Chung Cực Truyền Kỳ
Chương 32: NHẤT PHẨM – DIỆN MA!
#CCTK #hau
CHƯƠNG 32: NHẤT PHẨM - DIỆN MA!
Thời gian thấm thoát, đã nửa năm trôi qua…
Lê Vĩ như lão tăng nhập định không chút dị động nào, trên y phục, đầu tóc thậm chí đã phủ bụi, có mạng nhện đeo bám.
“Chít!”Tiểu Bối từ dưới bể tắm nhảy lên, xoa xoa cái bụng nhỏ.
Nó đã cảm thấy đói, chủ nhân bế quan nửa năm, mấy cái xâu cá đã ăn hết rồi nha.
RĂNG RẮC…
Thanh âm rạn nứt vang lên, một hạt đan trong đan điền phát nổ, Lê Vĩ phun ra một ngụm máu tươi, Âm Dương Linh Lực tán loạn, sắc mặt tái mét.
“Thế nào? Không dễ chứ?”Thanh âm bình thản của Tiểu Đồng vang lên.
“Tại sao lại như vậy? rõ ràng ta đã dung hợp hoàn mỹ Âm Linh Lực và Dương Linh Lực thành một.”Lê Vĩ không phục lau vết máu nơi khoé miệng, chân mày nhíu chặt.
Hắn đã căn cứ vào hiểu biết của mình đối với Kim Đan Cảnh, trước đó cũng từng nhìn thấy qua Kim Đan của Trần Nhiên rồi.
Nhưng đến thời khắc mấu chốt, khi Kim Đan sắp kết thành công, nó bỗng nổ ra, khiến hắn thất bại.
Dù hắn đã cẩn thận từng li từng tí suốt nửa năm…
“Chỉ có thiên tài trong thiên tài mới kết được Nhất Phẩm Kim Đan, đáng tiếc có vẻ ngươi không phải.”Tiểu Đồng đả kích nói.
“Chít!”Tiểu Bối kêu lên, ôm bụng lăn lộn trên đất.
“Trước nướng cá cho ngươi!”Lê Vĩ không đành lòng nhìn tiểu gia hoả này đói.
Liền lấy thịt cá từ trong Nhẫn Trữ Vật ra, tẩm ướp gia vị…
Ra hiệu cho Tiểu Bối đốt lửa, đang định đặt cá lên nướng, ánh mắt Lê Vĩ chợt loé lên.
“Để ta làm món này…”
Hắn lấy Linh Huyền Song Kiếm ra băm thịt cá…
Ong ong…
Linh Huyền Song Kiếm kháng nghị, nó đường đường là Tứ Tinh Bảo Kiếm lại bị dùng để băm cá? Làm sao xứng với ngạo khí của nó?
Lê Vĩ mặc kệ, tiếp tục băm cá thật nhuyễn đến mức dẻo dai.
Lúc này hắn mới dùng thịt cá xoa nắn từng viên, từng viên cá một…
“Oa…”Tiểu Đồng hai mắt toả sáng như gặp được tân thế giới, nó chưa từng ăn món này nha.
Lê Vĩ vo tròn từng khối cá viên, trong đầu lại tưởng tượng những khối cá viên này chính là kim đan của mình.
Từng viên cá được vo tròn giữa đôi tay, giống như Âm Lực và Dương Lực đang hoà quyện, trộn lẫn một cách hoàn mỹ thành hình tròn…
Trong lúc bàn tay vo từng viên cá, tâm thần hắn lại theo bản năng vận chuyển Âm Dương Linh Lực trong đan điền một cách tự nhiên.
Hắn lại nhìn sang Linh Lang to xác đang nằm bên cạnh, lại quan sát Yêu Đan của Nhật Dương Điểu và Tích Âm Thạch, bờ môi nở nụ cười, hơn nữa nụ cười càng ngày càng đậm.
Chứng kiến biểu lộ trên mặt tên này, Tiểu Đồng âm thầm giật mình: “Chẳng lẽ hắn ngộ ra thứ gì?”
Lê Vĩ đã vò được kha khá xiên cá viên, bắt đầu đưa lên lửa nướng…
Hương thơm lan toả, nước miếng Tiểu Bối chảy ròng ròng.
“Chín rồi!”Lê Vĩ cười haha.
Tiểu Bối tiếp nhận xiên cá viên, cắn vào một viên, chỉ cảm thấy căng phồng khoé miệng, vị giác kích thích đến cực điểm, sung sướng đến muốn ngất đi.
Mà Lê Vĩ đã tập trung tinh thần, khoanh chân ngồi xếp bằng, động lấy ý niệm…
VÙ VÙ VÙ…
Âm Dương Linh Lực ở trong đan điền chậm rãi xoay tròn, hoà quyện lấy nhau.
Trong đan điền của hắn như có một đôi tay đang vo cá viên, lúc này lại vo tròn hai loại lực lượng vào nhau.
“Tưởng thế nào, kết quả e rằng không khác biệt.”Tiểu Đồng thất vọng thở dài.
Lê Vĩ không quan tâm, hắn đã chìm đắm vào trong quá trình kết đan của mình…
Một viên kim đan được xoa nắn đang dần dần hình thành…
Nếu như tiếp tục như thế, nó chắc chắn sẽ lại phát nổ ngay khi vừa tiếp nhận lực lượng nồng đậm của Linh Lang và hai loại tài nguyên.
Lê Vĩ đã nhận ra mình sai ở đâu trong lúc kết đan.
Kim Đan của Trần Nhiên chỉ là loại Ngũ Phẩm Kim Đan bình thường, nó bị giới hạn về mặt kích cỡ, lớn hơn đầu ngón tay một chút mà thôi.
Trong khi đó, Nhất Phẩm Kim Đan còn phải chứa đựng nguồn lực lượng khổng lồ của Linh Lang, Yêu Đan Nhật Dương Điểu và Tích Âm Thạch.
Kim Đan chính là thịt cá, mà linh khí dồi dào và Yêu Đan Nhật Dương Điểu cùng Tích Âm Thạch chính là gia vị.
Khi ngươi vo tròn cá viên, không thể dùng một ký cá và hai ký gia vị được.
Muốn dùng nhiều gia vị, lượng cá của ngươi phải nhiều hơn, cá viên vò ra chắc chắn phải to hơn.
Mà lúc này, Lê Vĩ cố ý kết ra một lớp vỏ kim đan ở bên ngoài, phần trong bị rỗng.
Chính phần rỗng này sẽ chứa đựng nguồn linh khí nồng đậm, cũng như Âm Dương Chi Lực đến từ hai loại tài nguyên…
Thận trọng, từng bước một không để xảy ra bất cứ sai lầm nào…
Kim Đan rỗng phần trong, chỉ lộ ra một lỗ nhỏ vừa đủ để từng chút từng chút một rút lấy linh khí của Linh Lang, rút lấy lực lượng từ Yêu Đan Nhật Dương Điểu và Tích Âm Thạch.
“Cái tên này…”
Tiểu Đồng không nói lời nào, nội tâm lại dâng lên sóng to gió lớn.
Nó vạn phần không ngờ, Lê Vĩ lại ngộ ra nguyên lý của Nhất Phẩm Kim Đan trong thời gian ngắn như vậy.
Chỉ thất bại một lần, đến lần thứ hai đã thành công?
Hơn nữa còn là trong lúc nướng cá cho sủng vật mà ngộ ra?
Rất nhiều thiên tài hàng đầu, tiêu tốn hàng chục, hàng trăm năm, thất bại không biết bao nhiêu lần vẫn chưa nhìn thấy sự khác biệt nếu không nhận được chỉ điểm.
Kết Kim Đan một loại thuộc tính bình thường, chỉ cần hấp thụ đủ linh khí là xong, đây là Ngũ Phẩm Kim Đan.
Kết Kim Đan hai loại thuộc tính, chỉ cần dung hoà các thuộc tính với nhau, đây thường là Tứ Phẩm Kim Đan.
Kết Kim Đan ba loại thuộc tính, đây chính là Tam Phẩm Kim Đan.
Kết Kim Đan bằng việc dung hoà thuộc tính Ngũ Hành hoặc Tương Sinh Tương Khắc, đây chính là Nhị Phẩm Kim Đan.
Còn Nhất Phẩm Kim Đan, vừa phải dung hoà Ngũ Hành Thuộc Tính hoặc thuộc tính Tương Sinh Tương Khắc, còn phải hấp thụ thêm nguồn tài nguyên tương ứng, những tài nguyên này chứa đựng năng lượng vượt xa khả năng chịu đựng của kim đan Nhị Phẩm trở xuống.
Nên cách kết Nhất Phẩm Kim Đan khác biệt hoàn toàn với bốn cách thức còn lại…
Thay vì lập tức hợp lực thành đan, ngươi phải tạo ra được một thứ đủ để chứa đựng năng lượng dồi dào, để cơ thể và tu vi thích ứng từng chút một, dần dần luyện hoá sạch sẽ tài nguyên mà không để Kim Đan phát nổ.
Ngay từ đầu Tiểu Đồng đã định hướng Lê Vĩ đúc Nhất Phẩm Kim Đan nên mới kêu hắn đổi mấy loại tài nguyên thích hợp đó…
Nhưng vốn nó định để Lê Vĩ thất bại nhiều lần, phải hạ mình cầu xin nó chỉ điểm.
Ấy thế mà…
“Thiên phú của hắn… thật sự không tệ.”
Tiểu Đồng không thể không thừa nhận.
…
Lại nửa năm trôi qua…
Yêu đan của Nhật Dương Điểu bốc hơi trong không khí, Tích Âm Thạch hoá thành bụi mịn…
Lực lượng của chúng nó đã bị rút sạch, mất đi giá trị.
Nói là Kim Đan, cái thứ trong đan điền của Lê Vĩ lúc này chẳng khác nào một quả bóng lớn mà người trưởng thành mới có thể ôm trọn.
Nếu không phải trong đan điền của tu sĩ hình thành một vùng không gian nhỏ biệt lập, e rằng cái bụng của hắn đã bị quả bóng này đội lên chẳng khác nào bụng bầu chín tháng…
Quả bóng có hai màu đen và trắng hoà quyện vào nhau, từng đường viền Kim Sắc như những linh mạch sống động bao trùm lấy nó, luân chuyển nguồn linh lực khổng lồ bên trong.
Đây chính là Kim Đan của Lê Vĩ - Âm Dương Kim Đan.
Khí thế của hắn bành trướng quá mức, quả bóng Kim Đan cũng dần dần thu nhỏ lại.
Đây là sự tích súc, cô đọng khiến Âm Dương Linh Lực càng thêm chặt chễ, hoà quyện đến mức hoàn hảo, tuy hai mà một.
ẦM!
Lấy Lê Vĩ làm trung tâm, một cổ kình phong quét ngang bốn phía, chấn cho thành vách căn phòng không ngừng rung động.
Nếu đây không phải là nơi tu luyện của Đại Trưởng Lão, có trận pháp gia cố, chắc chắn đã sụp đổ trước thanh thế này.
“Đan thành!”Tiểu Đồng gật đầu lên tiếng.
Lê Vĩ chậm rãi mở mắt, ung dung đứng lên…
Âm Dương Kim Đan đã thu nhỏ lại, không còn căng phồng như quả bóng, nhưng cũng to lớn khác thường, như một quả cầu mà bàn tay người lớn nắm không xuể.
Hắn cảm giác nếu mình đem Kim Đan này ra nện Trần Nhiên, dù đối phương không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng.
“Chít! Mau cứu chó con!”Tiểu Bối kéo tay Lê Vĩ nói.
Hắn đưa mắt nhìn, nhất thời âm thầm kinh hãi…
Chỉ thấy Linh Lang trước đó vừa mập vừa béo giờ đây đã teo tớp lại, nhỏ yếu đến đáng thương, chẳng khác nào thời điểm hắn gặp nó bên trong hầm mỏ.
“Tiêu hao đến mức độ này?”Lê Vĩ trợn mắt há hốc mồm.
“Đương nhiên!”Tiểu Đồng nói:
“Để kết Nhất Phẩm Kim Đan cần rất nhiều linh khí, ngươi và Tiểu Bối cùng lúc hấp thụ, nó đương nhiên gánh không nổi.”
Lê Vĩ thương tiếc đem Linh Lang bế lên, đưa tay vuốt ve đầu nó.
“Hú…”Linh Lang gắng gượng nhìn hắn kêu lên một tiếng, ra hiệu nó không sao, chỉ bị uể oải mà thôi.
“Yên tâm đi! Ta sẽ nhanh chóng tìm thứ cho ngươi ăn no.”Lê Vĩ an ủi, đút cho nó một khối Linh Thạch Thượng Phẩm.
Linh Lang đem linh thạch hấp thụ sạch sẽ, híp mắt hưởng thụ.
Lê Vĩ cười cười, đem Linh Lang thu vào.
“Chít, cảm giác chủ nhân đã rất lợi hại…”Tiểu Bối nhảy lên bả vai hắn nói.
“Hắc hắc.”Lê Vĩ cười đắc ý.
ONG!
Bỗng nhiên, cầu thang thần bí vốn nằm im lặng từ đầu đến cuối bỗng nhiên rung động.
Tóc gáy Lê Vĩ dựng đứng, một cảm giác nguy hiểm tột độ khiến hắn chấn kinh.
Theo bản năng, Tam Ảnh Bộ Pháp triển khai, hoá ra phân thân, tách về ba hướng chạy trốn.
PHỐC!
Âm Phân Thân vừa mới chạy được hai bước đã bị một thân ảnh màu đen hiện ra kết liễu.
Toàn bộ căn phòng trở nên u tối, ánh sáng bị nuốt chửng, linh khí tinh khiết trở nên hỗn loạn, chứa đầy tạp chất…
“Chít! Có quỷ a!”Tiểu Bối cũng hoảng hồn leo lên đầu hắn.
Lê Vĩ thấy rõ ràng, thân ảnh màu đen này vừa từ trong cái bóng của Âm Phân Thân trồi lên.
Nói rõ nếu hắn không phản ứng kịp, người vừa ngã xuống chắc chắn sẽ là hắn.
“Ngươi là ai? Sát thủ? Lính đánh thuê?”Lê Vĩ quát lớn.
Nơi này rõ ràng là đỉnh núi của Đại Trưởng Lão tại Thiên Tà Giáo, làm sao sẽ có kẻ vô thanh vô thức xâm nhập, còn muốn ám sát mình?
Thân ảnh màu đen kia im lặng không đáp, chỉ là nó bỗng nhiên quay người lại.
“Hít!”Lê Vĩ hít một ngụm, một luồng khí lạnh chạy dọc theo sống lưng khiến da gà của hắn nổi lên hàng đợt.
Tiểu Bối cũng trợn mắt há hốc mồm, không dám tin những gì đang chứng kiến…
Chỉ thấy thân ảnh màu đen đứng đối mặt có diện mạo giống Lê Vĩ y như đúc.
Ngũ quan tuấn lãng, mái tóc cắt ngắn, thân thể cao ngất, rõ ràng là từ trong một khuôn đúc ra…
Sự khác biệt duy nhất chính là kẻ này như bóng tối âm u tạo thành, khuôn mặt đầy vẻ tà ác, nhe răng cười u ám lộ ra hàm răng đen tuyền, hai mắt lại đỏ ngầu như máu, không có chút nhân tính nào.
Đáng nói hơn, đối phương còn nhẹ nhàng phất tay, một trong hai thanh Linh Huyền Song Kiếm đã bay vào tay y…
Ngay khi kẻ này chạm vừa chuôi kiếm, toàn bộ thanh kiếm đã bị nhuộm đen, khí tức tà ác, âm u bao phủ bao trùm lưỡi kiếm…
“Trời ạ, chẳng lẽ là song sinh?”Lê Vĩ thốt lên.
Dù sao thì hắn chẳng nhớ gì về tiền thân của mình ở kiếp này, khả năng cao con hàng này là huynh đệ song sinh có thâm cừu đại hận sao?
“Song sinh cái rắm!”Tiểu Đồng quát lớn:
“Nó là Tâm Ma của ngươi, ngươi liên tục đột phá cảnh giới, tâm cảnh theo không kịp tu vi nên mới sản sinh ra Tâm Ma phản phệ.”
“Tâm Ma? Làm sao có thể?”Lê Vĩ lắp ba lắp bắp:
“Tâm Ma chẳng phải chỉ xuất hiện trong tâm hay sao? Ngươi đừng thấy ta gà mà lừa gạt!”
Tuy kiến thức tu chân của hắn cùi bắp, nhưng cũng đã từng nghe qua về cái gọi là Tâm Ma trong truyền thuyết.
Tâm Ma chỉ xuất hiện trong tâm cảnh khi tu sĩ đột phá cảnh giới, cần phải vượt qua Tâm Ma để củng cố và ổn định tâm cảnh, từ đó thuận lợi tiến cấp.
Nếu như không thể chiến thắng Tâm Ma, chắc chắn sẽ tẩu hoả nhập ma… trở nên điên điên khùng khùng.
Làm gì có chuyện Tâm Ma sẽ chạy ra ngoài, còn muốn làm thịt luôn bản thể?
“Ngươi nói đúng, bổn toạ cũng đang thắc mắc đây.”Tiểu Đồng trịnh trọng nói:
“Không hiểu nổi vì sao Tâm Ma của ngươi có thể đi ra như vậy, nhưng chắc chắn nó là Tâm Ma hàng thật giá thật.”
“Đúng rồi!”Lê Vĩ nhớ lại trước đó cái cầu thang hơi phản ứng khác thường, cái tên đen xì này liền xuất hiện.
Chẳng lẽ cầu thang muốn thử thách, khảo nghiệm mình sao?
Không để hắn kịp phản ứng, Tâm Ma mang theo trường kiếm chém thẳng đến.
Lê Vĩ còn đang suy nghĩ, Tâm Ma vậy mà một phân thành ba, ở ba hướng khác nhau vung kiếm chém xuống…
Nó thi triển cả Tam Ảnh Bộ Pháp?
“Chết!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ.
Đa tạ các độc giả có lòng ủng hộ e.
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.