Chung Cực Truyền Kỳ

Chương 27: HAI CÁI NGUYÊN ANH!

#CCTK #hau

CHƯƠNG 27: HAI CÁI NGUYÊN ANH!

Trong đôi mắt thanh tịnh lạnh lùng của Tần Thuỷ Dao hiện lên chút gợn sóng…

Vốn nàng nghĩ sau chuyện lần này, Lê Vĩ sẽ bất chấp tất cả để truy cầu sức mạnh, và đó cũng là đáp án nàng muốn nhận được.

Nhưng không ngờ đến, hắn vẫn muốn mạnh lên… nhưng sau đó sẽ hồi báo gấp mười lần những gì được nhận.

“Tại sao lại như thế?”Tần Thuỷ Dao nhíu mày:

“Ngươi có thể giấu nhẹm mọi chuyện, âm thầm hưởng hết lợi ích, chẳng ai ngờ một mỏ linh thạch tầm thường lại xuất hiện Linh Thạch Hoá Hình quý giá.”

“Ta có thể lừa dối tất cả mọi người, thậm chí lừa trời gạt đất, nhưng kiên quyết không lừa dối được lòng mình.”Lê Vĩ thẳng thừng đáp:

“Làm người không thể thiếu nợ ai, ta sẽ hoàn trả gấp mười lần vào tương lai… xem như cả vốn lẫn lãi.”

Mặc dù kiếp trước hắn chỉ sống đến 20 tuổi, còn là một tên xử nam chưa biết cảm giác được hôn nữ nhân là như thế nào… nhưng hắn chưa từng thiếu nợ ai cả.

Tài sản phụ mẫu để lại, hắn chấp nhận đánh đổi để theo đuổi hành trình tu luyện của mình, chấp nhận sống trong phòng trọ chật hẹp, nghèo khó.

Hắn vẫn sẽ giữ vững nguyên tắc, chỉ là học thêm cách thích nghi để sinh tồn tại thế giới tàn nhẫn này.

Tu vi Tần Thuỷ Dao cao hơn Lê Vĩ quá nhiều, nếu hắn dám nói dối, nàng sẽ lập tức phát hiện thông qua dao động trong âm giọng và linh hồn của hắn.

Những lời hắn nói đều đến từ đáy lòng…vô cùng chân thật.

Tần Thuỷ Dao cảm thấy với con người như Lê Vĩ, hắn không nên xuất hiện ở tà giáo, ngược lại phải thuộc về danh môn chính phái mới đúng.

Thậm chí nàng dám chắc rằng, hầu hết tu sĩ tự xưng là danh môn chính phái kia cũng chưa chắc sẽ cưỡng nổi sức hấp dẫn của Linh Thạch Hoá Hình.

Nhưng một kẻ ở tà giáo, lại giữ được lương tri… đó mới là điều hiếm có và khiến hắn trở nên đặc biệt.

Tần Thuỷ Dao phất tay, một viên Liệu Thương Đan chui tọt vào miệng Lê Vĩ.

“Oa…”Hắn thoải mái rên rỉ lên thành tiếng, toàn bộ thương thế cũng phục hồi như chưa có gì xảy ra.

Rõ ràng đan dược mà Tần Thuỷ Dao cho hắn vô cùng cao cấp.

“Chít!”

Thấy chủ không chết, Tiểu Bối mừng rỡ nhảy cẩng lên, sau đó phóng lên vai Tần Thuỷ Dao nịnh nọt cọ cọ đầu vào má nàng.

Nữ nhân đều có thiên tính ưa thích những thứ dễ thương, Tiểu Bối vừa vặn đáp ứng được điều đó, Tần Thuỷ Dao đưa tay xoa xoa đầu nó, lúc này mới nói:

“Sau chuyện lần này, ta chỉ nhắc nhở ngươi một câu duy nhất.”

“Đệ xin được nghe!”Lê Vĩ nghiêm túc chắp tay.

“Ở tại Tà Giáo, không được tin tưởng bất kỳ ai.”Tần Thuỷ Dao nghiêm túc:

“Ngay cả Giáo Chủ còn suýt tao ngộ độc thủ, huống hồ một tiểu tử nho nhỏ như ngươi?”

Lê Vĩ rùng mình…

Đúng vậy, người không rơi vào hiểm cảnh khó nhận thức được nguy hiểm.

Rõ ràng ngay cả Thiên Tà Giáo Chủ còn bị Đại Trưởng Lão Cốt Giang hãm hại, một đệ tử như mình thật sự ngay cả con kiến hôi cũng không bằng.

“Đa tạ sư tỷ một lời thức tỉnh người trong mộng.”Lê Vĩ thành tâm đáp:

“Ân cứu mạng đệ sẽ vĩnh viễn không quên, nhất định sẽ báo đáp khi có cơ hội.”

“Thế ta muốn Linh Thạch Hoá Hình thì sao?”Tần Thuỷ Dao nhìn thẳng vào mắt hắn.

“Nguyện giao cho sư tỷ!”Lê Vĩ cũng nhìn thẳng vào mắt nàng, đáp không chút do dự.

Hai người nhìn nhau, không hề chớp mắt.

“Rất tốt.”Tần Thuỷ Dao hài lòng gật đầu, nàng điểm hai đầu ngón tay vào thi thể hai tên Hộ Pháp.

“A… xin tha mạng!”

Hai tiếng gào thét sợ hãi vang lên, chỉ thấy từ trong thi thể lạnh băng có hai tên người tí hon được Tần Thuỷ Dao móc ra.

Bọn chúng giống y như đúc hai tên Hộ Pháp, chỉ bất quá một tên lấp lánh kim sắc hào quang, một tên nâu sậm cứng rắn.

“Chít!”Tiểu Bối thèm chảy nước miếng nhìn hai người tí hon này.

“Đây là Nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, chính là cái mạng thứ hai của bọn chúng.”Tần Thuỷ Dao giảng thuật:

“Kim Đan đỉnh phong sau khi lột xác sẽ nở thành Nguyên Anh, bên trong chứa đựng linh trí và phần lớn Thuộc Tính Linh Căn của tu sĩ.”

“Nguyên Anh có thể bỏ trốn mỗi khi bại trận, chỉ cần Nguyên Anh bất diệt, tu sĩ đó có thể đoạt xác kẻ khác mà sống lại.”

“Bọn chúng biết không đủ tư cách trốn trước mặt ta, nên chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trận!”

Nói đến đây, nàng vung tay đem linh trí của hai tôn Nguyên Anh xoá đi, giao cho Lê Vĩ căn dặn:

“Ngươi cứ giữ lấy mà bồi dưỡng Linh Thạch Hoá Hình.”

“Cái này…”Lê Vĩ toàn thân chấn động, lắp ba lắp bắp nói:

“Thứ quý trọng như vậy, sư tỷ vậy mà cho đệ sao? Cả Linh Thạch Hoá Hình cũng không lấy?”

“Ngươi càng nhanh chóng đạt đến Hoá Thần, nhiệm vụ sư phụ giao cho ta sẽ càng sớm hoàn thành.”Tần Thuỷ Dao thản nhiên đáp:

“Riêng thi thể và Nhẫn Trữ Vật của hai tên này là tài sản của Thiên Tà Giáo, ta sẽ thu lại!”

“Đệ không khách khí!”Lê Vĩ trịnh trọng gật đầu.

Vừa rồi còn kiên quyết đề thăng thực lực, giờ đây cơ hội ngay ở trước mắt… hắn cũng không ra vẻ quân tử mà tiếp tục từ chối.

Vui mừng khấp khởi đem hai cái Nguyên Anh thu vào Nhẫn Trữ Vật, sau đó tiếp nhận cả con sói nhỏ được Tần Thuỷ Dao đưa đến.

“Đây là phần thưởng ngươi hoàn thành nhiệm vụ!”Nàng lại cho hắn thêm 30 khối Linh Thạch Thượng Phẩm.

Lê Vĩ cười không khép miệng được…

Hắn cảm thấy lần này mình nhân hoạ đắc phúc.

Nếu không vì ngô nghê đem Linh Thạch Hoá Hình mang về giao nộp dẫn đến hai tên Hộ Pháp nổi làm tham, mình làm sao thu được hai cái Nguyên Anh đầy hấp dẫn của chúng?

Đột ngột Tần Thuỷ Dao trong veo lên tiếng:

“Lần trước ngươi dựa vào đâu nói ta thích hợp dùng kiếm?”

Đây quả thật là thắc mắc của nàng…

Gần nhất nàng tuỳ tiện chọn một thanh kiếm và kiếm pháp ở bảo khố về tu luyện, nào ngờ hiệu quả đạt được nằm ngoài ý muốn.

Tốc độ luyện kiếm của nàng rất nhanh, thậm chí uy lực kiếm chiêu đánh ra còn vượt qua mong đợi.

Tần Thuỷ Dao lúc đó còn cảm thấy khó tin, cho rằng thiên phú của mình tiến bộ, thế là thử tìm một môn thương pháp và một thanh trường thương về luyện tập.

Kết quả nàng luyện chẳng ra trò trống gì, mất thời gian gấp đôi khi luyện kiếm mà không được như ý.

Điều này chứng minh, nàng quả thật có thiên phú dùng kiếm theo lời khuyên của Lê Vĩ thay vì những thủ đoạn khác.

Thậm chí nàng cảm thấy kiếm mới là sở trường của mình, còn thông thạo hơn cả Thiên Tà Ngũ Thức mà nàng tu từ nhỏ đến lớn.

Lê Vĩ chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ, vì sao hắn có được cái nhìn “chuẩn xác”đến như vậy? ngay cả sư phụ một tay nuôi lớn cũng chưa từng nhìn ra tiềm lực luyện kiếm của nàng.

Nghe lời của Tần Thuỷ Dao, Lê Vĩ âm thầm vui sướng, xem ra lời khuyên của mình thật sự có tác dụng.

Sư tỷ có được Thiên Mệnh Cách - Kiếm Đạo Chi Tư, nếu không luyện kiếm chẳng phải phí của trời?

Đương nhiên hắn sẽ không khoe khoa Thấu Mệnh Nhãn, nó chính là át chủ bài của hắn, phải giữ bí mật đến cùng.

Nghĩ đến đây, hắn tìm cách bịa chuyện.

“Ngu xuẩn, Trúc Cơ muốn lừa gạt Hoá Thần? nàng ta có rất nhiều cách để nhìn thấu tính chân thật trong lời nói của ngươi!”Thanh âm mắng chửi của Tiểu Đồng vang lên trong đầu.

“Hít, vậy ta phải làm sao?”Lê Vĩ hãi hùng, không ngờ còn có chuyện như vậy.

Tiểu tu sĩ ở trước mặt cường giả thật thụ, ngay cả nói dối cũng không thể.

“May cho ngươi là có ta!”Tiểu Đồng cười lạnh:

“Ta sẽ thay đổi dao động linh hồn của ngươi, để những lời nói của ngươi đáng tin cậy!”

“Vậy thì tốt rồi, mau làm đi!”Lê Vĩ vui vẻ.

Thấu Mệnh Nhãn bên trong xoay tròn, một cổ lực lượng huyền diệu lan tràn khắp toàn thân Lê Vĩ.

“Rồi, ngươi cứ thoải mái lừa gạt nàng!”Tiểu Đồng xác nhận.

“Vốn đệ không tiết lộ chuyện này với bất kỳ ai, nhưng lần này sư tỷ có ân cứu mạng, ta cũng không ẩn giấu với ân nhân của mình.”Lê Vĩ nghiêm trang chém gió:

“Không giấu sư tỷ, đệ từ nhỏ đã có một năng lực khá kỳ quái, khi ngủ sẽ mơ thấy một số thứ liên quan đến những người tiếp xúc với mình.”

Tần Thuỷ Dao nghe đến đây, mày liễu nhướng lên, một cổ Hồn Lực vô thanh vô thức tràn ra, thăm dò tính hư thực.

Nhờ có Thấu Mệnh Nhãn tác động, nàng không phát giác được gì bất thường, gật đầu ra hiệu hắn nói tiếp.

“Gần nhất khi tiếp xúc với sư tỷ, ta mơ thấy bóng hình nàng múa kiếm rất kinh tâm động phách, giống như một vị nữ kiếm tiên trong truyền thuyết vậy.”Lê Vĩ dẫn dắt:

“Thế nên mới mạo muội nhắc nhở sư tỷ luyện kiếm xem sao.”

Lời này rất hoang đường, nhưng Tần Thuỷ Dao lại không thể không tin.

Nàng đã kiểm tra cẩn thận, linh hồn của tiểu tử này dao động phẳng lặng, không có dấu hiệu của kẻ lừa dối.

Hơn nữa bản thân nàng đã thu được lợi ích từ việc luyện kiếm, càng chứng minh lời của hắn có căn cứ.

“Ngươi còn mơ thấy gì nữa không?”Tần Thuỷ Dao hiếu kỳ.

Lê Vĩ thầm nghĩ nàng vẫn còn một Thiên Mệnh Cách khác, nhưng nếu tiếc lộ luôn thì quá mức vội vàng, liền đáp lại:

“Muốn mơ rõ ràng và nhìn thấy nhiều hơn, phải thường xuyên tiếp xúc.”

Cơ hội gần gũi mỹ nữ sư tỷ nha, tuy rằng hiện tại đang bị liệt, nhưng tranh thủ bồi dưỡng tình cảm cho tương lai sau này cũng được…

“Hắc hắc.”Nội tâm Lê Vĩ đầy xấu xa.

“Thường xuyên tiếp xúc à?”Tần Thuỷ Dao không nghi ngờ gì, ngược lại còn suy đoán nói:

“Một số tu sĩ có Thể Chất và Thiên Phú đặc biệt mà ít người biết đến, khả năng của ngươi có lẽ liên quan đến loại Thể Chất hoặc Thiên Phú nào đó…”

“Sư tỷ nói có lý.”Lê Vĩ ra vẻ suy tư.

“Những Thể Chất và Thiên Phú sẽ càng hiệu quả hơn khi tu vi của người sở hữu thăng cấp.”Tần Thuỷ Dao thản nhiên nói:

“Thế nên ngươi cũng phải cố gắng hơn!”

“Sẽ không để sư tỷ và giáo chủ thất vọng.”Lê Vĩ chắp tay.

“Tốt, chuyện ở đây ta sẽ giải quyết, ngươi có thể đi rồi!”Tần Thuỷ Dao đem Tiểu Bối đặt trở lại vào vai hắn.

“Sư tỷ, đệ muốn dùng linh thạch mua sắm vật phẩm, không biết phải đổi ở nơi nào?”Hắn hỏi thêm.

“Thiên Tà Bảo Khố!”Tần Thuỷ Dao điểm tay vào giữa mi tâm của hắn, tin tức về bảo khố liền xuất hiện trong đầu.

“Đa tạ sư tỷ, đệ đi trước!”Lê Vĩ cảm kích rời đi.

Nhìn bóng lưng hắn biến mất, Tần Thuỷ Dao lên tiếng: “Có thể ra rồi!”

Một thân ảnh mặc áo da màu đen tuyền ôm sát cơ thể nóng bỏng từ trong bóng tối hiện thân, chính là Hắc Phù.

“Linh Thạch Hoá Hình và mọi thứ liên quan đến hắn đều là bí mật tuyệt đối, hiểu chứ?”Tần Thuỷ Dao lạnh lùng nói.

“Rõ thưa sư tỷ, muội tuyệt không dám phản bội!”Hắc Phù nhoẻn miệng cười:

“Huống hồ muội phát hiện nam nhân này thú vị hơn đám lang sói tại giáo chúng ta rất nhiều, sao nỡ gây bất lợi cho hắn đây?”

“Thú vị cái gì chứ?”Tần Thuỷ Dao chậm rãi xoay người:

“Ngây thơ thì đúng hơn.”

“Hùng ưng trước khi giang rộng cánh bay từng là con non nép vào lòng mẹ, Chân Long trước khi ngạo thị càn khôn chỉ là con cá chép cố gắng vượt vũ môn.”Hắc Phù sóng mắt lưu chuyển:

“Quan trọng nhất là nghị lực và ý chí, người nam nhân đó không thiếu đâu.”

“Ngươi đang dạy ta?”Tần Thuỷ Dao hạ giọng.

“Không dám.”Hắc Phù biến sắc, lập tức cúi thấp đầu.

Suýt chút quên mất vị tiên tử cao ngạo như thiên sơn tuyết liên này chính là đại sư tỷ của tà giáo.

“Dọn dẹp sạch sẽ, sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ!”

Bỏ lại một câu, thân ảnh Tần Thuỷ Dao tan biến.

“Tuân lệnh!”Hắc Phù không dám thở mạnh, chờ đến khi sư tỷ đi rồi mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Ở Thiên Tà Giáo này, người có thể lên giọng trước Tần Thuỷ Dao chỉ có Giáo Chủ mà thôi.

“Tiểu Đồng, đa tạ ngươi giúp ta!”

Lê Vĩ xấu hổ nhận sai: “Ban đầu do ta không nghe ngươi nhắc nhở.”

“Tiểu tử thúi xem như thức thời!”Tiểu Đồng ngạo nghễ thao thao bất tuyệt:

“Bổn toạ hoành hành ngang dọc không biết bao nhiêu năm, kinh nghiệm lăn lộn giang hồ đủ làm sư phụ tổ tiên mười tám đời nhà ngươi, lần sau cấm…”

“Đủ rồi!”Lê Vĩ bực mình cắt ngang lời nó:

“Cẩn thận ta gọi Cầu Thang lão đại lại trừng trị ngươi cái tội lắm mồm!”

Lần này thu hoạch có thể nói là đầy bồn đầy bát, Lê Vĩ quyết định đi tìm mua hai thanh kiếm trước khi bế quan.

Hắn muốn tiêu thụ chiến lợi phẩm, đồng thời luyện Chính Tà Kiếm Pháp.

Dù sao thì tu vi giậm chân tại Trúc Cơ Hậu Kỳ cũng đã khá lâu rồi, nên tiến vào Kim Đan càng sớm càng tốt.

Dựa vào thông tin sư tỷ cung cấp, Lê Vĩ hướng về Thiên Tà Bảo Khố cất bước.

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.

Bạn cần đăng nhập để bình luận