Chung Cực Truyền Kỳ

Chương 31: PHẨM CẤP KIM ĐAN!

#CCTK #hau

CHƯƠNG 31: PHẨM CẤP KIM ĐAN!

Hoả Diệm Sơn là ngọn núi đứng thứ ba của Thiên Tà Giáo, sơn chủ là Tam Trưởng Lão - Hoả Hệ cường giả mạnh nhất thế lực, trước khi lên chức trưởng lão, từng đảm nhiệm vị trí Đường Chủ của Luyện Khí Đường.

Hoả Diệm Sơn đỏ rực khi nhìn từ bên ngoài, lòng núi chứa đựng dung nham cháy bỏng, các loại Dị Hoả hừng hực nhảy múa bên trong.

Trong bể nham tương, một lão già hình thể thấp lùn, chiều cao chưa đến một mét, trên đầu mọc ra hai cái sừng dê đang thích thú ngâm mình tắm rửa, tận hưởng sự nóng rực đủ để thiêu trụi Luyện Hư Kỳ trong nháy mắt.

Bỗng nhiên không gian phía trên vặn vẹo, áo choàng phần phật, thân ảnh Thiên Tà Giáo Chủ hiện ra.

Nàng vừa từ Tội Thành trở về.

“Phi lễ chớ nhìn!”Lão già thấp lùn giật mình, vội vàng dùng tay che thân.

Thiên Tà Giáo Chủ lười để ý, nhẹ duỗi tay ra, vô vàn Tà Lực đen kịt như từng đám mây u ám bao trùm cơ thể lão già, che đậy da thịt, trực tiếp từ trong dung nham túm lên.

“Lão nô tham kiến Giáo Chủ!”Tam Trưởng Lão - Nham Dương kính cẩn hành lễ, y phục bao trùm toàn thân.

“Bổn toạ muốn ngươi luyện khí.”Thiên Tà Giáo Chủ bình thản nói.

Nham Dương giật mình, Pháp Bảo mạnh nhất của Thiên Tà Giáo, trải qua các đời Giáo Chủ ôn dưỡng đã sớm vượt qua Cửu Tinh Pháp Bảo bình thường, vật như thế đang ở trong tay giáo chủ, rốt cuộc nàng còn muốn luyện ra thứ gì?

Nham Dương không dám ý kiến, chỉ thành khẩn nói:

“Chỉ cần Giáo Chủ đưa ra yêu cầu, lão phu sẽ dốc hết năng lực.”

Thiên Tà Giáo Chủ phất tay, hai trái tim gắn chặt đã hiện ra trước mắt.

“Bỉ Dực Chi Tâm?”Nham Dương trong mắt loé lên vẻ kinh dị, âm thầm thán phục:

“Vô số năm, Bỉ Dực Chi Tâm đã tuyệt tích… nghe nói có một lần Tội Thành Chi Chủ phải bỏ ra cái giá lớn từ trong Đấu Giá Hội đạt được, không ngờ Giáo Chủ cũng sở hữu.”

“Là lấy từ Tội Thành.”Thiên Tà Giáo Chủ gật đầu.

“Cái này…”Nham Dương cả kinh, muốn đoạt đồ vật của Tội Thành rất khó, Giáo Chủ chắc chắn cũng phải đánh đổi thứ gì đó quan trọng, rốt cuộc nàng muốn luyện chế thứ gì?

“Hai chiếc mặt nạ.”Thiên Tà Giáo Chủ nói thẳng:

“Che đậy dung mạo, che đậy tu vi, che đậy khí tức… khi hai người đeo vào, có thể chia sẽ, liên kết sức mạnh lẫn nhau.”

Nham Dương trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Lão thân là Luyện Khí Sư cao cấp nhất của Thiên Tà Giáo, ở Hỗn Vực cũng vô cùng nổi danh, đủ tư cách xếp vào hàng ngũ các Luyện Khí Sư đứng đầu.

Nham Dương đương nhiên biết ý nghĩa và công dụng của Bỉ Dực Chi Tâm.

Giáo Chủ vậy mà muốn luyện chế ra một cặp mặt nạ? Là cho nàng và ai sử dụng?

Liên tưởng đến tên tiểu tử cùng nàng kết thành Minh Hôn kia, Nham Dương rùng mình…

Giáo Chủ chẳng lẽ xem trọng kẻ đó đến vậy sao? Điều này thật hoang đường.

“Thế nào? Làm được không?”Thiên Tà Giáo Chủ mất kiên nhẫn, thanh âm đã trở nên rét lạnh.

“Được được, đương nhiên là được.”Nham Dương đổ mồ hôi, liên tục gật đầu.

“Làm đi!”Thiên Tà Giáo Chủ tuỳ ý nói:

“Bổn toạ chờ.”

Thân ảnh nàng biến mất, chỉ lưu lại Bỉ Dực Chi Tâm.

Nham Dương âm thầm cười khổ, muốn luyện Pháp Bảo đâu phải chỉ cần một loại nguyên liệu chủ đạo cơ chứ?

Để đáp ứng được yêu cầu về hai chiếc mặt nạ của Giáo Chủ, ít nhất phải thêm ba loại nguyên liệu phụ trợ cao cấp.

“Lần này lại phải dốc túi rồi, lỗ vốn nặng nha…”Nham Dương buồn rầu.

Bất quá tất cả mọi thứ ở Thiên Tà Giáo vốn đều thuộc về Giáo Chủ, bao gồm tài sản của mình, Nham Dương chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo.

Sắc mặt lão trở nên chăm chú, vẻ kính cẩn vừa rồi biến mất, thay vào đó là khí chất nghiêm túc của bậc tông sư.

Hai tay huy động hoá thành tàn ảnh, từng loại từng loại Hoả Diễm nóng rực khiến không gian vặn vẹo hiện ra.

Ùng ục…

Dung nham sôi trào, linh khí bị đun sôi.

Theo ý niệm của Nham Dương, Bỉ Dực Chi Tâm rơi vào trong hoả diễm, bắt đầu tinh luyện.

Lê Vĩ không biết thê tử của mình vừa làm những chuyện gì, hắn đang tập trung hấp thụ linh khí từ Linh Lang.

Sau ba tháng thời gian, với nguồn linh khí vừa tinh khiết, vừa nồng đậm kết hợp hoàn cảnh tuyệt vời trên đỉnh Hồ Lô Sơn, tu vi của hắn đã vượt qua Trúc Cơ Hậu Kỳ, tiến vào Trúc Cơ Viên Mãn… đang hướng về đại cảnh giới quan trọng.

Ngưng luyện linh khí của bản thân kết thành một viên đan có màu vàng nhạt trong cơ thể, đây được gọi là cảnh giới Kim Đan hoặc Kết Đan.

Viên Kim Đan của mỗi tu sĩ sẽ giúp chủ nhân gia tăng khả năng hấp thụ linh khí, thúc đẩy linh lực vận hành, gia tăng chiến lực.

Có được Kim Đan hỗ trợ, chiến lực của tu sĩ sẽ vượt qua cảnh giới Trúc Cơ trước đó.

Trong cùng một cảnh giới, Kim Đan của ai càng to sẽ càng có ưu thế…

Thế nên việc ngưng kết Kim Đan cũng rất quan trọng, cần ưu tiên tài nguyên tinh khiết, không để xuất hiện tạp chất, từ đó mới tạo ra được Kim Đan to hơn.

Đó là những gì Lê Vĩ tìm hiểu được, nhưng lại bị Tiểu Đồng khinh bỉ nói:

“Vẫn còn non lắm.”

“Chẳng lẽ sai chỗ nào?”Lê Vĩ tò mò hỏi.

Tiểu Đồng biết phân nặng nhẹ, Kim Đan là nền tảng quan trọng, cẩn thận giải thích:

“Kim Đan gồm có năm phẩm từ Ngũ Phẩm đến Nhất Phẩm, trong đó Ngũ Phẩm tệ hại, Nhất Phẩm cực hạn, quyết định rất lớn đến căn cơ, thành tựu của ngươi sau này.”

“Ồ?”Lê Vĩ như được đại khai nhãn giới.

“Phế vật kết ra Ngũ Phẩm Kim Đan, tu sĩ bình thường kết ra Tứ Phẩm Kim Đan, có chút thiên phú kết ra Tam Phẩm Kim Đan, thiên tài kết ra Nhị Phẩm Kim Đan, thiên tài trong thiên tài kết ra Nhất Phẩm Kim Đan.”Tiểu Đồng hỏi:

“Ngươi muốn đúc ra mấy phẩm?”

“Đương nhiên là Nhất Phẩm Kim Đan.”Lê Vĩ nuốt nước bọt đáp.

“Haha.”Tiểu Đồng cười nhạo:

“Nghĩ hay lắm, nhân vật kết thành Nhất Phẩm Kim Đan, nhìn khắp thiên hạ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ngươi thật biết cách mơ tưởng.”

Lê Vĩ buồn bực, nhưng vẫn không từ bỏ, quyết tâm hỏi: “Cần điều kiện gì để sở hữu Nhất Phẩm Kim Đan?”

“Bốn điều kiện.”Tiểu Đồng tiết lộ:

“Thứ nhất, cần có nguồn linh khí chất lượng không nhiễm bất cứ một hạt tạp chất nào, may cho ngươi là đã có Linh Thạch Hoá Hình, nếu không dù là Linh Thạch Cực Phẩm cũng không đủ tiêu chuẩn.”

Lê Vĩ tươi cười, đưa tay xoa xoa đầu Linh Lang khen thưởng: “Đúng là bảo bối của ta.”

Con sói có vẻ rất hưởng thụ mà híp lại hai mắt, nhưng cơ thể to béo trước đó của nó đã teo lại một vòng khi cung cấp linh khí giúp Lê Vĩ đạt đến Trúc Cơ Viên Mãn.

“Thứ hai, cần có Ngũ Hành Thuộc Tính hoặc hai loại thuộc tính tương sinh tương khắc cùng một thân, ngươi lại may mắn có được Âm Dương Chi Lực.”

Lê Vĩ mở cờ trong bụng, lại hỏi: “Thuộc tính tương sinh tương khắc là gì?”

“Là lực lượng vừa khắc chế nhau, vừa có thể hỗ trợ nhau mạnh lên…”Tiểu Đồng liệt kê:

“Thứ ba, phải tập hợp đầy đủ tài nguyên tương ứng.”

“Cuối cùng là ngộ tính của người kết đan, thứ này chính là rào cản lớn nhất giữa thiên tài và yêu nghiệt, không ai giúp được ngươi cả.”

“Điều kiện cuối cùng ta chắc chắn đáp ứng.”Lê Vĩ tự tin mãnh liệt.

“Ảo tưởng.”Tiểu Đồng khinh bỉ, hiển nhiên không tin, nói rằng:

“Ngươi có thành tựu gì ngoài việc đánh được mấy tên Kim Đan yếu nhớt kia?”

Lê Vĩ không phục đáp: “Ta từng tu luyện đến Trúc Cơ ở một nơi không có linh khí.”

Nếu như có được ánh mắt, Tiểu Đồng nhất định sẽ nhìn hắn như nhìn một thằng ngu.

Không có linh khí tu đến Trúc Cơ? Ngươi khoác lác cũng nên có giới hạn nha…

Lê Vĩ lười giải thích, trực tiếp hỏi: “Những tài nguyên cần thiết là gì? Ta sẽ cố gắng thu lấy.”

Tiểu Đồng tiếp tục giảng thuật: “Nếu dùng Ngũ Hành Linh Căn kết Nhất Phẩm Kim Đan, đòi hỏi sở hữu năm loại tài nguyên Tam Tinh Cực Phẩm ứng với Kim - Thuỷ - Mộc - Hoả - Thổ.”

“Tuy nhiên ngươi lại dùng Âm Dương Linh Căn kết Nhất Phẩm Kim Đan, vậy chỉ cần có hai loại tài nguyên tương ứng với Âm và Dương là được, tuy nhiên chúng nó phải đạt đến cấp Tứ Tinh Hạ Phẩm.”

“Tứ Tinh?”Lê Vĩ tròn xoe mắt:

“Tài nguyên Tứ Tinh thường cho Nguyên Anh sử dụng, ta biết tìm ở đâu?”

“Thế nên mới nói, bất kể là kết Nhất Phẩm Kim Đan theo hình thức nào cũng không hề dễ dàng, trừ phi ngươi có cơ duyên, hoặc có bối cảnh, được trưởng bối chuẩn bị sẵn tài nguyên.”Tiểu Đồng truyền đến thanh âm đắc ý:

“Cũng may cho ngươi là có được Đồng đại nhân ta đây, mau lấy mấy thứ ở bảo khố ra.”

“Ồ?”Lê Vĩ giật mình, trước đó hắn có 5000 Tà Điểm, mua Linh Huyền Song Kiếm tiêu hao 2000, còn lại 3000 đã tiêu sạch vào những vật phẩm mà Tiểu Đồng chỉ định.

Hắn lật đật lấy chúng nó ra, lần lượt là một viên yêu đan ảm đạm không còn lực lượng, một khối đá cuội màu xám tro với những vết nứt và một ngọn đèn dầu hiu hắt, nhìn qua chẳng có gì đặc biệt.

Ấy thế mà mỗi một món đồ này đều có giá 1000 Tà Điểm, đắt đỏ vô cùng.

“Cảm thấy giá cao à?”Tiểu Đồng buông lời chế nhạo:

“May cho ngươi là mấy tên Giám Định Sư của Thiên Tà Giáo không biết cách dùng hàng, bằng không một vạn Tà Điểm chưa chắc đã đổi được.”

“Vậy chúng ta kiếm lời lớn sao?”Nhịp tim Lê Vĩ đập thình thịch.

“Tri thức chính là tài sản vô giá, có tri thức vượt trội như ta… ngươi còn không biết quý trọng sao?”Tiểu Đồng lãnh ngạo, quyết định khai sáng cho tên ngu muội này, ung dung nói:

“Yêu đan kia thuộc về Nhật Dương Điểu, loài yêu thú sống nhờ năng lượng từ mặt trời, có một đường huyết mạch mỏng manh của Kim Ô Thần Thú, chí dương chí cương.”

“Khối đá màu xám tưởng chừng vô dụng kia chính là Tích Âm Thạch, là loại khoáng thạch chuyên hấp thụ Âm Khí ở nơi âm hàn, lạnh lẽo như mộ địa, nghĩa trang.”

“Chỉ riêng hai thứ này nếu ở trạng thái tốt nhất, đã có thể sánh ngang với Lục Tinh Tài Nguyên rồi.”

Lê Vĩ hai mắt toả sáng, nhưng chợt nhận ra Yêu Đan Nhật Dương Điểu đã bị rút sạch lực lượng, còn Tích Âm Thạch cũng đầy rẫy các vết nứt, có vẻ không còn nguyên vẹn.

“Chính vì không còn dùng được nên mới có giá rẻ bèo.”Tiểu Đồng cười nhạt:

“Nhưng ngọn đèn dầu yếu ớt kia lại ẩn chứa một tia Âm Dương Chi Hoả, nếu dùng Âm Dương Chi Hoả thiêu đốt Yêu Đan và Tích Âm Thạch, có thể khôi phục phần nào lực lượng bên trong chúng nó, đủ cho ngươi làm tài nguyên kết đan.”

“Lợi hại.”Lê Vĩ nâng lên ngón tay cái, vội vàng nâng lên ngọn đèn dầu.

Tỉ mỉ quan sát, phát hiện ngọn lửa trong đèn dầu vẫn cháy, màu sắc nhợt nhạt.

Thử chạm tay vào, không hề cảm giác được nhiệt độ.

“Nó đã yếu đến mức sắp lụi tàn, mau dùng Linh Lực.”Tiểu Đồng nghiến răng:

“Đừng để việc gì cũng cần ta chỉ dạy.”

Không chần chờ, Lê Vĩ chạm tay vào đèn, đem Âm Dương Linh Lực của mình truyền sang…

VÙ VÙ VÙ.

Ngay lập tức, ngọn đèn như một cái động không đáy, điên cuồng rút lấy linh lực của hắn.

“Phốc!”

Lê Vĩ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, nội tâm thầm mắng:

“Trắng trợn cướp đoạt!”

Chỉ trong một hơi, tất cả linh lực trong đan điền và cả Tiểu Linh Thụ đều sắp bị hút khô, nguồn linh lực vận chuyển qua kinh mạch quá nhanh và mạnh khiến hắn chịu không nổi phản phệ, máu tươi liên tục chảy ra.

Khoảnh khắc đó, ngọn lửa yếu ớt đã bùng lên dữ dội, lơ lửng trước mặt, đốt trụi cả ngọn đèn dầu chứa đựng nó ban đầu.

Đây là hoả diễm có hai màu trắng và đen đan xuyên giao thoa, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên vừa lạnh vừa nóng vô cùng khó chịu.

Lê Vĩ lúc này chảy cả mồ hôi, lúc thì lạnh run cầm cập…

Hắn cắn răng, làm theo lời của Tiểu Đồng, đem viên yêu đan và khối đá cuội đặt vào trong Âm Dương Chi Hoả.

Chỉ chờ có thế, Nhật Dương Điểu Yêu Đan và Tích Âm Thạch liền cắn nuốt Âm Dương Chi Hoả.

Yêu Đan Nhật Dương Điểu nuốt phần lửa nóng, Tích Âm Thạch thôn nạp phần lửa lạnh…

Lê Vĩ vừa chờ mong, vừa kích động nhìn tình huống này.

“Chít chít…”Tiểu Bối ở bên cạnh cũng đầy hứng thú quan sát cảnh tượng phục hồi tài nguyên, hai mắt híp lại vô cùng vui mừng.

Nó biết chỉ cần thành công, chủ nhân của mình sẽ trở nên cường đại…

“Lửa này nướng cá ăn ngon không chít?”Tiểu Bối âm thầm suy nghĩ.

Linh Lang thấy Lê Vĩ mệt mỏi nằm ngửa trên đất, nó chủ động đến gần, phóng thích Linh Khí cho hắn phục hồi.

“Sói con, yêu chết ngươi.”Lê Vĩ cảm động ôm lấy một chân nó, thoải mái dễ chịu.

Nửa tháng trôi qua, Âm Dương Chi Hoả đã dần dần tan biến…

Nhưng đổi lại, màu sắc của viên Yêu Đan kia ngày càng chân thật, thoáng ẩn thoáng hiện hư ảnh một con chim điểu với bộ lông màu đỏ trắng đan xen…

Song song với nó, các vết nứt trên khối đá cuội đã khép lại, trở thành một Tích Âm Thạch đầy rẫy âm hàn linh khí.

“Xong rồi!”Tiểu Đồng hài lòng gật đầu:

“Tuy đẳng cấp của chúng vẫn kém hơn nguyên bản, nhưng vẫn vượt qua Tứ Tinh Hạ Phẩm kha khá… đủ cho ngươi kết đan.”

“Đa tạ ngươi!”Lê Vĩ chân thành nói.

Nếu không nhờ Tiểu Đồng chỉ điểm, có lẽ hắn còn ngô nghê khờ khạo, ngay cả các phẩm cấp của Kim Đan cũng không biết.

“Hừ, hãy chứng minh ngươi không khoác lác, kết đan nhanh đi!”Tiểu Đồng hừ lạnh:

“Cho ta thấy Nhất Phẩm Kim Đan xem nào!”

“Sẽ không để ngươi thất vọng.”Lê Vĩ gật mạnh đầu.

Hắn không tiến hành đột phá, thay vào đó khoanh chân xếp bằng, kiên nhẫn hấp thụ Linh Khí từ Linh Lang để hồi phục.

Tiểu Đồng âm thầm tán thưởng, nó cố ý thúc giục để xem phản ứng của tên này, đối phương có thể chú trọng việc ổn định trạng thái thay vì nóng vội nhảy vào kết đan ngay lập tức, cho thấy tâm tính trầm ổn, biết phân nặng nhẹ.

Để kết đan diễn ra một cách thuận lợi và hoàn mỹ, trạng thái của tu sĩ phải ở mức toàn thịnh.

Ba ngày sau, khi linh lực trong đan điền và Tiểu Linh Thụ đều đã được lắp đầy…

Lê Vĩ chăm chú, bắt đầu trùng kích bình cảnh Trúc Cơ Viên Mãn.

VÙ VÙ VÙ…

Âm Dương Linh Lực bên trong đan điền hoá thành vòng xoáy, điên cuồng cuốn lấy nhau, dung hợp vào nhau, cô đọng dữ dội.

Tiểu Linh Thụ tuôn ra vô vàn Linh Khí hoà quyện vào trong đó, trợ giúp chủ nhân đẩy mạnh tiến độ kết đan.

Âm và Dương lúc thì hoà quyện, lúc thì ma sát … tưởng như đã dung hợp lại bỗng nhiên tách ra, cố gắng triệt hạ lẫn nhau.

Đây chính là sự tương sinh tương khắc…

Lê Vĩ vẫn kiên nhẫn, hắn có thể khiến Âm Dương Chi Lực hoà quyện thành một, vừa có thể tương sinh, vừa không đánh mất sự tương khắc của chúng để kết ra Kim Đan.

Từng chút, từng chút một…

Khái niệm về thời gian không còn trong nhận thức…

Chúc cả nhà trưa vui vẻ.

Đa tạ các độc giả đã ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.

Bạn cần đăng nhập để bình luận