Đôi mắt luôn sắc lạnh lúc này đỏ ngầu, rực cháy lửa giận và...
Đau khổ?
Giang Trình cứ thế đứng ở ngưỡng cửa, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm tôi.
Ngón tay tôi buông thõng hai bên bất giác co lại.
Bóng ma quá khứ lại lần nữa bao trùm tâm trí tôi cùng sự xuất hiện của anh.
Những ngày tháng bị trách mắng, bị lạnh nhạt, bị phớt lờ ào ạt tràn về.
Lại một lần nữa lấp đầy mọi giác quan của tôi.
“Đính hôn?”
Giọng Giang Trình khàn đặc như giấy nhám cọ xát: “Em định đính hôn với ai?”
Anh từng bước tiến đến gần khiến tôi vô thức lùi về sau.
Cho đến khi lưng tôi áp vào bức tường lạnh lẽo, không còn đường lui.
“Đừng có giả câm với tôi!”
Giang Trình gầm lên, gân xanh nổi đầy trán: “Không phải là Tạ Trọng Cẩm, vậy là thằng nào?”
“Em mới về nhà họ Cố chưa bao lâu, đã vội vã tìm đàn ông để gả đi? Cố Sâm, em đúng là... đúng là khát khao lắm sao?”
Ánh mắt chất vấn của anh như d.a.o cứa vào người tôi, đầy lời buộc tội và khinh miệt không chút che giấu.
Như thể tôi sinh ra đã là loại phụ nữ lẳng lơ, không biết xấu hổ.
Vừa thoát khỏi sự kiểm soát của anh, đã không chờ được mà nhào vào vòng tay người khác.
Tôi ngẩng đầu nhìn vào mắt Giang Trình, nơi đầu mũi toàn là hơi thở của anh.
Tôi có thể thấy rõ sự giận dữ trong mắt anh, và ẩn dưới cơn giận ấy là một tia yếu mềm vụt qua.
Nhưng tia yếu mềm đó quá ngắn ngủi, lập tức bị cơn thịnh nộ dữ dội hơn nuốt chửng.
Khoảnh khắc đó, tôi có chút mềm lòng—
Vì thế tôi buông tay khỏi tuýp màu đặt trên bàn.
Thay vào đó là cầm lấy quai xô nước bằng thiếc bên cạnh.
“Bốp!”—đập thẳng lên đầu Giang Trình!
Xô nước lăn lóc trên mặt đất, phát ra tiếng kêu loảng xoảng, Giang Trình lảo đảo lùi lại hai bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hon-the-cua-anh-tieu-thu-cua-toi/10.html.]
Anh đưa tay vịn vào giá vẽ mới miễn cưỡng đứng vững, đôi mắt vì đau đớn và kinh ngạc mà mở to.
Nhìn tôi, hoàn toàn không thể tin được chuyện vừa xảy ra.
Còn tôi thì đứng thẳng bất động tại chỗ.
“Giang Trình, anh làm đủ chưa?!”
Ngay sau đó, một giọng nói giận dữ vang lên từ cửa.
Tạ Trọng Cẩm xông vào.
Lúc này trông anh cũng chẳng khá hơn Giang Trình là bao, khóe môi bầm tím, đuôi mắt cũng có vết thương.
Tạ Trọng Cẩm bước tới mấy bước, mạnh tay đẩy Giang Trình vốn đã đứng không vững, chắn tôi phía sau.
“Mẹ kiếp, anh lại phát điên cái gì nữa?!” Tạ Trọng Cẩm trừng mắt nhìn Giang Trình, “Anh có tư cách gì đến đây chất vấn cô ấy?!”
“Tránh ra!” Giang Trình ôm trán gào lên như con thú bị thương, “Đây là chuyện giữa tôi và cô ấy!”
“Cô ấy với anh đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi!” Tạ Trọng Cẩm không chịu thua, “Chính anh tự tay đẩy cô ấy ra! Anh lấy tư cách gì mà còn bám riết lấy cô ấy như chó điên?!”
Tạ Trọng Cẩm liếc thấy cái xô thiếc vẫn còn lăn lóc trên sàn, càng tức giận hơn: “Mẹ kiếp, anh còn đá đổ xô nước của cô ấy? Muốn đánh phụ nữ luôn hả?!”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Tôi…” Giang Trình há miệng, dường như muốn phản bác, nhưng không thốt nên lời.
Anh biết phải nói sao, rằng xô nước không phải do anh đá đổ, thậm chí không phải anh ra tay.
Mà là tôi.
Giống như anh phải kể lại một cảnh tượng nô lệ đột nhiên cầm roi quật vào chủ nhân của mình.
Giang Trình cuối cùng hít sâu một hơi.
“Cố Sâm, tôi biết… em bị oan.”
“Tai nạn bảy năm trước, tôi đã điều tra rõ ràng rồi.” Giọng Giang Trình khàn đục, mỗi chữ như bị kéo từ sâu trong cổ họng ra: “Không phải lỗi của em, hoàn toàn không liên quan đến em, là em gái tôi… là có người cố ý.”
Tạ Trọng Cẩm im lặng, cau mày nhìn Giang Trình rồi lại nhìn tôi, ánh mắt phức tạp.
“Thủ phạm thật sự là gia sư của Thiên Thiên.” Giang Trình nhắm mắt, như dốc cạn toàn bộ sức lực, “Anh ta và bảo mẫu của Thiên Thiên… có quan hệ tình cảm, sau đó bảo mẫu đòi chia tay, tên khốn đó… vì trả thù, đã cố tình làm hỏng phao bơi của Thiên Thiên, muốn đổ lỗi cho bảo mẫu.”
Gia sư và bảo mẫu.
Đúng rồi, tôi mơ hồ nhớ lại, chính là hai người cãi nhau hôm đó trên bãi biển mà tôi đã nhìn thấy.
Giang Trình tiếp tục kể toàn bộ những gì thám tử tư điều tra được.
Bao gồm việc thám tử tìm được bảo mẫu năm đó đã nghỉ việc và về quê, làm sao dùng lời ngon tiếng ngọt lẫn đe dọa để moi thông tin.