Ngọc Vỡ

Chương 8

Trời vừa mới mưa xong, anh ta dường như cũng không tránh mưa, tóc và quần áo đều ướt sũng, trông vô cùng thảm hại.

Tôi định làm ngơ đi qua nhưng anh ta lại vội vàng bước tới, kéo tôi lại.

"Chơi đùa thôi đúng không?" Anh ta khẽ hỏi: "Em và cậu ta, chỉ là chơi đùa thôi đúng không?"

Mạch não anh ta xoay chuyển kỳ lạ quá, tôi nhất thời sững sờ.

Hứa Vân Châu dường như nhận được đáp án từ phản ứng của tôi, mỉm cười đầy chắc chắn.

"Bị tôi nói trúng rồi à?”

"Là em thuê cậu ta đúng không, bao nhiêu tiền một giờ?”

"Thẩm Tử Đường, quả nhiên, không có tôi bên cạnh, loại tiểu thư nhà giàu tiền nhiều không biết tiêu vào đâu như em, liền nhanh chóng sa đọa."

Tôi tức đến mức bật cười.

"Chó săn nhỏ" đúng là có hơi đẹp trai, dáng người cũng có hơi đẹp.

Nhưng đây cũng không phải lý do để anh coi người ta là trai bao.

"Cảm ơn, thật lòng cảm ơn Hứa học trưởng đã quan tâm và phê bình tôi, nhưng tôi chỉ có thể nói, không có anh bên cạnh, tôi cảm thấy thế giới này thật tươi đẹp." Tôi nói, "Còn chuyện gì nữa không? Không còn chuyện gì thì tôi đi đây."

Tôi quay người rời đi, Hứa Vân Châu lại tiến lên một bước, không có ý định để tôi đi.

Cuối cùng tôi cũng mất kiên nhẫn.

"Anh ở đây dây dưa không rõ ràng, Giang Hiểu Mạt có biết không?" Tôi nói; "Anh còn cản đường tôi, tôi sẽ gọi điện cho cô ta bảo cô ta đến mang anh đi."

Hứa Vân Châu nhìn tôi, ánh mắt đen kịt, hồi lâu, anh ta thở dài.

"Quả nhiên là vì cô ấy, nên em mới tìm người chọc tức tôi."

Tôi: "???"

Hứa Vân Châu không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của tôi, lẩm bẩm: "Anh đã nói không cần đăng nhiều bài lên vòng bạn bè như vậy, cô ấy không nghe, cứ nhất quyết đăng chuyện chúng tôi đi công viên giải trí ngày hôm nay lên vòng bạn bè."

"Sau đó em nhìn thấy, liền tìm người, cùng ngày đến đây, muốn thu hút sự chú ý của tôi."

Hứa Vân Châu cười khổ, trong mắt cảm xúc cuộn trào: "Anh phải nói rằng, Đường Đường, em thắng rồi."

"Em khiến tôi nhận ra, có lẽ tôi cũng rất khó quên được em."

...

Tôi lao về phía Hứa Vân Châu, dang rộng vòng tay.

Hứa Vân Châu tưởng rằng tôi nghe xong câu nói đó quá cảm động, muốn bất giác ôm lấy anh ta, nên cũng vô thức giơ tay lên.

Nhưng giây tiếp theo, tôi lướt qua anh ta, nhào vào lòng dì quản lý ký túc xá đang đi ngang qua phía sau anh ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận