MẸ CHỒNG THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH HẸN HÒ, YÊU CẦU CHỈ LẤY ĐẠI GIA
CHƯƠNG 7
Khi mẹ chồng ôm bó hoa về nhà và nhìn thấy chị ta, bà sững người một lúc, sau đó xúc động nhìn sang cậu bé bên cạnh, lao tới ôm lấy đứa trẻ, khóc òa:
"Cháu nội của bà ơi, cháu nội duy nhất của bà ơi, cuối cùng bà cũng sống để nhìn thấy cháu rồi!"
Trương Tiểu Uyển mỉm cười nói: "Mẹ à, đúng dịp nghỉ hè, con dẫn Thành Thành về thăm mẹ đây."
Mẹ chồng nhìn chị ta đầy oán giận, nhưng rồi lại không nỡ rời mắt khỏi đứa cháu, cuối cùng cũng lên tiếng:
"Đã về rồi thì cứ ở lại đây, mẹ con không đói được đâu!"
Tối đó, khi Đoạn Hổ về và nhìn thấy chị ta, anh sững sờ một lúc lâu, rồi cúi đầu gọi: "Chị dâu."
Trương Tiểu Uyển dẫn con trai vào ở trong phòng ngủ nhỏ.
Ban ngày, khi chỉ có tôi và chị ta ở nhà, chị liên tục dò hỏi về bạn trai đại gia của mẹ chồng:
"Ông ấy thật sự giàu vậy sao? Thật sự không có con cái? Thật sự định cưới mẹ chồng à?"
Tôi nói rằng tôi cũng không rõ.
Chị ta không hài lòng, hừ nhẹ: "Cô đề phòng gì chứ? Cô có gì đáng để tôi cướp sao?"
Để tránh phải ở nhà đối mặt với chị ta, tôi thường dẫn Đậu Đậu ra khuôn viên chung cư chơi.
Hôm đó, tôi và Đậu Đậu đang cúi xuống nhặt lá cây, bỗng nghe thấy giọng của Trần Mục Chi.
Ông ấy đang gọi điện thoại.
"Gần xong rồi, bắt đầu hành động thôi. Nhìn mặt bà già béo đó là tôi muốn ói."
Tôi giật mình, theo bản năng rút điện thoại ra quay lại.
Trần Mục Chi hoàn toàn không hay biết, tiếp tục nói xấu qua điện thoại, khác xa hình ảnh ôn hòa thường ngày:
"Bà già đó toàn nói khoác! Hai căn nhà đứng tên bà ta? Có một căn do chồng cũ mua, lại đứng tên con trai, hơi rắc rối. Tôi phải nghĩ cách xử lý…"
Ông vừa nói vừa từ từ đi xa.
Tôi cầm chặt điện thoại, toàn thân run rẩy.
Đậu Đậu nói lớn: "Mẹ ơi, con buồn ngủ, muốn đi ngủ."
Tôi cứng đờ người, dẫn con bé về nhà.