Đoàn Phim Ma

Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8zrdeaFTR1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đừng quên rằng cậu đang có nguy cơ bị lệ quỷ lấy mạng đó, tớ thắc mắc, so với bộ dạng nhút nhát lúc đầu gặp cậu thì giờ sao cậu lại can đảm thế." Đằng Phi vỗ vai Lương Hạo.

 

"Tớ của lần đầu mà cậu gặp vốn không hề nhút nhát, chỉ là có chút tự mình xem thường bản thân thôi." Lương Hạo nói với giọng điệu có chút tự giễu.

 

Thấy dáng vẻ của cậu ấy như vậy, chúng tôi không hỏi thêm gì nữa mà bàn bạc về kế hoạch tiếp theo.

 

Số điện thoại trong danh bạ không thể gọi được nữa, nhưng trên phong bì có ghi rõ danh tính cùng địa chỉ người gửi, hôm nay trời cũng đã tối rồi, chúng tôi phải đợi đến sáng ngày mai mới có thể tiếp tục hành động.

 

Vấn đề cấp bách nhất hiện tại chính là Lương Hạo, cậu ấy đã bị hô "cắt" rồi, có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

 

Chúng tôi đều nhất trí rằng trước khi Lương Hạo chết, cậu ấy sẽ trùng lặp lại một cảnh tượng nhất định nào đó trong trải nghiệm của mình ở nhà Triệu Hi.

 

"Không phải bất kỳ khung cảnh nào cả, chỉ có một khung cảnh khói mịt mù trong phòng ngủ thôi, chỉ trong giai đoạn đó thì cậu ấy mới không có được khăn ướt, khác biệt nhất so với những giai đoạn khác." Anh Quảng nói một cách kiên quyết.

 

"Có vẻ như chúng ta phải chú ý đến việc hỏa hoạn rồi!" Lương Hạo cười nói, trên mặt không hề có chút hoảng sợ nào.

 

"Quái lạ, lịch sự cuộc gọi với người nhà Triệu Hi trên điện thoại tớ biến mất rồi." Sau khi trở về ký túc xá, Đằng Phi đột nhiên lên tiếng.

 

"Biến mất?" Chúng tôi vội vã đi tới và nhập lại số điện thoại nhà của Triệu Hi, quả nhiên không có lịch sử cuộc gọi nào cả.

 

"Nói cách khác, người nói chuyện điện thoại với cậu trước đó có thể không thực sự tồn tại. Giống như mọi thứ chúng ta trải qua ở nhà Triệu Hi vậy, rất có thể chỉ là ảo giác. Tớ nhớ rằng trong video giám sát lần đó, Xuyên Tử chỉ đứng ở hành lang một lúc, không xuất hiện ‘đoàn phim’ nào cả."

 

Tôi phân tích.

 

"Vậy thì, ‘ma’ thực chất chỉ là một loại năng lượng có thể gây ra ảo giác cho con người, thậm chí chúng có thể có một số ý thức". Anh Quảng nói.

 

"Vậy đột tử thì sao? Loại năng lượng này mạnh đến mức có thể khống chế thân thể của lão Dịch và Xuyên Tử, khiến bọn họ đột ngột c.h.ế.t đi sao?" Đằng Phi hỏi với vẻ khó hiểu.

 

"Chắc, có lẽ thế!" Tôi lắc đầu ra hiệu rằng tôi không biết.

 

"Thật ra còn một vấn đề nữa. Nếu thực sự là người nhảy từ tòa nhà xuống rồi quay lại đòi mạng sáu người kia, vậy tại sao người đó vẫn tiếp tục gây rắc chứ? Và tại sao người đó lại hại người theo cùng cách đã g.i.ế.c sáu người kia?" Anh Quảng liếc nhìn Lương Hạo rồi nói.

 

"Tớ biết rồi, nhất định là người đó muốn sự thật được mọi người biết đến. Cho nên, cho dù người đó g.i.ế.c sáu người kia rồi thì vẫn không chịu từ bỏ. Điều này cũng giải thích tại sao người này lại nhắc nhở chúng ta lúc ở nhà Triệu Hi." Tôi đột nhiên nhận ra.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

"Loại người này thật kinh tởm, chỉ vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà g.i.ế.c c.h.ế.t hết người này đến người khác." Đằng Phi tức giận nói.

 

"Người cũng đã c.h.ế.t rồi, cậu còn biết được tính cách của họ sao?" Anh Quảng nhún vai đáp.

 

Chúng tôi bắt đầu thay phiên nhau trực vào giữa đêm và kiểm tra chặt chẽ các nguồn gây cháy bên trong ký túc xá.

 

Đêm đó không có chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau, ngoại trừ Đằng Phi thì ba người còn lại đều sở hữu đôi mắt gấu trúc.

 

Đầu tiên chúng tôi đến địa chỉ ghi trên phong bì đầu tiên, thấy rằng tên đó có vẻ như là tên của một cô gái.

 

May mắn thay, cánh cửa đã mở, nhưng người mở cửa lại là một đứa trẻ.

 

"Nội ơi, có bốn người chú mà cháu không quen biết đứng ở đây." Cậu bé hét lớn về phía sau.

 

Khụ, chú sao?

 

Một bà lão đi tới, theo sau là một ông lão, khi nhìn thấy chúng tôi, họ tỏ ra thắc mắc.

 

Chúng tôi tự nhận mình là sinh viên khóa sau cùng trường với cô gái trên phong bì và có hứng thú với hoạt động quay chụp phim ảnh. Chúng tôi tình cờ xem được một bộ phim còn dang dở do cô gái đó làm và thấy rất hứng thú với nó, nên chúng tôi hy vọng biết thêm về bộ phim đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/doan-phim-ma/chuong-7.html.]

Sắc mặt của hai người già hơi thay đổi khi nghe vậy, nhưng họ vẫn cho chúng tôi vào nhà.

 

Họ có phần miễn cưỡng khi nhắc đến đứa con gái đã mất của mình, nhưng cuối cùng cũng đồng ý mở lời sau khi chúng tôi liên tục tra hỏi.

 

"Bà đưa Tiểu Kiệt vào phòng trước đi." Ông lão nói với bà, bà lão dẫn cậu bé vào phòng ngủ.

 

"Mấy cậu hẳn không phải muốn quay phim đâu nhỉ?" Ông lão nói ngay.

 

Trong phút chốc, chúng tôi không kịp đề phòng nên ai nấy đều ngơ ra.

 

"Ông biết mấy cậu muốn gì, nghe ông khuyên một câu, mấy cậu đừng nhúng tay vào nữa." Ông nói một cách nghiêm túc.

 

"Bạn của chúng cháu có người c.h.ế.t rồi và người này cũng có thể sắp chết!" Anh Quảng chỉ vào Lương Hạo, lạnh lùng nói.

 

Sắc mặt của ông lập tức thay đổi khi nghe thấy điều đó, ông nhìn chằm chằm vào Lương Hạo hai giây, rồi thở dài và bước về phía phòng ngủ khác, vẫy tay ngoắc chúng tôi.

 

Phòng ngủ này đã trở thành phòng để đồ.

 

Ông lão lấy ra một chiếc hộp và đưa cho anh Quảng.

 

"Đây là tất cả những thứ liên quan đến Tiểu Tuyết và một số người khác, mấy cậu mang đi đi." Ông lão ngồi xuống và nói.

 

"Chắc hẳn ông cũng biết chuyện gì đó." Tôi thăm dò hỏi ông.

 

"Đừng hỏi ông, ông không biết gì cả, ông cũng không muốn nói về chuyện xảy ra mười năm trước. Ông đã mất một đứa con gái và một đứa cháu trai, không muốn những người khác cũng gặp chuyện." Ông nhắm chặt mắt lại.

 

"Cháu trai của ông?" Anh Quảng thận trọng mở lời.

 

"Nó c.h.ế.t rồi, đi đi, ông không muốn nhìn thấy mấy cậu nữa."

 

Chúng tôi chỉ đành rời đi.

 

Thứ bên trong hộp khiến chúng tôi bất ngờ.

 

Bên trong có một cuốn nhật ký, hẳn là của đứa cháu của ông lão, thì ra trước đây chú ấy cũng đã điều tra chuyện của bảy người đó, trong nhật ký cũng ghi lại toàn bộ quá trình tìm kiếm của cậu.

 

Con gái của ông lão đột ngột qua đời khi đang ở nhà và nấu ăn trong bếp ở nhà, cô đột nhiên hét lên rằng có hỏa hoạn và c.h.ế.t ngay sau đó.

 

Cháu của ông lão tình cờ có mặt vào ngày hôm đó và chứng kiến cái c.h.ế.t của chị họ mình. Chú cảm thấy có điều gì đó không ổn nên đã lần theo những manh mối và tìm hiểu về bộ phim cùng sáu người có liên quan khác, bao gồm cả chị họ chú và ba người đã chết.

 

Chú ấy tìm thấy ba người còn lại, kể sơ lược tình cảnh và chỉ ra những điểm mấu chốt, nhưng cả ba đều từ chối tiết lộ bí mật đằng sau.

 

Sau đó lại có thêm một người chết. Khi người đó qua đời, t.h.i t.h.ể người đó dựa vào cửa sổ ở ban công với nửa phần thân trên nhô ra ngoài, một cái c.h.ế.t thật khủng khiếp.

 

Tiếp sau đó, một người khác đột ngột qua đời khi đang ngủ tại nhà. Nghe nói, khi được tìm thấy vào buổi sáng hôm sau thì cơ thể đã cứng đờ rồi.

 

Không hiểu sao cuối cùng người còn lại này cũng chủ động đi tìm cháu trai ông lão.

 

Người nọ kích động nói: "Máy ghi âm đang ở chỗ Triệu Hị!" rồi bỏ chạy ngay tắp lự.

 

Sau đó thì trong nhật ký không còn nội dung nào nữa.

 

Những thứ còn lại trong hộp chỉ là một số bức ảnh và kịch bản của bộ phim.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận