẹo cao su — những thứ trẻ con mua nhất.

 

“Cháu ăn thử cái nào ngon, bà mua thêm vài cái.”

 

Bà nhét hết đống que cay miệng , còn thì chỉ l.i.ế.m chút dầu ớt còn dính tay.

 

Sau mới , lớn cũng thèm ăn, cũng thích ăn vặt.

 

họ , thậm chí còn dối: “Cay quá ! Tĩnh Tĩnh, bà thật sự thích ăn que cay .”

 

“Những thứ cháu ăn hết nhé, đừng để thừa !”

 

Bà ơi bà, thích đồ ăn vặt, thịt xào, bánh mì trắng ?

 

Bà ơi bà, túi của bà lúc nào cũng chỉ mẩu bánh khô cháu ăn dở ?

 

Nếu thật sự hỏi, chắc chắn bà vẫn sẽ mỉm dối.

 

Từng chữ từng câu, sâu như núi cao, rộng như bầu trời .

 

Bà sống vĩ đại đến , chỉ để thể gọi một tiếng: “Bà ơi.”

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận