Trảm Tiên

Chương 14

“Quên nói, loại độc này giống như cổ, phàm là người có tiếp xúc da thịt với Thôi Phục Linh đều sẽ nhiễm phải kịch độc, cho nên hì... hì... hì... còn có ngươi, tất cả đều sẽ biến thành phế vật.”

“Ngươi nói bậy! Ta và các sư huynh trong sạch…”

Nàng ta nắm chặt góc áo Dạ Quân Hoa, khóc không ra hơi, hận không thể lấy cái c.h.ế.t để chứng minh trong sạch.

Mà Đại sư huynh thanh lãnh tuyệt trần, Nhị sư huynh ngạo mạn bất kham, Tam sư huynh chính trực ngay thẳng tự biết đuối lý, bị chọc trúng tim đen, đều không tự chủ được mà mặt mày dữ tợn, khuôn mặt tuấn tú nháy mắt trở nên xấu xí không chịu nổi.

Người mù cũng có thể nhìn rõ cục diện trước mắt, không cho phép bọn họ phủ nhận.

Nhưng Linh Kiếm Tông lại coi trọng nhất là danh tiếng, trên dưới một mực không chịu mở miệng cầu xin.

“Về Linh Kiếm Tông!”

Dạ Quân Hoa kia luôn luôn bênh vực người mình, đối với lời ta nói một chữ cũng không tin.

Giống như trong truyện nói, cả đời này hắn dịu dàng đều cho một người, vĩnh viễn không phụ bạc.

Hắn dịu dàng đứng dậy, ôm người đẹp bay đi.

Vậy mà lại dẫn theo đệ tử và các trưởng lão hùng hổ về Linh Kiếm Tông.

Chỉ có ta biết, hắn không hề để lời ta nói vào mắt.

Dạ Quân Hoa tự phụ cho rằng trên đời này chắc chắn không có loại độc nào có thể làm khó hắn.

Nào ngờ chính hắn cũng bất tri bất giác đã bị nhiễm độc.

Tự phụ, chính là nhược điểm chí mạng nhất của hắn.

Chắc chắn không lâu sau, chờ hắn phát hiện ra loại độc này không thuốc nào chữa được, nhất định sẽ dẫn người g.i.ế.c tới cửa.

Đến lúc đó, chúng ta tất sẽ chiến đấu một mất một còn.

Mà Dạ Quân Hoa đã trúng độc, ắt bại!

Cũng đến lúc bọn họ phải trả món nợ m.á.u của năm mạng người Bạch gia ta rồi.

32

Đại bí tông môn kết thúc trong trận náo loạn này.

Các tông môn lần lượt tản đi, trưởng lão Quy Nguyên Tông cũng về tiên phong trước.

Ta cầm mật lệnh đi tới Trung Châu, tiến vào Trung Châu Bảo Khố.

Mật lệnh này có chất liệu đặc biệt, được điêu khắc từ linh ngọc.

Chạm vào lạnh buốt, có chút tương tự với miếng ngọc bội trên cổ ta.

Nghe các trưởng lão nói, trong Trung Châu Bảo Khố có vô số bí bảo nhưng người vào chỉ có thể lấy một thứ.

Cho nên trước khi đi, bọn họ ân cần dặn dò ta phải chọn lựa cho kỹ.

"Nha đầu, nơi này có thiết lập cấm chế ta không vào được, tất cả cơ duyên đều dựa vào chính mình."

"Tiền bối yên tâm."

Ta vuốt ve miếng ngọc bội trên cổ, chậm rãi bước vào bảo khố.

Nói là bảo khố, nơi này giống như bí cảnh sương mù trùng điệp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận