Thập Niên 80: Mỹ Nhân Pháo Hôi Nhặt Được Đại Lão Hương Giang

Chương 3: Cải chế

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ A Muội thấy mấy đến gọi đều là dân trại cá, lập tức đoán chắc họ bàn chuyện cải tổ trại. Bà đưa tay đẩy chồng: “Anh xem , chuyện cải tổ trại cá . Dù tính thế nào, bây giờ thêm tin tức vẫn hơn.”

Trần Đại Cường nghĩ ngợi, cũng thấy lý.

Lúc con trai cả cũng lên tiếng: “Ba, chỗ cá con một cũng xong. Ba nhanh , đừng để các bác chờ sốt ruột.”

Trong thôn Trần Gia, đều họ hàng thích, mấy trăm năm vốn chung một tổ tiên.

Trần Bảo Nhân cũng quan tâm đến chuyện trại cá. Đây là việc liên quan trực tiếp đến kế sinh nhai cả nhà, nên cô cũng thúc cha nhanh.

Thế là Trần Đại Cường theo mấy , ghé gọi thêm . Cứ thế, từng nhà một, đầy nửa tiếng đều tụ tập ở nhà tam thúc công.

Nhà tam thúc công ở ngay cạnh ngư đường, cách nhà Bảo Nhân chỉ tầm trăm mét. Đứng trong sân thể thấy gốc cây đa lớn cửa tam thúc công, dần dần tụ tập ngày càng nhiều đàn ông trong thôn.

“Ôi, chuyện cải tổ trại cá thật .”

Từ A Muội thở dài, sang con trai cả: “Bảo An, hôm nay con khơi ? Quản lý trại cá ?”

Con trai cả Trần Bảo An lắc đầu: “Nghe nhiều lời lắm. Người thì bảo cải chế, vẫn giữ nguyên. Người bảo là giao khoán cả trại cho một ông chủ lớn từ phương Bắc đến.”

Cái thì còn đỡ, chứ cái – giao khoán cả trại cho ông chủ lớn thì với làng họ chẳng tin gì.

Trần Bảo Nhân tuy từng ngư dân, nhưng cũng hiểu phần nào. Cô nhớ rõ thời kỳ , ít nhà máy quốc doanh và đơn vị quốc doanh đều giao khoán cho tư nhân. Với ban quản lý đó mà , tiết kiệm thời gian sức lực, khi còn kiếm chác thêm.

Nghĩ như , phương án phân chia sản lượng cho từng hộ ngư dân mà cô từng với , lẽ khó mà thành hiện thực.

Quả nhiên nửa tiếng , Trần Đại Cường mang về một tin chẳng mấy lành.

“Tam thúc công quen rộng, cấp ý định giao thẳng cả trại cho một ông chủ phương Bắc.”

Với cả làng, đây là tin tức tồi tệ nhất.

“Vậy trưởng thôn ?” Từ A Muội lo lắng hỏi.

Trần Đại Cường gật đầu: “Nói là mấy ngày tới sẽ cùng liên kết với mấy thôn khác cũng việc ở trại, cùng thương lượng với bên trại cá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-my-nhan-phao-hoi-nhat-duoc-dai-lao-huong-giang/chuong-3-cai-che.html.]

Cũng coi như một biện pháp bất đắc dĩ. Trong lòng Trần Bảo Nhân âm thầm tính toán: [Kết quả đàm phán thế nào cũng thôi, tiền để nhận khoán thì cũng bằng . Nói cho cùng, nhà cô vẫn thiếu tiền.]

Nghĩ , xuyên đến đây một ngày , thể cũng gần như thích ứng. Đối mặt với biển cả tài nguyên phong phú, dựa khả năng của bản chắc chắn thể kiếm ít thứ .

Tính toán xong, Trần Bảo Nhân liền chạy tìm trai.

“Cần câu á! Đều để trong nhà kho. Ơ em gái, em câu cá ! Trời tối .”

Trần Bảo Nhân thấy vẻ lo lắng mặt trai, vội vàng giải thích: “Không tối nay, mà là chuẩn cho mai. Em Tiểu Thu bên cạnh bảo, chỗ bãi đá ngầm phía dễ câu cá.”

“Chỗ đó quả thật câu , nhưng đá trơn. Em ăn hải sản gì? Hay mai trại mua cho?”

Ngoài những tàu cá khơi hằng ngày, trong trại cá còn nhiều bè nuôi đủ loại hải sản.

“Em chỉ cùng Tiểu Thu dạo thôi. Cũng lâu lắm biển. Anh đừng lo. Mai bọn em bắt hải sản, câu cá chỉ là tiện thể.”

Thấy em gái chắc chắn như , Trần Bảo An mới yên tâm. vẫn quên dặn dò kỹ chỗ nào ở bãi đá thể đến, chỗ nào tuyệt đối .

Bên , Trần Bảo Nhân vui vẻ ôm lấy cần câu bắt đầu tính toán ngày mai câu cá to. Bên , vợ chồng Trần Đại Cường khi rửa ráy xong thì chuyện trong phòng.

“Không Bảo Nhân gặp chuyện gì ở Dương Thành nữa. Tối qua con bé về muộn, trông sắc mặt . Hôm nay cũng ít hẳn. Đại Cường, đơn vị phân công công việc ?”

Từ A Muội nghĩ đến con gái mới về nhà một ngày, lo lắng . Ban ngày bận rộn đủ thứ, tối rảnh càng nhớ đến chuyện của con.

Hôm nay ngoài, gặp ít trong thôn hỏi thăm xem Bảo Nhân phân về đơn vị nào. Bà cũng chẳng , chỉ thể cho qua. Hỏi con thì con ấp a ấp úng, khiến bà càng thêm bất an.

Trần Đại Cường thì chẳng tinh tế như , chỉ nghĩ con gái chắc là học hành vất vả nên mệt mỏi. Giờ nghiệp , từ từ sẽ thôi.

Những lời bàn tán như thế cũng xuất hiện trong nhiều nhà khác. Nếu chuyện cải chế trại cá đang gấp gáp, e rằng cả làng đổ xô đến nhà Bảo Nhân để hỏi cho rõ . Dù , Trần Bảo Nhân là sinh viên đại học chính quy đầu tiên của thôn Trần Gia!

Dẫu sáng hôm , khi Trần Bảo Nhân vác cần câu, xách thùng cá cùng Tiểu Thu nhà bên bắt hải sản ở bãi đá, thì đường gặp ai cũng sẽ hỏi han chuyện công việc của cô.

Trần Bảo Nhân xoa xoa gương mặt cứng ngắc vì , thở dài bất lực. Sáng sớm biển, dân làng nhiều quá! Cứ gặp ai là hỏi chuyện công việc, khiến cô thật sự trả lời thế nào. Cô vẫn nghĩ nên viện lý do gì để giải thích việc là sinh viên mà rốt cuộc đơn vị nào tiếp nhận.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận