Xuyên Không Ta Làm Chủ Vận Mệnh

3

Nhưng trước khi muốn nhận được nhiệm vụ thì phải kiểm tra ma pháp và phải nhận được thẻ mạo hiểm giả đã. Cô cảm thấy khá lo lắng vì không biết mình có đạt được mức độ của mạo hiểm giả cấp F không nữa. Rồi còn cả vụ cứu Đồng Xử Nữ nữa, cô nàng này là mạo hiểm giả cấp A, chỉ sợ cô không thể giúp cô ấy được rồi. Chẳng lẽ lại đến đây mà trở về không công sao?Thôi thì lỡ đến rồi cứ vào trong kiểm tra trước đã rồi tính sao vậy.

Đi vào phòng kiểm tra mà lòng của Liễu Sư Tử vô cùng lo lắng. Cô nhẹ nhàng vận động ma pháp vào quả cầu kiểm tra ma pháp. Rất may mắn cô đã thông qua và nhận với chức danh. Trị liệu sư cấp C.

"Phù ~ May quá, may mà không phải cái thấp nhất!" Cô thở phào nhẹ nhõm vì là cấp C như thế thì cô cũng dễ dàng tiếp cận với người cấp A như Xử Nữ hơn.

Khi thấy là trị liệu sư cấp C thì chị làm kiểm tra vô cùng vui mừng. Phải biết ở thế giới này trị liệu sư vô cùng hiếm mà trị liệu sư vượt qua cấp D lại càng ít. Những trị liệu sư đạt cấp C và B lại càng ít. Mà cô gái này lại trông rất trẻ nhưng lại đạt cấp C thật là nhân tài hiếm gặp, nhất định phải tìm cách giữ cô gái này ở đây mới được.

Người kiểm tra bất ngờ hỏi Liễu Sư Tử " Năm nay em bao nhiêu tuổi?", cô quả thật biết khi vừa gặp mặt không bao lâu mà đã hỏi tuổi của một người thì có chút thất lễ nhưng cô muốn xác nhận một điều.

"Mười sáu tuổi ạ?! Có việc gì không?" Dù hơi tò mò khi người kiểm tra hỏi tuổi của mình nhưng Sư Tử cũng rất thành thật mà trả lời.

"Hả?!!!! Em chỉ mới mười sáu tuổi? Kho..không được! Em hứa với chị ai hỏi tuổi thì em cứ nói mình hai mươi, nghe rõ chưa?" Hoàng Kì rất bất ngờ khi thiên tài đang đứng trước mặt cô vậy mà chỉ mới mười sáu tuổi mà

Cuối cùng sau một lúc thì Sư Tử cũng được cấp giấy mạo hiểm giả nhưng chị giám sát lại một mực không cho Sư Tử đi làm nhiệm vụ một mình cũng không cho cô nàng nói cho người khác biết năng lực của mình.

"Haizzz~ Em nhớ rồi! Nhưng em tự có năng lực bảo vệ bản thân, chị không cần lo lắng." Sư Tử thở dài bất lực với độ nhây của chị Hoàng Kì kiêm người trợ lý quản lí hội và người kiểm tra cũng như cấp giấy mạo hiểm cho các mạo hiểm giả.

"Em biết mà lại tự đi làm nhiệm vụ một mình là sao hả? Chị đây không cho phép! Em nếu muốn đi thì ít nhất cũng phải đi tìm một đội chứ?"

Hai người đang tranh luận thì một nhóm người đi vào, đứng đầu là một cô nàng cún trắng à mà nhầm là một cô nàng tóc trắng trạc tuổi của cô.

"Hai người đang làm gì vậy?" Cô gái tóc trắng hỏi cả hai.

Chị Hoàng Kì vội giải thích và sẵn tiện giới thiệu Sư Tử cho cô nàng này luôn "Không có gì! Chị chỉ đang giúp em ấy tìm đội thôi! Em ấy tên...à mà em tên gì nhỉ?" Nói đến đây chị ấy mới nhớ mình từ nãy đến giờ vẫn chưa biết tên của Sư Tử.

Lúc này Sư Tử lại đang bận nhìn cô gái trước mặt. Dường như cô nàng này vừa thực hiện xong nhiệm vụ nên vẫn đang mặt trang phục chiến đấu. Không tự chủ được mà Sư Tử buộc miệng thốt ra một câu ái mộ "Ngầu thật!"

Chợt nhận thấy có ánh mắt đang nhìn mình, Liễu Sư Tử vội nhìn về hướng đó, ra đấy là Đội của cô nàng tóc trắng và chị Hoàng Kì. "Có chuyện gì mà mọi người nhìn em dữ vậy?"

"Chị đang hỏi em tên gì?" Hoàng Kì cũng rất kiên nhẫn mà lặp lại câu hỏi một lần nữa.

"E..em,mọi người cứ gọi mật danh Leo là được rồi! Em không muốn tiết lộ tên!" Sư Tử khi nghe hỏi tên thì mới nhớ ra lúc nãy chưa xưng tên với chị ấy, nghĩ ngợi một lúc rồi cô nói ra mật danh của mình.

"Leo!! Mật danh khá hay đấy! Cậu có đội chưa?" Cô gái tóc trắng khá ấn tượng với Leo, vội hỏi cô nàng đã có đội hình chưa vì vừa hay đội cô đang thiếu người.

"Chưa...vẫn chưa!" Sư Tử vội trả lời.

"Vậy tốt quá, cậu có muốn gia nhập cùng nhóm với bọn tớ không? Tớ là Đồng Xử Nữ, năm nay mười bảy tuổi là đội trưởng của đội này!" Sợ thất lễ nên khi vừa ngỏ lời mời thì Xử Nữ đã xưng luôn tên.

Một thành viên khác thấy vậy thì không hài lòng với cách làm của Xử Nữ " Đội trưởng làm vậy e là không hợp lí, ở đây còn rất nhiều người muốn gia nhập đội của chúng ta, sao lại chọn một người mới vào chứ."

Một đội viên trông có vẻ lớn tuổi nhất đội cũng lên tiếng " Người mới chưa có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, e là không thích hợp vào đội của chúng ta đâu! Em nên suy xét lại đi đội trưởng!"

"Sao phải suy xét, mọi người không thấy huy hiệu mạo hiểm giả của cậu ấy sao?" Xử Nữ vội bảo mọi người chú ý tới huy hiệu mạo hiểm giả mà Sư Tử đang đeo ngay eo.

Nghe vậy mọi người vội dời tầm nhìn đến chiếc huy hiệu ấy, khi vừa thấy mọi người ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên. Nó màu xanh, đây chính là biểu tượng cho mạo hiểm giả có sức mạnh của trị liệu sư. Một trong những năng lực rất hiếm gặp ở đoàn mạo hiểm giả. Hèn gì đội trưởng lại một mực muốn cho một người mới vào đội. Đội của chúng ta vừa vặn thiếu một trị liệu sư như vậy.

Nhưng cũng không loại trừ những thiếu sót của người mới được, anh chàng lớn nhất nhóm lại nói "Dù em ấy là nhân vật hiếm có nhưng dù sao đi nữa thì em ấy cũng là người mới e rằng khó tránh khỏi các sai sót."

"Chuyện này cứ để em lo, đến lúc chiến đấu, cậu ấy chỉ cần ở phía xa hỗ trợ là được rồi! Như vậy không phải cũng tốt sao?" Xử Nữ cam đoan sẽ giải quyết ổn thỏa vụ này.

"Như vậy cũng được!" Bây giờ khi nghe Xử Nữ đã an bày tất cả mọi người mới đồng ý phương án cho người mới tham gia này của đội trưởng họ.

'Đồng Xử Nữ, ha~ vừa hay mình chẳng cần tốn sức đi tìm.' Nói là làm Sư Tử không hề hỏi thêm gì mà trực tiếp nhận lời mời vào đội của Xử Nữ. " Chào mọi người! Mình là Leo năm nay vừa hay tròn hai mươi lăm tuổi!"

"Hả?!!! H....hai mươi lăm tuổi?" Cả đội không ngoại trừ chị Hoàng Kì đều ngạc nhiên trước số tuổi của Sư Tử.

Bà chị Hoàng Kì thầm trao đổi với Sư Tử ' Việc này thì có hơi lố rồi đó, không phải chị bảo em nói mình hai mươi sao? Sao giờ lại thành hai mươi lăm rồi? Nhìn mặt em trẻ như vậy thì ai mà tin được em hai mươi lăm tuổi chứ. Theo chị thấy hai mươi tuổi vẫn là ổn nhất đấy." Dù nói là vậy nhưng Leo đã nói ra tuổi rồi thì cũng chẳng thể nào sửa lại tuổi được.

Liễu Sư Tử nhún vai biểu thị mình chẳng biết gì cả. Nói hai mươi nhưng cô lại thích hai mươi lăm hơn thì biết làm sao chứ. Dù sao họ cũng chẳng cho người điều tra cô đâu nên nói lố quá cũng chẳng sao cả.

Sở dĩ đội của Xử Nữ bất ngờ vì nếu cô bây giờ sắp hai mươi lăm tuổi thì chính là người lớn tuổi nhất trong đội rồi. Vậy là Leo chỉ nhỏ hơn chị Hoàng Kì vỏn vẹn vài tuổi thôi. Lúc nãy còn xưng là em rồi lại bạn, xem ra bây giờ phải đổi cách xưng hô rồi. Cơ mà chị Leo cũng quá là lão hóa ngược rồi, nhìn chị ấy cứ tưởng là chưa tới hai mươi chứ. Đúng là ở đời không ai lường trước được chữ ngờ mà. Đồng Xử Nữ cũng công nhận điều này. Gia tộc cô tuy giàu có nhưng cũng không có người có lão hóa ngược như chị ấy. Này cũng có thể gọi là quá trẻ so với tuổi thật rồi.

"Có gì mà mọi người trông có vẻ ngạc nhiên quá vậy?" Leo vẫn tỏ vẻ vô cùng ngây thơ mà hỏi lại mọi người.

"Không có gì đâu Le...à không phải là chị Leo chứ!" Người trong có vẻ lớn tuổi vội đáp lời, sau đó thì vội giới thiệu tên mình " Em là Cảnh Du, năm nay hai mươi ba tuổi. Chuyên hệ đặt bẫy trong đội."

"Em là Lập Tân, năm nay mười chín tuổi, chuyên phòng thủ. Em cũng là lá chắn mạnh nhất của đội."

"Em là Trần Tương Mai, là người nhỏ tuổi nhất nhóm, em năm nay mười sáu tuổi. Tấn công là sở trường của em nhưng em vẫn thua chị Xử Nữ một chút. Ngoài ra nhóm còn một thành viên nữa, hôm nay anh ấy bận nên không đi cùng mọi người được. Tên anh ấy là Trình Văn, hai mươi một tuổi, pháp trận là sở trường của anh ấy ."

Tất cả mọi người lần lượt giới thiệu, mà Chị Hoàng Kì cũng yên tâm giao Leo cho nhóm của Xử Nữ vì ai mà chả biết nhóm của cô nàng hiện tại là mạnh nhất nhì ở nơi này.

"À, chị ..chị mới gia nhập đoàn mạo hiểm giả, chị chuyên về trị liệu." Sư Tử giờ mới nhận ra mình quên giới thiệu sức mạnh của mình.

"Nếu đã cùng một đội thì sau này mọi người nhất định phải cùng giúp đỡ lẫn nhau nhé, rất vui vì chị gia nhập nhóm của bọn em?" Xử Nữ với cương vị là đội trưởng thay mặt mọi người chào mừng Leo.

"Cảm ơn mọi người! Sau này mong mọi người chiếu cố chị nhiều một tí!" Leo cũng rất vui vẻ bắt tay chào hỏi.

"À mà các em hoàn thành được nhiệm vụ rồi à?" Chị Hoàng Kì bấy giờ mới nhớ tới nhiệm vụ của đội Xử Nữ.

"Bọn em quả thật đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng chỉ một nửa thôi!" Xử Nữ nói.

"Một nửa là sao?" Chị Hoàng Kì thắc mắc hỏi lại nhưng chợp nhớ điều gì đó vội hỏi tiếp "Có phải do đoàn mạo hiểm giả của phía Tây không?"

" Chứ còn ai vào đây nữa! Bọn họ ỷ người đông nên dành với bọn em đấy, nếu không bọn em đã giải quyết xong việc này từ mấy ngày trước rồi!" Trần Tương Mai vô cùng khó chịu khi nói về bọn người đó.

Theo nguyên tác mà cô nhớ không lầm thì kẻ phản bội khiến Xử Nữ và đồng đội rơi vào chỗ chết đã hợp tác với đoàn mạo hiểm của phía Tây. Vậy chỉ cần diệt đám đó thì cô chẳng phải sẽ cứu được Xử Nữ và đồng đội sao? Nhưng như vậy thì quá mạo hiểm rồi, xem ra phải tìm cách khác mới được.

Bây giờ việc cấp bách trước mắt cần phải tìm ra danh tính kẻ phản bội trước đã.

"Vậy bây giờ chi bằng chúng ta đi ăn mừng đi, em sẽ gọi cho anh Trình Văn đến!" Lập Tân hăng hái nói với mọi người, anh thầm nghĩ dù sao chuyện của đám người kia cũng không thể dễ dàng giải quyết một sớm một chiều, chi bằng bây giờ cứ sống vô ưu vô lo trước vậy. Huống hồ đội cũng vừa chào đón thành viên mới thì nhất định phải ăn mừng một trận.

"Cũng được!" Cảnh Du cũng tán thành ý của Lập Tân.

Thế là mọi người cùng nhau đi đến một quán ăn gần đó, trong lúc chờ người tên Trình Văn đó tới thì mọi người cùng nhau trò chuyện để hiểu nhau hơn.

Trần Tương Mai vô tư hỏi Leo "Chị sao lại không sử dụng tên thật mà lại sử dụng mật danh vậy?"

"...Để tránh bị trả thù!" Leo chần chừ một lúc rồi nói đại một lí do. Và câu trả lời này cũng thành công khiến mọi người chấp nhận và không hỏi thêm về vấn đề này nữa. Bởi lẽ họ cũng biết rõ ý nghĩa của câu trả lời này. Nhiều mạo hiểm giả cũng hạn chế dùng tên thật vì khi dùng tên thật thì sẽ rất dễ bị trả thù nếu họ có xuất thân nghèo khó. Không phải chỉ người nghèo mới tham gia làm mạo hiểm giả, mà còn có các quý tộc và nhóm họ là một trong số đó. Người nghèo tham gia thường vì cuộc sống mưu sinh vất vả nên họ hầu như tham gia với mục đích kiếm tiền, chính vì thế mà lại trái ngược với giới quý tộc tham gia để lấy kinh nghiệm. Không ít lần hai giới từng xảy ra rất nhiều tranh cãi rồi nên bây giờ rất nhiều người dân sử dụng tên giả để tham gia.

"Chị...." Xử Nữ từ lúc rời khu chính tới giờ cứ nhìn chằm chằm Leo, cô nàng bất ngờ tiến tới gần Leo rồi hỏi "Chị có phải đã sử dụng thuật cải trang không, màu mắt và tóc?"

Bị nói trúng tim đen làm cho Leo khá rén nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh "Làm gì có, đây là nét đẹp trời ban từ lúc sinh ra đến giờ đấy! Em ghen tị với tôi sao?" Cũng không chịu yếu thế Leo càng tiến lại gần Xử Nữ hơn. Khoảng cách của cả hai lúc này gần đến mức mờ ám.

Bầu không khí trông có vẻ không ổn, cũng may lúc này Trình Văn vừa đúng lúc đi tới.

"Mọi người đang làm gì thế? Em ấy là ai?"

"Suỵt! Em phải gọi là chị mới đúng!" Cảnh Du vội che miệng Trình Văn lại tránh lặp lại sai lầm vừa nãy nhưng đã quá muộn.

"Haha~ Không sao đâu! Không cần che miệng cậu ấy lại đâu! Chào cậu, tôi là Leo, trị liệu sư cũng là thành viên mới của đội cậu. Vừa hay hơn cậu vỏn vẹn bốn tuổi!" Sư Tử dù gì cũng đã lỡ sa vào lưới nên dành giả bộ như đã quen với việc bị nhận mình còn nhỏ tuổi 'Biết vậy nghe lời chị Hoàng Kì là được rồi! Bây giờ nói tuổi đúng là có hơi ngượng đấy!'

"Hả?!!! V...vậy là chị hai mươi lăm? Không thể nào nhìn chị không thể nào bao nhiêu đó tuổi được!" Không khác mọi người là bao,Trình Văn cũng bị vẻ non nớt của Leo đánh lừa.

"Đúng vậy! Anh không lầm đâu!" Trần Tương Mai khẳng định thêm lần cuối.

Sau mấy phút lập trình lại não bộ thì Trình Văn cũng chấp nhận được sự thật. Thế là cả nhóm ngồi đó trò chuyện rôm rả đến tối muộn mới về nhà.

Thấy trời đã khuya ba nam nhân trong nhóm ngỏ ý muốn đưa phái nữ trong nhóm về nhưng lại bị hai cô nàng từ chối, còn chị Leo thì đã biến mất tăm rồi.

"Không cần đâu! Em có vệ sĩ đưa về rồi!" Xử Nữ chỉ về đám vệ sĩ mặc đồ đen cùng xế hộp sang chảnh đang chờ cô.

"Em có khả năng tự lo cho bản thân, người cần lo nhất là chị Leo ấy! Em về trước đây!" Nói rồi Trần Tương Mai phóng nhanh đi.

"Xe..." Lập Tân đang định đưa người con gái duy nhất có cảm giác cần được nam nhân bọn họ bảo vệ thì lại đứng khựng lại vì có còn ai đâu.

Ba nam nhân không thẹn mà có cùng suy nghĩ 'Rốt cuộc mấy người có phải con gái không vậy?'

Hôm sau Leo lại tiếp tục đến đoàn chính để tìm nhiệm vụ thích hợp. Lúc này cô lại gặp Đồng Xử Nữ cũng đang chọn nhiệm vụ.

"Chào buổi sáng!"

"Chào!" Xử Nữ lãnh đạm đáp lời Leo nhưng ánh mắt thì vẫn dán vào bảng nhiệm vụ.

Nhân cơ hội không có các thành viên khác, Leo vội hỏi Xử Nữ "Em có thật sự tin tưởng đồng đội của mình không?"

Nghe câu hỏi này thì Xử Nữ lòng chứa đầy nghi vấn quay sang hỏi "Ý chị là sao?"

"Khong..không có gì!" Leo bỗng cảm thấy chột dạ trước cái nhìn của Xử Nữ, đúng là ánh mắt của người từng trải lúc nào cũng đáng sợ mà. Cô nàng nhanh chóng chuyển chủ đề "Em chọn được nhiệm vụ nào hợp chưa?"

"Lúc nãy ý chị là sao? Nói cho rõ ràng đi?" Xử Nữ vẫn một mực không chịu nói sang chủ đề khác mà muốn câu trả lời trước đó của Leo.

"Đã nói là không có gì mà! Hay chúng ta chọn nhiệm vụ này đi!" Leo vội xé tờ ghi nhiệm vụ rồi đi đến chị Hoàng Kì để tiếp nhận nhiệm vụ.

"Này! Em vẫn chưa chọn xong mà!" Xử Nữ nhanh chóng chạy theo Leo.

"Hôm nay là nhiệm vụ đầu tiên của em nhỉ?" Chị Hoàng Kì vừa đánh máy vừa trò chuyện cùng Leo.

"Vâng đúng rồi ạ!" Leo rất thành thật đáp lời của chị Hoàng Kì.

"Em là đội trưởng nhớ bảo vệ đồng đội của mình cho tốt đấy! Đặc biệt là Leo!" Chị Hoàng Kì thì mỉm cười nhẹ với Leo rồi quay sang nhìn Xử Nữ nói với giọng vô cùng nghiêm túc.

"Em biết rồi, không cần chị nhắc đâu!" Khỏi cần chị Hoàng Kì nhắc thì Xử Nữ cũng thừa biết tầm quan trọng của chị Leo.

"Còn em không được liều lĩnh nghe chưa? Nhớ chú ý an toàn đấy!" Nhắc nhở Xử Nữ xong chị ấy lại tiếp tục quay sang nhắc nhở Leo.

"Em biết rồi!"

Sau khi nhập xong nhiệm vụ thì cả hai chờ những người khác tới đủ rồi mới bắt đầu khởi hành. Nhiệm vụ lần này là tiêu diệt Gobin ở phía Bắc của thành phố, dạo gần đây không biết lí do vì sao mà bọn chúng rất mạnh mẽ và số lượng thì vô cùng nhiều. Chúng đi theo bầy đàn tới cướp lương thực của người dân. Đã thế còn quấy phá mùa màng và nhà cửa của người dân nữa chứ. Nhiều người dân đã đứng lên chống trả chúng bằng vũ lực nhưng lại bất thành.

"Mọi người đến sớm thế?" Trần Tương Mai với bộ dạng ngái ngủ đi đến chỗ mọi người.

"Còn không phải do em đến trễ sao?" Lập Tân gõ nhẹ vào trán của cô em út của nhóm.

"Đau đấy!" Tương Mai ôm trán cọc cằn trách Lập Tân.

"Ai bảo em để mọi người đợi làm gì!" Lập Tân vẫn thói quen mà bẹo má Tương Mai.

"Đừng trêu nhau nữa, chúng ta xuất phát thôi!" Cảnh Du nhanh chóng xen vào hai người này nếu không e là lát nữa bọn họ khỏi đi làm nhiệm vụ mất.

Tất cả mọi người cùng lên tàu ma pháp để đến phía Bắc. Trong lúc di chuyển mọi người lại tiếp tục trò chuyện với nhau.

"Sinh nhật của anh Lập Tân chuẩn bị tới đâu rồi?" Trần Tương Mai ngây thơ hỏi.

"Sinh nhật gì chứ? Sống qua ngày là được rồi, sao mà có thời gian lo mấy chuyện đó!" Lập Tân bình thản trả lời.

"Có cần anh và mọi người giúp em tổ chức một bữa tiệc nhỏ không?" Cảnh Du quan tâm hỏi dò ý kiến của Lập Tân.

"Không cần đâu!"Lập Tân nghiêm túc từ chối ý định này của bọn họ.

"Nghe nói sắp tới Đồng gia có tổ chức một bữa tiệc nhỉ?" Trình Văn nghe vậy cũng không nói về Lập Tân nữa mà chuyển mục tiêu sang hỏi Xử Nữ.

"Đúng vậy! Tới lúc đó em sẽ mời mọi người đến dự!" Xử Nữ.

"Bọn anh đến dự như vậy có hợp lẽ không? Dù sao bọn anh cũng chẳng có địa vị gì lớn!" Cảnh Du lo lắng lên tiếng hỏi.

"Là đồng đội của em thì đừng suy nghĩ như vậy nữa!" Xử Nữ rất tự nhiên mà đáp lời mọi người. Cô là muốn hòa nhập với mọi người chứ không phải là muốn tạo ranh giới với mọi người.

Theo cuộc trò chuyện thì có thể dễ dàng biết được ở nhóm chỉ có mình Xử Nữ là con nhà quý tộc, Trần Tương Mai và Cảnh Du là con nhà khá giả, còn ba người còn lại là thường dân. Xử Nữ thì tham gia làm mạo hiểm giả để rèn luyện bản thân, còn những người khác là để kiếm tiền nên khi hoàn thành nhiệm vụ thì không cần phải chia thù lao cho Xử Nữ.

Nhưng cũng chính cuộc trò chuyện này đã làm cho Leo nhớ ra kẻ phản bội là ai. Và đoàn mạo hiểm giả đang đối đầu với đoàn của nhóm cô.

'Hay lắm! Cuối cùng cũng để ta nhớ ra ngươi rồi!' Leo vừa nhìn kẻ phản bội vừa cười ma mị

Bạn cần đăng nhập để bình luận