MẸ CHỒNG THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH HẸN HÒ, YÊU CẦU CHỈ LẤY ĐẠI GIA

CHƯƠNG 17

Khi ký tên, điện thoại của anh ta đổ chuông, bên trong vang lên giọng mẹ chồng đầy gay gắt:

 

"Đừng đến, đừng đến! Chờ xong chuyện với chú Mục, chúng ta sẽ xử lý nó sau. Con tuyệt đối không được ký tên! Kéo dài thời gian cho nó c.h.ế.t luôn đi! Đồ ngốc—"

Chưa kịp để bà nói hết câu, Đoạn Hổ đã nhíu mày tắt máy, cúi đầu ký roẹt vài nét tên mình.

 

"Cô chăm sóc Đậu Đậu cho tốt, tiền ấy nhớ để lại làm của hồi môn cho con bé."

Anh ta đưa giấy chứng nhận ly hôn cho tôi với khuôn mặt đen kịt.

 

Tôi nhận lấy và nói:

 

"Sau này, chuyện của tôi và anh không còn liên quan nữa. Anh cứ lo mà làm một người chồng, người cha tốt cho người khác đi!"

 

Đoạn Hổ hậm hực nhổ nước bọt:

 

"Đồ khốn!"

 

"Con tiện nhân Chương Tiểu Uyển đó lại cặp kè với chú  Mục Chi!"

 

Tôi ngẩn người:

 

"Gì cơ?"

Vẻ mặt anh ta u ám, kể lại mọi chuyện trong khoảng thời gian gần đây.

 

Chương Tiểu Uyển sau khi chuyển đến chỗ ở mà Mục Chi sắp xếp, đã mang theo cả Thành Thành. Mẹ chồng tôi vì nhớ cháu nội, có lần mua đồ chơi đến thăm.

 

Kết quả, bà ta bắt gặp cảnh tượng Mục Chi và Chương Tiểu Uyển đang quấn quýt với nhau trong tình trạng trần như nhộng.

 

Mẹ chồng tôi sững sờ, không tin nổi vào mắt mình.

 

Khi lấy lại tinh thần, bà lao vào đánh nhau với người từng là con dâu cũ và sắp là con dâu mới của mình.

 

Chương Tiểu Uyển không phải đối thủ, nhanh chóng bị thân hình đồ sộ của bà đè xuống đất. Bà ta tát mạnh liên tiếp cho đến khi Chương Tiểu Uyển ngất đi.

 

Mục Chi kinh ngạc đứng nhìn, lúc hoàn hồn, ông ta bày ra bộ dạng mơ hồ như vừa tỉnh lại, ngạc nhiên nói:

 

"Sao lại là Tiểu Uyển? Tôi ghé qua xem cô ấy thế nào, uống một cốc nước cô ấy đưa mà đầu óc cứ mơ mơ màng màng... Tôi cứ tưởng, tôi cứ tưởng là bà chứ!"

 

Mẹ chồng tôi tin ông ta. Hoặc nói đúng hơn, bà buộc phải tin.

 

Toàn bộ cơn giận của bà trút lên Chương Tiểu Uyển. 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận