Chung Cực Truyền Kỳ
Chương 33: TÀ HƠN!
#CCTK #hau
CHƯƠNG 33: TÀ HƠN!
Ba luồng tàn ảnh màu đen ở ba hướng khác nhau xông thẳng đến Lê Vĩ khiến hắn giật mình.
Không thể phân biệt đâu là thật, đâu là giả.
“Vượt qua được kiếp này ngươi mới trở thành Kim Đan chân chính, bằng không kết cục chính là thân tử đạo tiêu.”Tiểu Đồng nhắc nhở.
Lê Vĩ không dám xem thường, lập tức phát động Thái Cực Bào bảo vệ cơ thể.
Keng Keng Keng.
Ba luồng kiếm sắc bén trảm thẳng vào thân thể hắn, bị Thái Cực Bào lấy nhu chế cương bắn ngược trở về.
“Chết!”
Tâm Ma không bận tâm, lần này nó lại vung kiếm, nhưng là chém vào đầu của hắn.
“Tam Ảnh Bộ Pháp!”Lê Vĩ vội vàng thi triển thân pháp, một phân thành ba.
Nhưng Tâm Ma chính là từ tâm của hắn mà ra, trong chớp mắt đã biết được đâu là bản thể của hắn.
Vẫn lao về hắn phát động tấn công.
“Nổ đi!”Nào ngờ Lê Vĩ quát lớn.
Hai luồng phân ảnh một Âm một Dương của hắn lao thẳng đến ba tên Tâm Ma tiến hành tự bạo.
BÙM BÙM.
Âm Linh Lực và Dương Linh Lực nổ tung, hai tôn phân ảnh của Tâm Ma rốt cuộc bị nhấn chìm.
Chỉ còn lại Tâm Ma nguyên bản, nó vẫn xách kiếm lãnh huyết vô tình mà trảm ngang cổ hắn.
“Nguy hiểm!”Lê Vĩ da đầu tê dại, theo bản năng nâng lên thanh kiếm còn lại.
Nhưng kinh nghiệm dùng kiếm của hắn là số 0 tròn trĩnh, chỉ vô thức dùng kiếm như vật chắn để đón đỡ.
KENG!
Một kiếm chém xuống, cánh tay Lê Vĩ tê dại, chuôi kiếm bị chấn bay khỏi tay.
“Âm Dương Quyền!”Lê Vĩ không còn cách nào khác, vận chuyển Âm Dương Linh Lực hội tụ vào hai nắm đấm.
Đồng thời, Tiểu Linh Thụ trong đan điền bừng sáng, tuôn trào Linh Lực vào nắm tay đấm ra.
Tâm Ma sắc mặt lãnh khốc, bờ môi nhếch lên một tia khinh miệt.
Trong đan điền nó, một gốc Ma Linh Thụ cũng đang tuôn ra hắc khí như vòi rồng, đồng thời viên Hắc Đan to lớn khác thường cũng bùng phát vào cùng thời điểm.
“Âm Dương Ma Quyền!”
Tâm Ma đấm ra một quyền nghênh đón.
PHỐC!
Song quyền va chạm, Lê Vĩ thổ huyết, cả người bay thẳng đụng vào thành vách cung điện, xương cốt như muốn vỡ ra.
“Ngu xuẩn, thủ đoạn chiến đấu ngươi có thì Tâm Ma đều có, nó thậm chí còn thuần thục hơn ngươi!”Tiểu Đồng gấp gáp nói.
“Chít!”Tiểu Bối muốn ra tay giúp đỡ, nhưng nó còn chưa đột phá tu vi, căn bản không thể xen vào trận chiến của Kim Đan.
“Quên bà nó mất!”Lê Vĩ nghiến răng nghiến lợi.
Hắn vừa kết đan xong nên chưa biết cách vận chuyển lực lượng bên trong Kim Đan của mình, không ngờ lại bị Tâm Ma ra đòn phủ đầu như vậy.
Nó có Hắc Đan phụ trợ, vừa mới ra chiêu đã cảm thấy chênh lệch rất lớn.
Không chần chờ, Lê Vĩ tập trung tinh thần, điều động Âm Dương Kim Đan của mình.
VÙ VÙ VÙ…
Kim Đan xoay tròn dữ dội, Âm Dương Linh Lực từ trong nó toả ra như lốc xoáy, dung hợp cùng với linh lực từ trong Tiểu Linh Thụ.
Lê Vĩ chỉ cảm thấy mình mạnh như chưa từng có.
Đè nén cơn đau, Âm Dương Quyền của hắn mạnh lên gấp mấy lần, một lần nữa xông thẳng đến Tâm Ma.
Hắn có Thái Cực Bào, Tâm Ma không có…
Đây là ưu thế của hắn.
Con hàng này chỉ có thể nhắm vào đầu, vào hai chân… ở những nơi mà Thái Cực Bào không thể bảo hộ.
Lê Vĩ tận dụng ưu thế này, chỉ cần ưu tiên phòng ngự ở nơi yếu hại, ngược lại thì phát động thế công liên hoàn vào khắp toàn thân của Tâm Ma.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Song phương chiến đấu kịch liệt, toàn bộ Mạch trong cơ thể đều vận chuyển, không khí xung quanh liên tục phát ra tiếng nổ vang rền.
Kể từ khi Lê Vĩ trở về Hồ Lô Sơn bế quan, Hắc Phù không còn bí mật theo dõi hắn, bằng không đã bị tình cảnh này làm cho trợn mắt há hốc mồm.
Đây là chiến lực của người vừa mới đột phá Kim Đan sao? Rõ ràng có thể sánh ngang Kim Đan Trung Kỳ, thậm chí tiếp cận Hậu Kỳ.
Chưa kể cái tên màu đen giống hệt Lê Vĩ là ai?
Đúng lúc này, Tâm Ma có vẻ mất đi kiên nhẫn.
Kiếm ngân trong tay, nó bỗng nhiên gầm lên trầm đục:
“Tà Thức - Trảm Ảnh!”
Một kiếm nhắm vào cái bóng dưới chân Lê Vĩ chém xuống khiến hắn hãi hùng, nhanh chóng phóng lên cao né tránh.
Sắc mặt Tâm Ma trở nên hài hước, thay đổi kiếm chiêu, chém thẳng vào cơ thể hắn.
Một kiếm này đi xuyên nhục thân, không lưu thương thế nào trên da thịt nhưng lại khiến Lê Vĩ kêu lên thảm thiết:
“AAAAAA…”
Hai tay hắn ôm đầu, lăn lộn giãy dựa trên mặt đất, một cảm giác đau đớn không cách nào hình dung lan tràn khắp toàn thân.
“Thật ác, kiếm này chém vào linh hồn của ngươi rồi!”Tiểu Đồng cũng phải giật mình.
“Moá, sao nó nói là Trảm Ảnh?”Lê Vĩ thở hổn hển, cả người đầm đìa mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.
“Thế mới gọi là Tà, không thể dùng lẽ thường để đánh giá, nghe lời nó sớm muộn cũng sẽ chết.”Tiểu Đồng thản nhiên nói.
“Khoan đã, ta còn chưa tu luyện Chính Tà Kiếm Pháp… tại sao nó sử dụng được Tà Thức rồi?”Lê Vĩ trong lòng không phục.
“Khẩu quyết đã thuộc lòng, ngươi còn chưa biết bản thân mình là tà hay chính, còn nó đã đại diện cho sự tà ma trong tâm.”Tiểu Đồng ung dung trả lời:
“Nó không cần luyện đã đủ Tà, nên dùng Tà Kiếm một cách lô hoả thuần thanh.”
“Trảm Ảnh!”
Tâm Ma không ngừng vung kiếm chém ra, nói là Trảm Ảnh nhưng luôn nhắm vào linh hồn của Lê Vĩ.
“Ta tránh! Ta né!”Lê Vĩ thi triển thân pháp chạy thục mạng, không muốn bị chém trúng.
“Trảm Ảnh!”
Nhưng lần này, Tâm Ma bất chợt không chém Lê Vĩ, mà chém thẳng vào cái bóng dưới chân hắn.
“PHỐC!”
Lê Vĩ thổ huyết thêm một lần, chỉ cảm thấy thông qua cái bóng dưới chân, cả người như bị một kiếm kia chém trúng.
Cơn đau lốc thịt, rách hồn thống khổ đến mức không cách nào hình dung.
“Độc, rất độc… kiếm này thật sự có thể thông qua bóng mà tác động vào hồn, thật thật giả giả, tà dị vô cùng.”Tiểu Đồng cảm thán:
“Kẻ sáng tạo ra kiếm pháp này cũng có chút thiên phú.”
Lê Vĩ mặc kệ con mắt này lãi nhãi, hắn gần như ngã quỵ ở trên đất.
Lực lượng hắn vẫn còn, Kim Đan vẫn rất to… nhưng cơn đau kịch liệt từ sâu trong linh hồn khiến cả người hắn co rúm.
Chưa bao giờ đau đến muốn chết đi sống lại như thế, linh hồn yếu ớt như bị bổ đôi.
“Kết thúc!”Tâm Ma lạnh lùng bước đến, Tà Kiếm nhắm thẳng vào đầu Lê Vĩ.
“CHÍT!”Tiểu Bối nhịn không được nữa.
Cuốn theo thuỷ hoả phong, hoá thành lốc xoáy bắn đến Tâm Ma.
“Hừ!”Tâm Ma vung tay chưởng ra.
Tu vi áp đảo, một chưởng trực tiếp chấn vỡ lốc xoáy, đánh bay Tiểu Bối, máu tươi đầm đìa.
Nhìn thấy Tiểu Bối vẫn còn sống, Tâm Ma tạm buông tha Lê Vĩ, xách kiếm lao thẳng về phía nó.
“Thằng chó này!”Lê Vĩ nộ hống như dã thú, mọi cơn đau lúc này đều bị hắn ép xuống, hai mắt long lên sòng sọc:
“Ngươi đánh lão tử thì được, cấm ngươi đụng vào nó!”
KENG!
Thanh Kiếm dưới đất bất chợt bay vào tay hắn.
Chính Tà Kiếm Pháp tự động vận chuyển, khẩu quyết bừng sáng trong tiềm thức.
Một cổ Hạo Nhiên Chính Khí từ cơ thể Lê Vĩ bắn ra, Thái Cực Bào tung bay…
Thanh kiếm phát sáng như quang minh rực rỡ, màu trắng thánh khiết tuôn trào, xé toạc sự u tối âm u từ khí thế của Tà Kiếm.
“Chính Chiêu - Hộ Trảm!”
KENG!
Một kiếm từ tay Lê Vĩ vô thức chém ra…
Tuy chỉ là một kiếm, nhưng lại phóng ra hàng chục luồng kiếm khí.
Những kiếm khí này tầng tầng lớp lớp đan xen, phạm vi rất rộng.
Kiếm này xuất hiện khi Lê Vĩ muốn bảo hộ Tiểu Bối, bảo hộ đồng bạn quan trọng nhất của mình.
Mênh mông rộng lớn che chở cho người thân, phong toả đường lui của địch…
Tâm Ma giật mình quay đầu, vung lên Tà Kiếm nghênh đón.
ĐÙNG!
Hai kiếm kịch liệt va chạm, Tà Chính khắc nhau, kiếm trong tay Tâm Ma và trong tay Lê Vĩ đều bị chấn bay, hai luồng kiếm khí một tà ác điên cuồng ma sát, giằng co kịch liệt… sau đó cùng nhau đồng quy vu tận, tan biến thành hư không.
Chỉ chờ có thể, Lê Vĩ xông thẳng đến Tâm Ma, hai tay nâng lên chuẩn bị ra quyền, cất tiếng quát lớn:
“Âm Dương Quyền!”
Tâm Ma cười lạnh, nâng lên song quyền sẵn sàng đáp trả.
Nào ngờ ngay khi Lê Vĩ sắp tung đấm, viên Kim Đan to như quả bóng bỗng nhiên hiện ra.
“Chết bà mày!”
Hắn giận dữ gầm lên, cầm lấy Kim Đan ngoại cỡ trong tay như cầm khối đá, hung hăng đập xuống.
Ánh mắt Tâm Ma co lại mãnh liệt, không tưởng tượng được tên khốn lại có thể đê tiện vô sỉ đến mức này.
Ngươi miệng hô Âm Dương Quyền, tay lại dùng Kim Đan nện ta?
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, nó không kịp xuất ra Hắc Đan nghênh đón.
Tất cả đã quá muộn…
BÙM!
Kim Đan như pháp bảo có thể huỷ diệt, nện nổ đầu Tâm Ma trong ánh mắt thất thần của Tiểu Bối.
“Khặc khặc…”Tâm Ma phát ra tiếng cười âm trầm:
“Ngươi so với ta còn Tà hơn.”
Tiếng cười vừa dứt, nó cũng hoá thành vô số điểm đen tiêu tán, chui vào cơ thể Lê Vĩ rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
“PHỐC!”
Lê Vĩ ngã lăn ra đất thở hổn hển, Kim Đan nhanh chóng chui vào đan điền của hắn.
Cơn đau bị ép xuống giờ đây bùng phát dữ dội, lan tràn khắp tinh thần đại não, hai mắt của hắn từ từ khép lại, lâm vào hôn mê.
“Chít!”Tiểu Bối nhảy dựng lên, liên tục liếm mặt chủ nhân.
“Đừng quấy rầy!”Thanh âm của Tiểu Đồng truyền ra:
“Hắn sắp trải qua một nấc quan trọng!”
. ..
“HAHAHA!”
Lê Vĩ thức tỉnh, phát hiện mình đang đứng trước cầu thang thần bí, chân còn đạp lên bậc thang đầu tiên, liền ngửa đầu cười to:
“Lão tử rốt cuộc chinh phục được cầu thang bí ẩn!”
“Cút xuống!”
Vừa dứt tiếng, một cổ lực lượng đem hắn chấn bay…
Lê Vĩ vội vàng ngậm miệng, hận không thể tự tát mình một cái.
Sau đó động não, liền kinh hãi lắp bắp: “Cầu thang ở trong cơ thể, vậy ta làm sao lại ở đây?”
Bất quá rất nhanh hắn liền dẹp ý nghĩ này ra khỏi đầu, bởi vì một hiện tượng khác đang thu hút sự chú ý của hắn.
Trên cầu thang thần bí, bậc thang thứ tư đang sáng lên chói mắt…
“Phải rồi, mệnh cách!”Lê Vĩ kích động đến nhảy dựng:
“Ta đã đột phá Kim Đan, đủ điều kiện khai mở mệnh cách thứ ba.”
Luyện Khí mở mệnh cách Tiểu Âm Dương, Trúc Cơ mở mệnh cách Tiểu Linh Thụ, Kim Đan cũng nên mở mệnh cách.
Lần đầu tiên Lê Vĩ muốn tìm cách thoát khốn khỏi Bổ Âm Tông, lần thứ hai hắn muốn tăng khả năng giữ mạng.
Vậy còn lần này…
Nhớ lại đối thoại với Tần Thuỷ Dao, hắn không chút chần chờ hạ quyết định:
“Ta muốn mệnh cách gia tăng chiến lực, càng mạnh càng tốt.”
Theo ý muốn của hắn, hư ảnh ba khối bia đá cổ lão hiện ra.
Tiểu Mệnh Cách - Khổng Nhân Chi Tâm: Có được trái tim của chủng tộc khổng lồ, bơm máu huyết, thúc cường thân, là nền tảng căn bản của thể tu cường đại.
Tiểu Mệnh Cách - Thu Lôi Kinh Mạch: Có được 9 đường lôi mạch với khả năng hấp thụ Lôi Đình, đúc lên Lôi Hệ Linh Căn, chấp chưởng Lôi Thuộc Tính.
Tiểu Mệnh Cách - Lò Luyện Linh Hồn: Sở hữu thiên phú của một Hồn Tu, linh hồn như một cái lò luyện, với khả năng thôn nạp linh hồn con mồi sau đó thiêu đốt luyện hoá để trở nên mạnh hơn.
Nhịp tim Lê Vĩ đập lên thình thịch, Cầu Thang không hổ danh Khai Mệnh Nghịch Thiên, mấy cái mệnh cách này đều là thiên phú tuyệt hảo để tăng cường chiến lực.
Một cái cho luyện thể, một cái cho luyện hồn, một cái trở thành lôi tu… tất cả đều ngon, chỉ hận không thể chọn hết.
Nhưng hiện tại Lê Vĩ bắt đầu có khẩu vị tham lam hơn…
Tiểu Bối có được hai cái Đại Mệnh Cách, Tần Thuỷ Dao còn có Thiên Mệnh Cách, dựa vào đâu mình không thể có mệnh cách đẳng cấp cao?
Tiểu Mệnh Cách đã không đủ để hắn thèm thuồng.
“Thay đổi đi, ta muốn Đại Mệnh Cách!”Lê Vĩ nói.
Trước mặt hắn, Cầu Thang chiếu lên một dòng chữ: “Đẳng cấp Mệnh Cách xuất hiện ngẫu nhiên, đẳng cấp càng cao tỷ lệ ra càng thấp, không thể cưỡng cầu.”
“Vẫn đổi!”Lê Vĩ cắn răng.
Sau khi đột phá Kim Đan, hắn có ba lần yêu cầu triệu hoán mệnh cách…
Chỉ mới dùng một lần, vẫn còn hai lần nữa, hy vọng có Đại Mệnh Cách, thậm chí là Thiên Mệnh Cách trình diện.
Dù sao thì bên cạnh đều là thiên tài như Tiểu Bối, Tần Thuỷ Dao… hắn cũng không muốn thua kém quá nhiều.
Theo mong muốn hạ xuống, hư ảnh ba khối bia đã rung động kịch liệt, sau đó bắt đầu thay đổi.
Tiểu Mệnh Cách - Tinh Thần Nhãn: khai mở con mắt thứ ba, hấp thụ tinh thần chi lực từ sao trời, gia tăng chiến lực.
Tiểu Mệnh Cách - Thiên Địa Ban Phúc: có được khả năng hấp thụ linh khí trong chiến đấu vượt xa tu sĩ cùng cấp bậc.
Tiểu Mệnh Cách - Trời Sinh Đao Cốt: đúc ra xương cốt sắc bén, cứng rắn như trường đao, thiên phú luyện Đao tăng mạnh.
Khoé miệng Lê Vĩ giật giật, những mệnh cách lần này so với ba mệnh cách trước đó còn cùi bắp hơn…
Hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, chỉ còn một lần để thay đổi mệnh cách.
Nếu vẫn ra mệnh cách gà mờ, thậm chí kém hơn cả những mệnh cách này, hắn sẽ khóc không ra nước mắt.
“Phải cẩn thận hơn, yêu cầu rõ ràng hơn mới được.”Lê Vĩ hít sâu một hơi, tập trung động não.
Bất chợt hai mắt hắn loé sáng, có ý nghĩ táo bạo.
Chiến lực mạnh, nhưng mạnh không có nghĩa là bản thân phải mạnh… chỉ cần diệt được đối thủ đã là mạnh.
Tại sao phải lấy một đánh một trong khi Tâm Ma của mình khủng bố như vậy? suýt chút đã có thể đánh chết mình?
Chưa kể Tâm Ma có thể tự thông Tà Kiếm bên trong Chính Tà Kiếm Pháp mà không cần vất vả tập luyện.
Não của hắn động rất nhanh, ý nghĩ cũng thiên biến vạn hoá, không theo tư duy bình thường.
Tu sĩ khác e sợ, ngán ngẫm Tâm Ma đến cực điểm, không muốn gặp phải Tâm Ma trong quá trình tu luyện của mình.
Còn Lê Vĩ…
“Ta muốn Mệnh Cách giúp ta khống chế được Tâm Ma, triệu hoán Tâm Ma ra chiến đấu, ám sát đối thủ.”
Một mệnh lệnh nghiêm túc được đưa ra.
ẦM ẦM ẦM…
Ba khối bia đá rung chuyển dữ dội…
Bắt đầu đổi màu…
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ.
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe truyện audio.