Xuyên Không Ta Làm Chủ Vận Mệnh
4
Sau khi tới nơi mà bọn Gobin thường xuyên xuất hiện thì nhóm của Xử Nữ lại gặp một đám mạo hiểm giả khác. Bọn chúng là những mạo hiểm giả tự do nên không bị ràng buộc bởi các quy tắc.
Kẻ đứng đầu bọn chúng tên là Lục Thiên Bình " Các người là ai? Sao lại đến tranh công với bọn ta?"
Cố Song Ngư vội nói nhỏ vào tai của đội trưởng " Cô ta chính là một trong những mạo hiểm giả mạnh nhất của đoàn mạo hiểm ở trung tâm." Vừa nói vừa chỉ về phía Xử Nữ.
"Chỉ tay về phía một người con gái là phép lịch sự nên có của nam nhân các người sao?" Leo vội đi tới hất tay của Song Ngư vì hơn ai hết cô rất ghét người khác chỉ trỏ tay chân.
Trần Bạch Dương tính tình vốn nóng nên khi thấy thái độ xấc xược của Leo thì vô cùng khó chịu. Anh chàng vội xông tới tấn công Leo nhưng lại bị người điềm đạm là Đông Phương Bảo Bình ngăn cản.
"Đừng manh động!"
"Nhưng cô ta dám láo xược với chúng ta như vậy!" Trần Bạch Dương vẫn không can tâm mà muốn cho Sư Tử một bài học.
"Im lặng đi!"
Trong cốt truyện không hề nhắc đến đám người này, chẳng lẽ là do mình nên cốt truyện bị thay đổi hay sao?
"Chúng tôi lần này cũng nhận nhiệm vụ như các anh! Chi bằng chúng ta hợp tác với nhau đi, tránh gây xung đột!" Xử Nữ lấy đại sự làm trọng nên không hề muốn đấu với bọn họ.
"Như vậy cũng được đó, đội trưởng nghĩ sao?" Đông Phương Bảo Bình hỏi ý của đội trưởng.
"Quân sư muốn sao thì cứ như vậy đi!" Lục Thiên Bình cũng không để tâm tới bọn Xử Nữ nên mọi người thành công hợp tác vơi nhau tránh rủi ro về người.
Họ cũng bắt đầu giới thiệu với nhau, Xử Nữ là người đại diện giới thiệu
"Tôi là Đồng Xử Nữ, đội trưởng của đội,chuyên hệ tấn công.
Bên phải tôi là anh Cảnh Du, chuyên hệ đặt bẫy.
Trần Tương Mai, em ấy chuyên hệ tấn công.
Cậu trai mặc áo trắng là Lập Tân.
Người tóc đỏ là Leo, Người còn lại là Trình Văn."
"Tôi là Lục Thiên Bình, cậu ấy là Cố Song Ngư, Trần Bạch Dương chuyên hệ tấn công. Bên phải tôi là quân sư Đông Phương Bảo Bình chuyên hệ phòng thủ. Người ít nói nhất nhóm là cậu ta Hồ Cự Giải cũng là hệ phòng thủ." Thiên Bình cũng giới thiệu đại khái cho mọi người làm quen nhau.
Lúc này bỗng một đàn Gobin xuất hiện tấn công đám người.
Bọn Gobin này trong có vẻ cao lớn hơn những con bình thường, chúng hùng hổ dùng cung tên, giáo tấn công bọn người của Xử Nữ.
Nhanh như chớp cả hai nhóm nhanh chóng vào thế phòng thủ và tấn công. Còn Leo thì được Trần Tương Mai và Cảnh Du bảo vệ lui về phía sau rồi mới tiến lên chiến đấu.
"Hỏa thuật!" Xử Nữ dùng hỏa thuật thiêu đốt một đám nhỏ nhưng chúng rất nhanh chóng đã được hồi sinh, số lượng còn đông đảo hơn cả lúc nãy. Khả năng chiến đấu cũng mạnh hơn rất nhiều. Bọn chúng dường như cũng có khả năng sao chép nên khi Xử Nữ vừa dùng hỏa thuật bọn chúng đã trả đũa lại.
Còn Leo thì đứng phía sau quan sát tất cả mọi chuyện, như cô đã biết thì bọn Gobin xưa nay rất hiền lành thậm chí có phần nhút nhát, không thể nào bọn chúng lại mạnh như vậy được, chắc chắn có kẻ đứng phía sau tác động! Tìm kiếm xung quanh mãi không thấy Leo bèn suy nghĩ là cách khác nếu không tìm được kẻ tác động thì tìm con cầm đầu trước vậy!
"Sương trị liệu!" Vừa chữa trị cho đồng đội Leo lại vừa tìm con cầm đầu. "Trần Tương Mai, em hãy tấn công vào con đội áo trắng đó đi!"
"Tại sao?!" Dù không hiểu ý của chị Leo nhưng Tương Mai vẫn làm theo, quả nhiên cũng phát hiện điểm bất thường, con này mạnh hơn những con còn lại.
"Trần Bạch Dương, cậu mau lên giúp Trần Tương Mai đánh con Gobin đội áo trắng đó đi!" Thấy Tương Mai có vẻ yếu thế Leo nhanh chóng tìm người giúp. Không phải vì không tin hai vị đội trưởng mà vì ai gần con Gobin đó thì chị Leo nhờ thôi!
"Sao bà không tự đi mà giúp đi! Ai mà rãnh!" Trần Bạch Dương vẫn còn ghim vụ lúc nãy nên vẫn không muốn giúp.
"Cậu không đi thì tôi tự mình ra tay! Hứ!" Leo dù được phân vào hệ trị liệu nhưng cô vẫn còn võ thuật của kiếp trước nên cũng chẳng sợ.
"Không được!" Xử Nữ định ngăn cản nhưng Leo đã lao vào đám Gobin mất rồi.
Xử Nữ bèn ra đội hình hỗ trợ chị Leo, "Đóng băng!"
Cảm thấy có hơi lạnh phía sau Leo vội quay lại xem thì phát hiện đội trưởng đang đi phía sau mình. Bật chế độ yếu đuối, "Em...em mau tấn công con Gobin đội nón trắng đó đi, chị nghi ngờ nó là con đầu đàn đấy!" vừa nói vừa chỉ về phía đối tượng tình nghi.
Quả đúng là đội trưởng có khác, vừa ra tay chẳng bao lâu đã tóm gọn được con Gobin đó, những con khác thấy vậy vội bỏ chạy. Vừa lúc nãy còn đông đảo lực lượng bây giờ lại chỉ còn mỗi một con.
Con Gobin cứ vùng vẫy mãi những chẳng thoát ra được, Leo nhớ không lầm thì trị liệu sư như cô cũng có khả năng nói chuyện với những loài khác nên cô nàng vội thử. Nhưng cứ như làm trò hề vậy cả cô và con Gobin không thể nào hiểu ý nhau.
"Sử dụng ma lực!" Hồ Cự Giải người từ nãy đến giờ vẫn im như thóc cuối cùng cũng lên tiếng.
Đông Phương Bảo Bình sợ Leo không hiểu nên định nói thêm thì lại bất ngờ, Leo đã hiểu ý và làm theo lời Cự Giải. Nhưng lại có gì có sai sai "Cậu...cậu là trị liệu sư?"
Lúc này cả đám người Lục Thiên Bình ngạc nhiên, giờ họ mới nhớ tới lúc nãy Xử Nữ không hề giới thiệu năng lực của người tên Leo này. Khi bọn Gobin tấn công lúc nãy cũng cho người bảo vệ Leo lùi về phía sau.
"Cô ta là trị liệu sư thì sao chứ, chưa chắc cô ta có năng lực hiểu được tiếng của giống loài khác." Trần Bạch Dương vẫn còn cay cú vụ lúc nãy nên không mấy thân thiện với Leo.
**Bốp** Bốp**
"Chuyện gì vậy chị Leo?" Lập Tân không hiểu tại sao Chị Leo lại đột nhiên đánh tên Gobin đó.
Leo rất thản nhiên trả lời "Vì tên này cứng đầu!"
"Để tôi giúp!" Giống như tìm được bạn tâm giao Hồ Cự Giải rất nhiệt tình giúp đỡ Leo.
Sở dĩ giống nhau vì trước khi được tái sinh cô nàng Leo cũng là người rất ít khi nói nhiều với cả cấp trên và đồng đội. Chính vì thế nên rất hợp với tính cách lầm lì ít nói của Cự Giải.
Sau một hồi tra khảo đủ kiểu thì tên Gobin cũng chịu khai " Hắn ta....là hắn ta đã khiến bọn tôi như thế này!"
Chỉ khai thác được bọn chúng có người đứng sau mà thôi, chứ không hề tìm thêm được bất kì thông tin nào khác.
"Tên này trong ngứa mắt phết ấy chứ!" Leo sao khi khai thác được thông tin thì muốn xử lý gọn gàng tên này luôn. Cũng may nhờ có Xử Nữ và mọi người cản lại nếu không tên Gobin này chắc đi gặp ông bà sớm rồi!
"Chị, chị đừng nóng nảy như vậy mà, ngồi xuống cho hạ hỏa đi!" Xử Nữ cũng không ngờ một người bình thường trong vui vẻ hoạt bát như chị Leo mà cũng có lúc nóng như kem. Đúng là nhìn người phải nhìn từ từ mà.
"Bà ta còn nóng tính hơn tôi nữa!" Chính anh chàng Trần Bạch Dương cũng bất ngờ với tính cách lúc nóng lúc lạnh của Leo.
"Vậy bây giờ chúng ta phải giải quyết tên Gobin này như thế nào đây? Còn cả lũ Gobin khác nữa?" Cảnh Du nghĩ nãy giờ vẫn không tìm được cách nào tốt cả.
"Thả tên này đi!" Nói là làm Đông Phương Bảo Bình vội cởi trói cho tên Gobin này,sau đó âm thầm đi theo sau.
Người thông minh nhìn cũng đủ hiểu, cô ấy đang thả hổ con để bắt cả đàn đây mà. (Câu nói hơi lạ mà thôi cũng kệ)
Mọi người âm thầm theo sát tên Gobin đó, sau một lúc đi sâu vào rừng thì họ cũng tìm ra hang ổ của bọn Gobin.
"Bọn chúng theo phía sau!"
Nghe câu này có hơi sai sai, Leo vội nhìn phía sau thì phát hiện nhóm mình đã bị bao vây. Thì ra tên này vốn muốn dụ chúng ta vào bẫy, nhìn thấy những đầu lâu xung quanh cũng biết họ không phải là nhóm đầu tiên.
"Chúng ta mắc bẫy rồi!" Xử Nữ vội đẩy mọi người lui về phía sau.
"Nhưng hình như số lượng không đông như lúc nãy!" Lục Thiên Bình cũng nhận ra vấn đề.
"Có khi nào trúng kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng không?" Trần Tương Mai lâu lâu nói cũng chuẩn phết.
"Vậy bây giờ chúng ta nên chia ra,đội của tôi ở đây còn đội của Lục Thiên Bình mau về giúp người dân đi!" Trình Văn bấy giờ mới đề xuất phương án tốt nhất.
"Cũng có lý! Vậy bọn tôi đi trước mọi người cẩn thận! Đông Phương Bảo Bình thấy cũng có lý nên nhanh chóng lui về phía làng của người dân.
Khi chỉ còn đám người của Xử Nữ thì bọn Gobin bắt đầu hành động. Bật tất cả những cái bẫy mà bọn cũng đã chuẩn bị từ trước, mỗi cái bẫy đều như muốn lấy mạng của từng người vậy.
"Tưởng chỉ có các người biết đặt bẫy thôi sao? Ta cũng biết vậy!" Anh Cảnh Du cũng không phải người ăn chay nhanh chóng phản kháng " Vũng lầy!"
Nhưng lạ kỳ thay thuật của anh chàng lại không hề có hiệu quả. Hoàn toàn không tin, anh nghĩ mình niệm phép sai nên nhanh chóng thực hiện lại, kết quả vẫn như cũ.
"Sao...sao...chuyện này sao có thể xảy ra chứ?"
"Để em thử! Giam cầm!" Trình Văn cũng thử nhưng lại không hề thành công.
"Băng lao!" Xử Nữ cũng thử nhưng kết quả vẫn không khả quan là bao.
Trần Tương Mai và Lập Tân cũng thử nhưng vẫn chỉ có một kết quả, tất cả đều không sử dụng được ma pháp ở nơi này.
Cũng không biết do vô tình hay cố ý mà Trần Tương Mai lại hỏi Leo "Bọn em đều không sử dụng ma pháp được sao chị lại sử dụng được?"
Không chẳng bất ngờ gì, Leo định trả lời nhưng bị Xử Nữ nói trước "Trị liệu sư khi đã sử dụng thuật của mình để trò chuyện cùng một loài nào đó thì họ cũng sẽ có khả năng hiểu được ngôn ngữ của chúng ngay khi không sử dụng ma lực. Chị Leo thử sử dụng ma lực xem có dươc.."
Chưa nói hết câu đám Gobin lại tiếp tục tấn công, lần này chúng ngưng dùng bẫy mà tấn công trực tiếp.Đám người này đã quen sử dụng ma pháp nên việc thực chiến khi không có ma pháp hơi khó khăn với họ, trừ Xử Nữ. Xuất thân trong nhà võ nên kể cả khi không có ma pháp hỗ trợ cô nàng vẫn có thể chiến đấu.
Lần này cuối cùng cũng cho Leo cơ hội trổ tài rồi. Hai cô nàng đi đến đâu Gobin gục đến đó, cũng may bọn Gobin này không biết sử dụng ma pháp nếu không bọn họ tiêu chắc rồi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đám Gobin này sao lại thông minh như vậy chứ, từ việc dùng vũ khí tấn công rồi cả việc làm bẫy nữa chứ! Chắc là có kẻ chủ mưu đứng đằng sau tác động rồi nhưng là ai mới được chứ? Nghĩ ngợi nhiều cũng không có ít lợi gì, trước mắt họ nên chiến đấu với chúng trước đã.
Nhìn mà hoa cả mắt, là con trai dĩ nhiên không thể thua nữ nhân được. Đặc biệt là chị Leo, thể lực của trị liệu sư vốn yếu hơn những người khác mà chị ấy lại có thể dễ dàng hạ đám Gobin thì họ cũng phải làm được.Nói là làm, cả bốn người còn lại hăng hái tấn công lũ Gobin hỗ trợ hai tướng quân ở phía trước.Trần Tương Mai không đánh tay không được thì lấy đại vũ khí của những con Gobin đã ngất trước đó đánh, cứ nhặt qua nhặt lại, vũ khí nào vừa tay thì cứ cầm chiến đấu. Còn ba người nam nhân thì chiến đấu bằng tay không, người thì dùng thiết đầu công, người thì dùng liên hoàn cước, người lại quật hết đám Gobin ở gần mình. Ai nấy đều giỏi cả, đám Gobin cũng nhanh chóng bị hạ gần hết.
Đang tấn công hăng say thì cả đám bất ngờ bị sụp bẫy của bọn Gobin đã văng từ trước, người thì sụp hố, người lại bị nhốt trong lồng. Nhưng quan trọng hơn là chúng đều tránh ma pháp (Tức hạn chế ma lực của người bị nhốt trong chúng.).Lúc này trong mọi người thật là thảm quá đây mà, đường đường là một trong hai đội mạnh nhất đoàn mà giờ thành viên nào cũng như thành viên nấy đều bị nhốt trong bẫy được làm từ lũ Gobin, thật quá mất mặt!
Cũng không biết do bọn chúng đã sắp xếp từ trước hay sao mà phía đội Xử Nữ thì rất ít người nhưng phía đội của Lục Thiên Bình thì nhiều vô số. Họ tấn công mãi nhưng số lượng cũng chẳng ít hơn là bao. Cứ như vậy cũng không phải cách, Đông Phương Bảo Bình bảo mọi người nhanh chóng vào tuyến trong phòng thủ để tiện bàn bạc cách xử lí.
"Bọn chúng tập trung lực lượng ở đâu hết hay sao ý, nhiều vô số kể." Cố Song Ngư phàn nàn.
"Sớm biết như vậy thì chúng ta chẳng về đây để rồi bây giờ bị bao vây rồi!" Trần Bạch Dương trách mọi người.
"Cậu hay quá sao lúc đó không nói gì đi bây giờ lại trách bọn tôi!" Đông Phương Bảo Bình cũng trách lại Bạch Dương chỉ giỏi cái miệng.
"Kia, nguy hơn!" Hồ Cự Giải lâu lâu lại nói những câu từ không đầu không đuôi làm cho mọi người vô cùng khó hiểu.
Lần này đến cả Bảo Bình cũng chẳng hiểu anh chàng ít nói này đang biểu thị ý gì. Chỉ duy có đội trưởng Lục Thiên Bình là hiểu hết ý của Cự Giải.
"Cậu ấy nói nhóm kia có khi còn gặp nguy hiểm hơn chúng ta!"
Nhờ đội trưởng nhắc mới nhớ bên kia quân số của bọn Gobin ít hơn ở đây rất nhiều nếu bình thường thì có lẽ họ lúc này nên trở về rồi nhưng đến giờ vẫn chưa thấy một ai, e là họ cũng không khống chế được bọn Gobin kia rồi.
Còn phía đoàn mạo hiểm giả thì chị Hoàng Kì sau bao ngày chớ đợi đoàn trưởng thì ông ấy cũng đã trở về. Cô đem chuyện của Leo nói cho đoàn trưởng khiến ông vô cùng bất ngờ và muốn nhanh chóng gặp cô bé. Nhưng lại bị chị Hoàng Kì tát cho một gáo nước lạnh.
"Cô nhóc đó ở đâu? Mau cho tôi gặp mặt!"
"Cô bé Leo đã nhập nhóm với Đồng Xử Nữ và cùng nhau đi diệt bọn Gobin ở phía Bắc thành phố rồi!"
Nghe tới 'Bọn Gobin ở phía Bắc thành phố ' thì sắc mặt của đoàn trưởng trở nên tái mét. Ông vội hỏi Hoàng Kì "Bọn nhỏ đi lâu chưa?"
"Chắc gần được một ngày rồi! Giờ này có lẽ các em ấy đang chuẩn bị về nữa không chừng!" Hoàng Kì chưa hiểu chuyện gì xảy ra mà đoàn trưởng lại như vậy.
"Một ngày, thôi tiêu rồi! Mau tập hợp những người mạnh nhất của đoàn đến đây, ta có việc gấp!"
"Đợi tôi một lát!" Thái độ khẩn trương của đoàn trưởng lại càng làm sự tò mò của cô tăng lên nhưng trước mắt phải làm theo lời ông ấy cái đã.
Những thành viên mạnh nhất của đoàn đều được triệu tập trong chốc lát. Ông nhanh chóng bảo A Lưu mở cổng dịch chuyển đến ngôi làng có Gobin "Mau mở cổng dịch chuyển đến ngôi làng có Gobin xâm chiếm ở phía Bắc thành phố mau lên A Lưu. Các cô cậu cũng đi theo tôi, chuẩn bị tinh thần chiến đâu đi!"
Cả đám người dù không hiểu tình hình như thế nào nhưng cũng răm rắp nghe theo.
Trở lại phía của Xử Nữ, bọn Gobin bỗng nhiên xuất hiện thành hai hàng đọc thẳng thắn, ở giữa còn để một chỗ trống khá rộng, chúng như muốn nhường bước cho người nào đó rất quan trọng. Không để mọi người chờ lâu vài giây sau, kẻ đó cuối cùng cũng xuất hiện.
Kẻ cầm đầu mang một thân hình cao lớn, vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn.Nhưng kẻ đó lại hoàn toàn không giống như miêu tả trong cốt truyện về đoàn mạo hiểm giả phía Tây. Việc này rồi cả bọn Gobin đến cả việc đội của Lục Thiên Bình đều không hề xảy ra trong cốt truyện mà cô đã đọc trước đó.
"Có khi nào cốt truyện bị mình thay đổi rồi không?"
"Chủ nhân! Chúng tôi đã làm theo ý của ngài!" Tên Gobin cầm đầu nói.
"Tốt, tốt lắm!" Nghe giọng của tên này phỏng chừng hai mươi mấy tuổi thôi nhưng lại mang trên mình một dáng vẻ vô cùng đáng sợ, khí thế áp đảo người khác.
Thấy tên Gobin đang nói gì đó với kẻ kia, Xử Nữ vội vàng hỏi Leo "Chị, tên Gobin kia nói gì với người đàn ông đó vậy?"
"Hắn ta mới thật sự là kẻ đứng đằng sau đám Gobin đó! Tên đó đã dặn bọn Gobin làm điều gì đó nhưng chị không biết đó là gì!" Leo vừa trả lời vừa quan sát nhất cử nhất động của tên nam nhân đó.
Thấy cô gái tóc đỏ cứ nhìn mình mãi, " Ngươi tại sao cứ nhìn chằm chằm ta mãi thế? Hay là ngươi bị vẻ đẹp của ta u mê rồi!"
Nhóm của Xử Nữ không hẹn mà có cùng suy nghĩ 'Tên này tự luyến gớm nhỉ!'
Còn đang tự tin giây trước giây sau đã bị Leo tát cho gáo nước lạnh "Vì ngươi xấu lạ nên ta mới nhìn đấy!"
"Ngươi.... ngươi!" Tên này tức đến run người lần đầu gặp mà đã chê người khác rồi, tức chết ta mà!
"Mới học chữ hay sao mà nói mãi một chữ thế?" Leo lại tiếp tục khịa trực tiếp hắn.
"Ngươi tên gì?" Hắn ta vừa định ra tay với Leo nhưng rồi lại thôi, một ý nghĩ khác vừa vụt lên trong đầu hắn.'Để xem ngươi khịa ta được đến đâu! Ta còn lâu mới mắc bẫy của ngươi. Người xưa thường có câu, giận quá mất khôn ta không ngu như vậy đâu!'
"Tên bà nội của ngươi!" Leo lại tiếp tục giữ vững phong độ như lúc đầu.
"Ngươi dám khinh thường ta?" Lần này hắn ta tức lắm nhưng không biết nói gì.
"Ngươi không xứng!" Leo lại vô cùng lạnh lùng mà đáp lời.
"Ngươi có phải cô nương không vậy? Người khác hỏi tên lại không trả lời!" Hắn ta lại nói Leo không phải là nữ nhân chỉ là mang dáng vẻ của nữ nhân mà thôi.
"Ai nói ta là cô nương?" Leo cũng chẳng buồn biện minh.
"Vậy cô cong à?" Hắn ta tức quá đành nói liều nhưng Leo lại chẳng muốn biện minh hay giải thích gì thêm cả.
"Ta cong hay không cần ngươi quan tâm à?"
"Cô....cô được lắm!" Lần này hắn ta thật sự đã triệt để tức giận rồi.
"Ta không được không lẽ ngươi được hơn ta!"
"Dừng!" Xử Nữ bị hai người này đấu qua đấu lại mà lãng cả tai "Anh, nếu anh muốn biết tên người khác sao lại không xưng tên trước! Còn chị nữa, hắn ta nói chị cong chị không phủ nhận lỡ như người ngoài nghe được thì sẽ nghĩ như thế nào về chị đây?"
"Vậy, em nghĩ tôi như thế nào?" Leo hoàn toàn không hề để tâm tới lời phàn nàn của Xử Nữ mà lại nổi hứng trêu cô nàng này.
"Khoan!" Trần Tương Mai vội chen ngang hai người "Việc cấp bách bây giờ là thoát khỏi đây, cái khác tính sao đi!"
" Các người muốn thoát khỏi đây?Nằm mơ à?" Mọi người nói đến việc này làm cho hắn ta vô cùng đắc ý.
"Ngươi rốt cuộc là ai sao lại nhằm vào bọn ta?"Cảnh Du hỏi tên đó.
"Nói ra chỉ sợ các ngươi sợ thôi! Ta là ác ma mạnh nhất Hoài Kim Ngưu là ta!" Ác ma Kim Ngưu tự cao tự đại mà nói rõ họ tên cho đám người Xử Nữ biết.
"Ai nhỉ? Chưa từng nghe qua!" Lập Tân tò mò hỏi mọi người hắn ta rốt cuộc là ai.
Mọi người cũng như anh chàng này đều không biết hắn ta là ai, đến cả người trùng sinh như Leo cũng bó tay.
Thấy đám người này có vẻ khinh thường mình, hắn ta vội bảo Trình Văn giải thích cho họ hiểu!
"Trình Văn ngươi mau giải thích cho họ hiểu thay ta đi!"
Nghe tới đây thì Trình Văn tá hỏa thật mà, 'Không phải nói trước là những lúc này nên để tên kia ra rồi sao? Sao lại cho tên ngốc này thế không biết? Khó khăn lắm mới lấy được lòng tin của họ mà bây giờ lại lộ tẩy hết cả rồi! Thành sự thì ít bại sự có thừa chính là để nói tên này chứ ai!'
"Ngươi đang nói gì vậy? Ta đây không hiểu?" Dù cho đã bị chỉ thẳng đích danh nhưng anh không thừa nhận thì cũng chẳng ai tin lời hắn ta cả.
'Đúng như mình nghĩ' Leo thầm nghĩ.
"Ngươi sao lại nói như vậy? Rõ ràng người trà trộn vào đám người này vì muốn giúp gia tộc của chúng ta mà?" Hoài Kim Ngưu lại tiếp tục làm lộ chuyện.
"Hắn ta có phải có vấn đề về..!" Vừa nói Lập Tân vừa làm hành động chỉ chỉ vào đầu.
"Ngươi mới có vấn đề về não bộ ấy!" Kim Ngưu tính ra cũng không đến nỗi ngốc nghếch.