"Bây giờ... con có phải là... đã ở cùng Mẫn Dật vào sáng nay không?" Mẹ Bạch dè dặt hỏi.
Tôi biết ngay mà.
Từ lúc ra khỏi nhà, tôi đã cảm thấy có ánh mắt lén lút bám theo. Chắc bố mẹ sợ tôi nghĩ quẩn rồi đi dây dưa với Lục Mẫn Dật nữa nên mới phái người theo dõi.
Nhưng cho dù không có người theo dõi, thì đến chiều mấy bài báo lá cải cũng sẽ lộ ra thôi, bọn họ rồi cũng sẽ biết.
Tôi gắp thêm một miếng đồ ăn, bình tĩnh nói:
"Anh ta chủ động tìm con."
Ba Bạch và mẹ Bạch liếc nhìn nhau, rồi mẹ Bạch dò hỏi:
"Bạch Trúc, con nghĩ thế nào?"
Chờ mãi mới nghe được câu này.
Tôi đặt đũa xuống, nghiêm túc nói:
"Con muốn hủy bỏ hôn ước với anh ta."
Mẹ Bạch ngạc nhiên, há miệng nhưng nhất thời không biết nên nói gì.
Từ nhỏ con gái đã chơi với Lục Mẫn Dật rất thân, lớn lên hai nhà lại định sẵn chuyện hôn sự, mọi việc cứ thế thuận buồm xuôi gió.
Chỉ là không ngờ mấy năm qua vợ chồng bà sang nước ngoài lo công việc, con gái ở nhà lại càng lúc càng lệch hướng, vì Lục Mẫn Dật mà không từ thủ đoạn, bây giờ lại muốn hủy hôn.
Ba Bạch hỏi:
"Bạch Trúc, tại sao con lại nghĩ vậy?"
Tôi đáp không chút do dự:
"Anh ta không thích con, bây giờ con cũng không muốn thích anh ta nữa."
Vậy thì... cũng coi như là chuyện tốt.
Ba Bạch và mẹ Bạch nhìn nhau, mẹ Bạch suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Mẹ ủng hộ quyết định của con."
Tôi chớp chớp mắt, không ngờ mẹ lại dứt khoát như vậy.
"Chỉ là... quan hệ hai nhà vẫn còn thân thiết, ý mẹ là tổ chức một buổi tiệc nhỏ, mời nhà họ Lục và mấy người quen của hai nhà đến, giải trừ hôn ước trong riêng tư là được. Không cần công khai với truyền thông."
Tôi cũng đang nghĩ như vậy, vì nếu công bố, chỉ sợ sự soi mói của công chúng sẽ càng tệ hơn.
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng:
"Vậy là quá ổn rồi, cảm ơn mẹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-nu-day-phong-tinh/chuong-6.html.]
09
Cuối cùng, mẹ Bạch quyết định tổ chức tiệc hủy hôn tại một tòa lâu đài cổ tuyệt đẹp ở châu Âu.
Tổ chức trong nước thì khó tránh khỏi việc bị truyền thông dòm ngó.
Ra nước ngoài không những có thể bảo vệ sự riêng tư của nhà họ Bạch, mà còn tạo cơ hội để tôi ra nước ngoài giải khuây.
Mẹ Bạch liệt kê từng lợi ích ra trước mặt tôi, đồng thời âm thầm quan sát sắc mặt tôi, như thể chỉ cần tôi lộ vẻ buồn bã, bà sẽ lập tức đầu hàng và hủy bỏ việc hủy hôn.
Tôi mỉm cười nói với bà rằng tôi rất hài lòng với sắp xếp này.
Chỉ tiếc một điều: hôm đó ba Bạch có việc quan trọng trong nước, không thể tham gia buổi tiệc.
Trong sân bay, tôi ôm lấy ông, an ủi:
"Không sao đâu ba, chỉ là hủy hôn thôi mà."
Tôi tinh nghịch cười:
"Chờ con đính hôn lần nữa, lúc đó ba nhất định phải có mặt đó nha."
Câu nói này khiến ba Bạch bật cười vui vẻ.
Phía nhà họ Lục, mẹ Bạch cũng đã thông báo rõ ràng.
Lục Mẫn Dật không đưa ra câu trả lời cụ thể. Hiện giờ nhà họ Lục do anh ta nắm quyền, ngay cả ba mẹ anh ta cũng không dám tự ý từ chối hay đồng ý.
Tôi tỏ vẻ chẳng quan tâm:
"Hủy hôn chứ có phải ly hôn đâu, cần gì phải đợi anh ta đồng ý?"
Mẹ Bạch rất tán thành.
Nói thì dễ, nhưng đến khi Lục Mẫn Dật vẫn chưa chịu xuất hiện, mẹ Bạch bắt đầu cuống lên.
Trước giờ tiệc, tôi và bà cùng nhau thay lễ phục trong phòng riêng tại khách sạn. Nhà thiết kế đứng bên cạnh giúp tôi chọn dây chuyền phù hợp.
Mẹ Bạch ngồi trên ghế sofa. Dù bà là nhân vật nổi tiếng trên thương trường, luôn điềm tĩnh và bản lĩnh, nhưng khi đối diện với chuyện của con gái, bà vẫn đầy lo lắng.
"Nếu Mẫn Dật thật sự không đến thì sao?" Bà bắt đầu sốt ruột.
Bà sợ nếu thiếu vắng nhân vật nam chính, danh tiếng con gái sẽ bị ảnh hưởng. Đến lúc đó, những người trong giới này sẽ nhìn nhận Trúc Tử của bà như thế nào đây?
Nghĩ tới đây, lần đầu tiên bà nảy sinh tức giận với Lục Mẫn Dật.