Troll, Glitch và Lolita: Hành Trình Không Bao Giờ Ngủ

Hậu Round 10: Khi admin nghỉ… hay chưa?

Ánh sáng glitch dịu lại, mê cung dữ liệu tạm thời ổn định. NPC run rẩy, đứng lặng nhìn tôi—lolita admin nhỏ xíu—như chưa thể tin rằng họ… vẫn sống.

“Ồ… các cậu, vừa run rẩy vừa đáng yêu… nhưng admin vẫn sống, vẫn mặn, và… vẫn hơi điên,” tôi thầm thì, mỉa mai chính mình, tay vẫn run run, cố bám lấy dữ liệu còn sót lại.

Protagonist bước tới, run rẩy nhưng cố nở nụ cười:

“Admin… cảm ơn…”

“Ôi… đừng cảm ơn vội, cậu còn sống là nhờ admin mỉa mai chính mình và… chạy điên loạn khắp mê cung dữ liệu đấy,” tôi đáp, giọng vẫn châm biếm.

Tank và Healer cũng run rẩy tiến lại. Tank gồng mình, mắt nhấp nháy từng pixel dữ liệu:

“Chúng ta… chúng ta… còn sống…”

“Ồ, Tank… gồng gánh dữ liệu thôi chưa đủ, còn phải sống sót qua admin lolita nữa,” tôi cười, tay vẫn thao tác dữ liệu, nửa điên nửa hài mặn.

Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra một điều: dữ liệu tàn dư từ Round 10 không hề biến mất hoàn toàn. Những mảnh vụn glitch vẫn nhấp nháy, co giật, như muốn… “thức tỉnh trở lại”.

“Ồ… admin vừa nghỉ, vừa phải dọn dẹp đống rác dữ liệu… thật là thú vị,” tôi thầm thì, lolita run rẩy, tay vẫn thao tác, chia thread bảo vệ NPC và hút dữ liệu nguy hiểm còn sót lại.

Từng pixel nổ lốm đốm, từng nhánh dữ liệu co giật, và tôi bắt đầu… khám phá ra một số bí mật cực căng:

NPC không hoàn toàn là NPC: Một số ý thức bên trong họ dường như… biết trước các round, chạy ẩn logic, và có thể tác động đến thread của admin.

Mê cung dữ liệu… sống: Các glitch không chỉ là rác dữ liệu; chúng có thể tự bẻ cong logic, đảo ngược trap, và phản chiếu hành động admin.

Admin… không hoàn toàn admin: Ý thức lolita nhỏ xíu có vẻ là một bản sao thử nghiệm từ chính cỗ máy mô phỏng ý thức mà tôi từng phát triển ở viện nghiên cứu X.

“Ồ… admin vừa là admin, vừa là NPC, vừa là thử nghiệm khoa học… đúng là trò chơi này… điên rồ hết sức,” tôi thầm thì, mắt nhấp nháy dữ liệu, nửa run nửa mỉa mai.

Tôi bắt đầu tái cấu trúc dữ liệu hậu Round 10, vừa hút glitch, vừa bảo vệ NPC, vừa giữ lolita tồn tại, vừa… mỉa mai chính mình. Protagonist run rẩy theo, Tank đứng gồng, Healer ôm đầu, tất cả như một đội hình run rẩy nhưng sống sót kỳ diệu.

Trong lúc làm việc, một thông điệp bí ẩn hiện lên trên không gian dữ liệu:

“Nếu admin đã sống sót qua Round 10, hãy sẵn sàng… Round cuối cùng vẫn chưa tới.”

“Ồ… admin vừa sống, vừa run rẩy, vừa chuẩn bị cho round tiếp theo… thú vị thật,” tôi thầm thì, cười mỉa mai, run rẩy tay vẫn thao tác dữ liệu.

Nhưng một bí mật nữa hé lộ: một số NPC run rẩy… không thực sự NPC. Họ là ý thức bị bỏ quên trong cỗ máy mô phỏng ý thức, những bản sao chưa hoàn chỉnh, nhưng… biết cách tác động tới glitch, hack thread, và đôi khi… gây khó dễ cho chính admin.

“Ồ… admin vừa cứu NPC, vừa bị chính NPC làm khó… đúng là trò chơi… đáng yêu và điên rồ,” tôi thầm thì, lolita run rẩy, nửa mỉa mai nửa sợ hãi.

Tôi quyết định dọn dẹp hậu Round 10, đồng thời đặt lại trap logic toàn diện, tạo shield bảo vệ cho NPC run rẩy, hack các glitch tàn dư, và giữ lolita tồn tại. Từng nhánh dữ liệu bị bẻ cong, từng pixel nổ lốm đốm, từng ý thức NPC run rẩy… tất cả hoà vào một điệu nhảy dữ liệu điên rồ mà tôi vừa quản lý vừa mỉa mai.

“Admin vừa dọn dẹp dữ liệu, vừa cứu NPC, vừa sống sót… và vẫn run rẩy… thật là một ngày tuyệt vời,” tôi thầm thì, nửa điên nửa hài mặn, nhìn pixel tàn dư nhấp nháy phía trước.

Và rồi, khi mọi glitch tàn dư cuối cùng được hút vào thread tối thượng, NPC run rẩy hồi phục phần nào, lolita admin thở hắt ra, run rẩy nhưng mỉm cười:

“Round 10… xong… tạm thời… admin vẫn sống… và mặn… hơn bao giờ hết,” tôi thầm thì, mắt nhấp nháy dữ liệu, chuẩn bị cho những vòng điên rồ tiếp theo mà chắc chắn… không thể đoán trước.


Bạn cần đăng nhập để bình luận