HÔN THÊ CỦA ANH, TIỂU THƯ CỦA TÔI

14 - HẾT

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng không ai thăm nom, không ai hỏi han.

 

Công chúa kiêu ngạo năm xưa, giờ chỉ là món hàng lỗi bị gia tộc vứt bỏ.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Cả đời ngồi xe lăn, ngày đêm nuốt lấy trái đắng do chính mình tạo ra.

 

Đúng như năm xưa cô ta tự tay xé nát, không chỉ là bức tranh của tôi, mà còn là tương lai đáng lẽ cô ta có thể sở hữu.

 

Còn về Tạ Trọng Cẩm.

 

Một chiều sau cơn mưa, anh từng đến tìm tôi.

 

"Tiểu Sâm." Bầm tím nơi khóe miệng Tạ Trọng Cẩm đã tan hết, "Lần trước… là anh quá nóng nảy, đã làm em sợ phải không?"

 

Tôi lắc đầu: "Không có."

 

"Vậy thì tốt rồi." Tạ Trọng Cẩm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt có chút lảng tránh, "Khụ, thật ra hôm nay anh đến là muốn hỏi lại một lần nữa."

 

Anh nhìn tôi, ánh mắt chân thành: "Những lời anh từng nói, rằng anh thích em, muốn theo đuổi em, đều là nghiêm túc cả. Anh biết em đã trải qua rất nhiều, anh…"

 

"Cảm ơn anh, Trọng Cẩm." Tôi ngắt lời anh, "Cảm ơn anh đã đứng ra vì em, cũng cảm ơn… tình cảm của anh, nhưng bây giờ em chỉ muốn sống bình yên bên gia đình, và vẽ tranh thật tốt."

 

Nụ cười trên mặt Tạ Trọng Cẩm hơi cứng lại, rồi chuyển thành chút đắng chát, nhưng rất nhanh đã trở nên nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hon-the-cua-anh-tieu-thu-cua-toi/14-het.html.]

 

Anh gật đầu, cố gắng giữ giọng vui vẻ: "Anh hiểu rồi, không sao cả, làm bạn cũng tốt… sau này nếu em cần người làm mẫu vẽ tranh, cứ gọi anh, tạo dáng kiểu gì cũng được, tuyệt đối không lấy phí!"

 

Tôi mới nở một nụ cười chân thành: "Ừm!"

 

Tôi thu lại dòng hồi tưởng và ánh nhìn lơ đãng.

 

Tôi kéo rèm nhung, che đi màn đêm ngoài cửa sổ.

 

Quay người lại, tấm ảnh gia đình trên tủ đầu giường đã được lau sạch bóng.

 

Phía sau bức ảnh ấy là một bức tranh sơn dầu mới treo lên.

 

Một cô gái mặc váy trắng đứng giữa trung tâm bức tranh.

 

Bao quanh là những đóa hướng dương nở rực rỡ, cô mỉm cười, ánh mắt rạng ngời.

 

Bên cạnh cô là người anh trai hóa trang thành ông già Noel, và cha mẹ âu yếm tựa vào nhau.

 

Ánh nắng vàng rực rỡ vẫn ấm áp như xưa, rải khắp mọi người, tràn đầy hạnh phúc.

 

【Hết】

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận