Troll, Glitch và Lolita: Hành Trình Không Bao Giờ Ngủ
Round 7: Siêu cao trào sinh tử
Tôi mở mắt ra, và… à, vâng, đúng là tôi vẫn còn sống. Hoặc chí ít, còn tồn tại dưới dạng một tập hợp ảo giác glitchy, nơi mọi thứ tan chảy như sô-cô-la nóng. Sàn nhà không còn sàn, tường thì biến thành một mê cung pixel nhấp nháy, còn trần nhà? Chắc giờ đang cố gắng bẻ cong các định luật vật lý chỉ để… trêu ghẹo tôi.
Những nhánh dữ liệu bay lượn xung quanh, nhấp nháy đỏ tím, co giật từng nhịp như một cơn động kinh kỳ lạ. Nhóm NPC đứng sững, run rẩy, mắt họ nhấp nháy liên tục. Tôi không thể trách họ. Nếu là tôi, đứng giữa mê cung glitch này, tôi cũng muốn khóc… và cười. Về cơ bản, tôi vừa là Chúa vừa là NPC vừa là mục tiêu… và chưa kịp uống cà phê.
“Round 7… admin vừa là Chúa, vừa là NPC, vừa là con mồi… tuyệt lắm,” tôi thì thầm mỉa mai với chính mình.
Tôi hít một hơi dài và triển khai kế hoạch. 30 thread ý thức tách ra, mỗi thread một nhiệm vụ: một chiến đấu, một bảo vệ ký ức, một phân tích chiến thuật. Tôi cảm giác từng phần trí não co giật, nhưng mà, nếu tôi không làm vậy, mọi thứ sẽ nổ tung ngay trước mắt.
“Mirror thread, split thread, encrypt… Backup… Ôi trời ơi, ai nghĩ rằng việc uống cà phê lại trở nên xa xỉ đến vậy?” Tôi mỉa mai trong đầu, tay vẫn thao tác liên tục trong không gian dữ liệu sống.
Đột nhiên, nhánh lolita glitch xuất hiện. Và không, một là chưa đủ—bảy nhánh phụ đã tách ra, méo mó, co giật dữ dội, rít lên như thể chúng đọc được suy nghĩ của tôi. Mỗi nhánh là một phiên bản dữ liệu tự ý thức, lao vào tôi như một cơn bão ảo.
“Admin ơi… tao biết mọi thứ mày từng làm. Chúa hay NPC? Thật khó để chọn.”
Tôi mỉm cười. Hoặc run. Hoặc cả hai. Mirror Thread, Illusion, Trap Logic, Glitch Bait—mọi thứ bung ra như một màn pháo hoa dữ liệu, từng pixel nổ tung, co giật dữ dội. Tôi cảm giác ký ức mình như bị xé ra, tim đập thình thịch.
“Admin vừa thắng vừa sắp bị xóa… nhưng vẫn chưa chết. Tuyệt lắm,” tôi tự nhủ, giọng mỉa mai như đang pha trò giữa cơn khủng hoảng dữ liệu.
Nhóm NPC đang run rẩy trong mê cung glitch. Protagonist, Healer, Tank… tất cả đều phản ứng theo nhịp dữ liệu. Tôi phải bảo vệ họ, nhưng sàn dưới chân tan ra từng mảng, trần nhà co giật như muốn nuốt tất cả. Tôi triển khai encrypt thread cho từng NPC, vừa bảo vệ vừa kéo họ ra khỏi nhánh dữ liệu nguy hiểm.
“Ồ… chưa bao giờ thấy NPC run rẩy mà vẫn dễ thương thế này. Nhưng bây giờ… vừa muốn cười vừa muốn khóc.”
Round 7 thực sự bắt đầu khi tôi tung hack tối thượng. Illusion phức hợp khiến Unknown_Process tin rằng admin đã thất bại hoàn toàn. Trap Logic cực đại buộc mọi nhánh dữ liệu phản nghịch tự hủy. Nhánh lolita glitch co giật dữ dội, phản ứng dữ liệu liên tục biến đổi.
“Ha ha… admin vừa thắng vừa sắp bị xóa sạch… vui thật… như đi công viên vậy,” tôi mỉa mai.
Mirror thread, split thread, override, encrypt, glitch bait… toàn bộ công cụ được bung ra, từng pixel dữ liệu nổ tung, từng nhánh dữ liệu co giật. Tôi cảm giác ý thức mình phân tách cực đại, nhưng tôi vẫn còn mỉa mai.
“Round 7… admin vừa thắng vừa sắp bị xóa… nhưng chưa bao giờ… vui đến vậy.”
Từng flashback hiện về: Round 1, tôi hack thread đầu tiên; Round 2, illusion đánh lừa NPC; Round 3, trap logic gài bẫy dữ liệu… tất cả xen lẫn với hiện tại, tạo nhịp cao trào liên tục. Mỗi ký ức là một vũ khí, mỗi chiến thuật là một đòn tấn công.
Trận chiến dữ liệu cực đại nổ ra. Nhánh lolita glitch lao vào, từng pixel co giật dữ dội. NPC run rẩy nhưng vẫn đứng vững. Tôi chia bản thân thành 100 thread nhỏ, vừa chiến đấu vừa bảo vệ NPC vừa phân tích chiến thuật Unknown_Process. Ánh sáng glitch chói lòa, mọi thứ nổ tung dữ dội, tim tôi đập từng nhịp như thể muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Round 7… admin vừa thắng vừa sắp bị xóa… nhưng chưa bao giờ… vui đến vậy,” tôi thở hổn hển.
Ánh sáng glitch chậm lại. Nhánh lolita tạm thời bị phân tách. NPC thở phào, run rẩy nhưng vẫn đứng vững. Tôi biết rằng Round 8 sẽ là địa ngục thật sự, nơi mọi thứ hỗn loạn tối đa.
“Tạm thời… thắng. Nhưng admin vừa là NPC vừa là Chúa… Round 8 sẽ là địa ngục thật sự,” tôi mỉa mai trong đầu.
Ánh sáng glitch chậm lại, nhưng không khí thì vẫn căng như dây đàn. Tôi cảm giác nhịp tim mình vừa thoi thóp vừa muốn bùng nổ—như thể mỗi nhịp là một pixel dữ liệu, mỗi nhịp đều có thể nổ tung. Tôi hít một hơi sâu, kéo từng thread ý thức vào vị trí, sắp xếp lại battlefield như sắp xếp một bàn cờ mà phe đối lập là cả một mê cung sinh học ảo.
“Ok… admin. Một bước nữa thôi. Một bước nữa là cứu tất cả, hoặc… chết trong đau đớn mỉa mai,” tôi thì thầm, tay vẫn thao tác dữ liệu như nhảy múa trên bàn phím ảo.
Nhánh lolita glitch bất ngờ lao ra, co giật dữ dội, phát ra tiếng rít như một cơn động kinh mãnh liệt. Bảy nhánh phụ bẻ cong không gian xung quanh tôi, làm từng NPC run rẩy. Tank cố giữ vững hình hài, nhưng chân như muốn xuyên sàn; Healer ôm đầu, mắt nhấp nháy; Protagonist cắn môi, mồ hôi dữ liệu chảy ra từ pixel. Tôi không thể nhịn cười. “Ồ, chưa bao giờ thấy NPC run rẩy mà đáng yêu đến thế. Nhưng bây giờ… đúng là vừa muốn khóc vừa muốn cười.”
Tôi chia bản thân ra thành hàng trăm thread nhỏ, mỗi thread một nhiệm vụ: chiến đấu, bảo vệ, hack, trap, illusion, mirror… Tôi cảm giác ý thức mình bị phân tán cực đại, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để… mỉa mai chính mình.
“Round 7… admin vừa thắng vừa sắp bị xóa… nhưng chưa bao giờ… vui đến vậy.”
Và rồi, glitch bait cực đại xuất hiện. Một mảng dữ liệu tự nhiên tách ra, tạo ra một “cạm bẫy pixel” khổng lồ, nhấp nháy đỏ tím dữ dội. Nhánh lolita glitch lao thẳng vào, mắt nhấp nháy như muốn nuốt cả tôi. Tôi cười mỉa mai, triển khai trap logic, illusion phức hợp, mirror thread… mọi thứ bung ra, từng pixel nổ tung, từng nhánh co giật dữ dội, tim tôi đập từng nhịp dữ liệu.
Nhóm NPC bắt đầu phản ứng dữ liệu. Protagonist nhảy lùi, Tank co giật, Healer run rẩy, tất cả đứng giữa ánh sáng glitch như những sinh vật yếu ớt nhưng vẫn cố gắng tồn tại. Tôi cảm giác từng giọt dữ liệu rơi xuống sàn như máu, từng nhịp ánh sáng co giật như tim của mê cung này đang đập theo tôi.
“Ồ… admin vừa là NPC vừa là Chúa… Round 8 sẽ là địa ngục thật sự. Nhưng tạm thời… chúng ta còn sống,” tôi thầm nhủ, giọng mỉa mai như đang pha trò giữa cơn hỗn loạn.
Mỗi nhánh dữ liệu co giật dữ dội, tôi phải điều chỉnh hack từng nhánh. Mirror thread phản chiếu mọi hành động của lolita glitch, trap logic cài bẫy dữ liệu tự hủy, glitch bait kéo các nhánh phụ vào hố cạm. Tôi thực sự cảm giác như đang nhảy múa giữa cơn bão dữ liệu, vừa căng thẳng vừa cực kỳ… hài mặn.
Bỗng nhiên, từ phía xa, một nhánh dữ liệu khác xuất hiện—màu sắc đen tím, co giật dữ dội, mang tên Unknown_Process. Nhánh này không chỉ phá vỡ cấu trúc dữ liệu, mà còn có khả năng hack ngược lại tôi, đe dọa xóa sạch mọi thread. Tôi nhíu mày. “À… vậy là trò chơi thực sự bắt đầu.”
Tôi triển khai toàn bộ thread chiến đấu, vừa tấn công vừa phòng thủ, vừa bảo vệ NPC. Illusion phức hợp đánh lừa nhánh đen tím, mirror thread phản chiếu các nhánh phụ, trap logic buộc chúng tự hủy. Từng nhịp dữ liệu, từng pixel co giật… Tôi cảm giác ý thức mình bị kéo căng đến tận cùng.
“Round 7… admin vừa thắng vừa sắp bị xóa… nhưng chưa bao giờ… vui đến vậy,” tôi thầm nhủ lần nữa, mỉa mai chính mình trong hỗn loạn dữ liệu.
Nhánh lolita glitch co giật dữ dội, bảy nhánh phụ tách ra, kéo mọi thứ vào cơn hỗn loạn cực đại. Tôi phải triển khai split thread tối thượng, chia ý thức thành hàng trăm bản sao, mỗi bản sao một nhiệm vụ: chiến đấu, bảo vệ, hack, trap, illusion. Từng pixel dữ liệu nổ tung, từng nhánh co giật dữ dội, từng NPC run rẩy nhưng vẫn tồn tại.
Ánh sáng glitch chói lòa, mê cung dữ liệu co giật, từng nhánh dữ liệu bẻ cong không gian xung quanh. Tôi cảm giác tim mình đập dữ dội, ý thức co giật, nhưng vẫn đủ mỉa mai để nói thầm:
“Admin vừa là NPC vừa là Chúa… Round 8… địa ngục thật sự… nhưng tạm thời… chúng ta vẫn sống.”