TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, PHỦ HẦU NÁO LOẠN RỒI!!!

Chương 2: Xin đại nhân xử lý công bằng

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm đó, nàng tròn bốn mươi tuổi.

“Tri Tự bắt , Tạ thị ngươi còn đó gì? Còn mau cứu Tri Tự , nếu tối nay thấy nó, thì đừng trách khách khí, dùng gia pháp trị tội ngươi!” Có lẽ vì tin nàng tỉnh , chồng - Tần thị - hối hả chạy tới, mở miệng liền là một trận mắng như sấm.

Tạ Trường Ninh bỗng dưng bật .

Được trọng sinh, thật bao!

Kiếp , nàng sẽ quét sạch đám sói mắt trắng đó khỏi nhà.

“Tốt lành , ngươi gào cái gì? Thật là xúi quẩy!” Tần thị trừng mắt như nứt .

Đột nhiên, Tạ Trường Ninh nhớ một chuyện, trong lòng hoảng hốt, chân trần chạy vội ngoài.

Kiếp , bộ trái tim nàng đều đặt lên mấy đứa con, thành bỏ quên ruột thịt.

Nàng cẩn thận nhớ chuyện kiếp .

Tri Tự vì phi ngựa giữa phố?

Hắn đỗ Tam giáp, đang lúc đắc ý nhất.

Vì tiền đồ của , hai con từng tranh cãi một trận. Nàng Hàn Lâm viện, con đường văn thần thanh quý, dễ tiến Nội các, còn thì nhất quyết Hộ bộ.

Hắn trong lòng bực bội, cẩn thận uống quá chén, mới gây chuyện lớn như .

Để cứu ngoài, bảo danh tiếng cho , nàng dùng đến quan hệ bên ngoại, cầu xin đến tận chỗ Thượng thư Hình bộ – Phó Chỉ.

Người mà nàng áy náy nhất trong đời, ngoài , chính là .

Hắn cả đời thanh liêm chính trực, vợ con, dính bụi trần. Lần duy nhất phá lệ thiên vị, chính là vì nàng.

Không lâu , kẻ thù chính trị hãm hại, tự vẫn trong ngục, c.h.ế.t mang theo tiếng ngập trời.

Hắn cả đời vì nước vì dân, vốn nên vạn kính ngưỡng, thật sự đáng kết cục bi thảm như .

Tất cả đều do nàng mà .

“Đi Hình bộ!” Nàng vung tay, tự tát một cái thật mạnh.

Dọa cả ma ma bên cạnh.

“Thế tử gây họa lớn như , liên quan gì đến phu nhân? Nô tỳ thấy phu nhân cần tự trách, những năm qua dốc hết tâm huyết dạy dỗ mấy đứa trẻ, tóc bạc đầy đầu, đủ nhiều .”

“Ngươi đúng, sai là ở nó, .” Nàng tự hỏi lòng, đối với con cái từng bạc đãi nửa phần, những việc nên , thể , nàng đều cả.

Khi bọn chúng chệch đường, nàng hết đến khác kéo chúng về, nâng đỡ chúng thành .

bọn chúng đối xử với nàng thế nào?

Cổng Hình bộ.

Phó Chỉ mặc triều phục màu đỏ tía, đang xử lý công văn. Nghe tin Tạ Trường Ninh đến, nheo mắt, lướt qua một tia tự giễu.

Tuy hơn bốn mươi, nhưng gương mặt góc cạnh của vẫn tuấn tú phi phàm. Trải qua tháng năm mài giũa, khí chất cao quý hề giảm, cả trầm tĩnh nội liễm, như một thanh kiếm giấu kỹ lưỡi sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-truong-ninh-tai-sinh-phu-hau-nao-loan-roi/chuong-2-xin-dai-nhan-xu-ly-cong-bang.html.]

Hắn ngừng một chút, giơ tay bảo đưa Tạ Trường Ninh .

Tạ Trường Ninh mặc một bộ váy áo đơn sắc, cả lộ vẻ tiều tụy thành lời.

“Không phu nhân tìm bổn quan chuyện gì?” Phó Chỉ liếc mắt, giọng lạnh nhạt, rõ ràng nhưng vẫn cố tình hỏi.

Ma ma đợi bên ngoài.

Trong phòng chỉ còn hai họ.

Không đợi nàng mở miệng, Phó Chỉ ngẩng đầu: “Phu nhân là vì thế tử mà đến?”

Kiếp , cũng hỏi như .

“Phu nhân hãy về , đừng tự rước lấy nhục.” Hắn như thể xa cách ngàn dặm, câu cũng giống y hệt kiếp .

gì?

“Đại nhân hiểu lầm .” Tạ Trường Ninh ngẩng đôi mắt trong sáng, hướng về Phó Chỉ khẽ cúi : “Là do dạy con nghiêm, phiền đến đại nhân, xin đại nhân nhất định xử lý công bằng, trả công đạo cho hại.”

Phó Chỉ: “…”

Hắn nhầm ?

Hắn thờ ơ xoay cây bút trong tay, mắt rời khỏi nàng, như thấu con nàng.

Đây… vẫn là nàng ?

“Đại nhân, cáo từ.” Tạ Trường Ninh thi lễ, xoay rời , vẻ mặt bình thản.

“Đây là lời thật từ đáy lòng ?” Phó Chỉ nhíu mày.

Tạ Trường Ninh đầu , ánh mắt kiên định: “Phải. Con trai hành xử hồ đồ, đến lúc nên cho nó một bài học. Nếu , chẳng còn gây tai họa gì. Xin đại nhân thành cho lòng dạy con thành .”

Phó Chỉ trầm mặc , ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn, đang nghĩ điều gì.

Phủ Trấn Quốc Công.

Nghe tin Tạ Trường Ninh trở về.

Lão phu nhân cùng Quốc Công phu nhân – Lâm thị – vội vàng chạy đón.

“Mẫu , con nhớ .” Tạ Trường Ninh nhào lòng mẫu lâu gặp, ôm chặt bà như đứt ruột đứt gan.

Chị dâu Lâm thị ở bên cạnh dỗ dành: “Thôi nào, , bao nhiêu tuổi còn nũng với mẫu . Tri Tự dù sai, cũng chẳng chuyện gì lớn. Ta cũng bàn với , sẽ lo liệu giúp nó một chút, quá hai ngày nhất định sẽ thả .”

Nhị ca nàng đang trấn thủ biên cương.

Hai cháu trai thì theo đại ca rèn luyện trong quân doanh, trong phủ chỉ còn mẫu và tẩu tẩu.

“Tuế Tuế, con đừng lo. Không thì để đích mặt, Phó Chỉ là học trò của cửu cửu, chắc sẽ cho chúng chút thể diện .” Lão phu nhân gọi nhũ danh của nàng, dịu dàng xoa đầu.

Tạ Trường Ninh thầm nghĩ, mẫu thật

Nàng đỏ mắt, chậm rãi : “Mẫu , tẩu tẩu, chuyện xin hai đừng can thiệp. Cũng đến lúc cho Tri Tự một bài học, để nó nhớ đời. Con cầu xin hai đấy.”

Nàng để tên con bất hiếu , tự nếm hậu quả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận