Mẫu chẳng cấm lui tới những chốn phong trần ?
Hắn cố tình qua đêm nơi yên hoa liễu gió để chọc giận bà.
Ai bảo mẫu dám tát một cái mặt bao chứ.
Đây chính là cách trả đũa mẫu , cũng thể xem là... trừng phạt?
Thế nhưng chẳng hiểu vì , trong lòng luôn một cơn giận âm ỉ dập tắt , cũng thể , xả cũng chỗ xả, khiến bực bội đến khó chịu vô cùng.
Thẩm Tri Tự cũng chẳng khá hơn là bao. Sau khi Tần thị cùng Thẩm Tri Châu rời , lập tức sai mang hết cơm canh thuốc men đổ.
Vết thương bỏng rát như lửa thiêu, đau đớn mặc dù đến mức chịu nổi, nhưng cái cảm giác nhức nhối tận tim gan khiến vô cùng khó chịu. Điều khiến chấp nhận chính là thái độ của mẫu dành cho .
Hắn hiểu, rốt cuộc sai điều gì...
Lại khiến mẫu đối xử với như ?
Chẳng chỉ là cãi với mẫu một trận, lỡ tông ngã một tên dân đen hèn mọn thôi ?
Nếu là đây, chỉ cần một vết xướt nhỏ, thậm chí chỉ là trầy da một chút, mẫu cuống lên để cho hết, hận thể tự tay chăm sóc , liên tục hỏi han lo lắng, khiến chán đến phát bực.
Vậy mà giờ đây, rõ ràng mẫu thương nặng như , bao lâu , mà bà từng đến một .
Hắn chỉ ý tuyệt thực, bà dứt khoát sai cắt cả cơm lẫn thuốc của .
Trái tim bà thể tàn nhẫn đến ?
Nghe bà còn phạt cả Tứ và Ngũ , bắt hai quỳ suốt một buổi chiều.
À, bà còn thẳng tay tát nhị một cái mặt bao , đến giờ nhị vẫn thấy bóng dáng , mà bà cũng chẳng hề tỏ vẻ lo lắng.
Đây gọi là mẫu gì chứ?
Bà chẳng là quan tâm sống c.h.ế.t ?
Tốt! Hắn sẽ tuyệt thực thật cho bà xem!
Cũng khổ sở kém là cặp tỷ Thẩm Tĩnh Vân và Thẩm Tĩnh Thư.
Cả hai bắt quỳ suốt một buổi chiều, đến giờ đầu gối vẫn còn đau nhức dữ dội. May mà tổ mẫu kịp thời sai mang nước gừng và thuốc trị thương đến, nếu hai e là cảm lạnh mất .
điều đáng giận nhất là gì? Đêm khuya vắng lặng, mà họ vẫn chép Hiếu Kinh.
Năm mươi Hiếu Kinh, chẳng khác nào lấy mạng.
Thẩm Tĩnh Vân vẫn cảm thấy , nàng hiểu rõ chuyện hôn sự của đều trong tay mẫu , dù trong lòng oán giận thế nào cũng nhẫn nhịn cúi đầu.
Đợi đến khi nàng gả cho Văn Cảnh ca ca là chuyện sẽ thôi.
Mẫu của Văn Cảnh ca ca chính là Trưởng công chúa, cho dù là mẫu nàng gặp bà cũng cúi đầu khom lưng. Chờ đến khi nàng quận vương phi, nàng sẽ còn sợ mẫu nữa.
Còn Thẩm Tĩnh Thư thì chịu đựng nổi, chép uất ức rơi nước mắt, từ nhỏ đến lớn mẫu từng lớn tiếng với nàng, dù nàng bướng bỉnh đến , mẫu cũng luôn nhẹ nhàng dỗ dành.
So với ca ca và các tỷ khác, sự sủng ái mà mẫu dành cho nàng còn nhiều hơn hẳn.
Chính vì thế, tính cách nàng càng thêm kiêu căng.
Vậy mà hôm nay nàng gì sai?
Sao mẫu nỡ lòng đối xử với nàng như thế ?
Đầu gối nàng giờ bầm tím một mảng lớn, mỏi nhức, cổ tay cũng đau như kim châm. Điều khiến nàng giận nhất là gì?
Đến giờ mà mẫu vẫn đến dỗ nàng.
Nàng sẽ bao giờ tha thứ cho mẫu nữa.
---
Tạ Trường Ninh ngủ một giấc đến tận sáng, tinh thần sảng khoái, đang tập roi trong sân.
Hôm nay chắc hẳn đại ca nhận thư của nàng , với bản lĩnh của đại ca, nhất định sẽ tìm kẻ phản bội.
Vừa tỉnh dậy, Du ma ma vội chạy đến báo tin: tên nghịch tử Thẩm Tri Nghiễn cả đêm qua về.
Ám Hương Lâu là nơi thế nào chứ?
Du ma ma sốt ruột đến sắp .
Nhỡ nhị thiếu gia nhiễm bệnh gì ô uế thì bây giờ?
Nào ngờ phu nhân chỉ nhàn nhạt "ồ" một tiếng, gì thêm.
Dĩ nhiên Tạ Trường Ninh Du ma ma đang lo chuyện gì.
Nếu thật sự nhiễm bệnh, thì gì là ?
Chỉ thể rằng... vốn dĩ là như .
Trước đây, nàng khổ tâm bao nhiêu để quản thúc bọn họ, mà từng đứa một cho rằng nàng độc ác.
Giờ thì đúng như ý chúng , nàng quản gì nữa cả.
Bọn chúng lẽ nên vui mừng mới , ?
---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-truong-ninh-tai-sinh-phu-hau-nao-loan-roi/chuong-13-tu-tin-mot-cach-ky-la.html.]
Thẩm Tri Nghiễn vui ?
Lúc tỉnh ở Ám Hương Lâu, giây phút ngỡ ngàng ngắn ngủi, điều cảm nhận chỉ là giận dữ.
Suốt cả đêm, mà mẫu thậm chí sai lấy một tìm .
Sau một đêm phóng túng, đặc biệt là khi đầu con gái yêu kiều bên cạnh, chợt cảm thấy hối hận.
Mọi chuyện nên trở thành thế .
Cuộc đời nên trở thành như thế .
Hắn cũng nên dính dáng đến một kỹ nữ thanh lâu.
Tất cả đều là của mẫu , tại bà đến đón về?
Khi rời khỏi Ám Hương Lâu, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, như thể đánh mất một thứ gì đó quan trọng.
Và... bao giờ tìm nữa.
Trong nỗi oán hận, vẫn len lén mang một tia may mắn.
Có lẽ hôm qua mẫu quá bận, nên mới thể quan tâm đến .
Đợi đến khi trở về phủ, chắc chắn mẫu sẽ lập tức cho gọi đến, nặng nề trừng phạt .
Nếu mẫu qua đêm ở Ám Hương Lâu, nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Nghĩ đến đó, trong lòng khỏi thấy khoái chí.
Hắn mẫu hiểu, đánh sẽ trả giá như thế nào.
Nếu mẫu còn dám tay với nữa, sẽ đến nơi phong trần, nhất định chọc giận bà đến phát điên mới thôi.
Hắn nghênh ngang trở về phủ, việc đầu tiên là hỏi các nha ở Bán Nhàn Đường:
"Hôm qua trong phủ xảy chuyện gì lớn lắm , mà mẫu để tâm đến ?"
Nha khựng một chút, hôm qua trong phủ đúng là ít chuyện, nàng bèn kể từng việc một cho Thẩm Tri Nghiễn .
Thẩm Tri Nghiễn xong liền bật .
Hắn mà.
Sao mẫu thể quan tâm đến ?
Ngay cả đại ca cũng náo loạn đến mức tuyệt thực, mẫu đương nhiên là rảnh để lo cho . Điều khiến bất ngờ là mẫu còn phạt cả hai .
Xem , mẫu vẫn còn đang giận dỗi với đại ca.
Họ đều vạ lây cả thôi.
Đợi lát nữa thể nào mẫu cũng sẽ sai đến gọi , lúc nhất định tỏ bất khuất, để mẫu thấy rõ bà sai đến mức nào.
Thẩm Tri Nghiễn cầm một quyển sách lên, giả vờ xem nhưng tâm trí lơ đãng.
Hắn nghĩ đến, một nha nhỏ bé thì thể bao nhiêu? Nếu chịu suy nghĩ, chẳng tự tin đến .
Dù Thẩm Tri Tự tuyệt thực, Tạ Trường Ninh cũng từng bước đến thăm một .
Sáng sớm, Tần thị cho mang cơm và thuốc đến cho Thẩm Tri Tự, nhưng thèm liếc mắt , sai đem đổ hết.
Cho dù bụng đói cồn cào, cho dù vết thương lưng đau đến khó chịu vô cùng.
Đây là bữa thứ hai.
Hắn xem thử, mẫu thể kiên trì đến bao giờ?
Đây là một cuộc đấu lời.
Hắn vô cùng tự tin, thua cuộc cuối cùng chắc chắn sẽ là mẫu , ai bảo bà luôn miệng cứng mà lòng thì mềm.
Thẩm Tĩnh Vân và Thẩm Tĩnh Thư thức trắng cả đêm mới chép xong năm mươi Hiếu Kinh, đến giờ thỉnh an liền đem bản chép trình lên cho Tạ Trường Ninh.
Tạ Trường Ninh đang dùng bữa sáng, thậm chí liếc lấy một cái, chỉ khẽ phất tay, hiệu cho các nàng lui xuống.
Nhìn bàn ăn bày đầy thức ăn nóng hổi, Thẩm Tĩnh Thư phần thất vọng. Nếu là , mẫu nhất định sẽ giữ nàng và tỷ tỷ cùng dùng bữa.
Thẩm Tĩnh Vân thì chỉ về ngủ bù, nàng chẳng nghĩ nhiều đến thế.
Cả hai đều nhận một điểm khác biệt, tổ yến huyết mà mỗi ngày các nàng đều dùng, hôm qua ai mang đến.
Chỉ là một , các nàng để ý, cũng là chuyện bình thường.
Tần thị thì nhận . Bà đặt mạnh đũa xuống bàn.
Hoàng ma ma lập tức vấn đề:
"Đám nô tỳ hồ đồ, còn mau mang huyết yến của lão phu nhân lên?"
Từ khi phu nhân về dâu Hầu phủ, lão phu nhân ngày nào cũng dùng huyết yến, bao nhiêu năm nay từng gián đoạn, một ngày cũng .