Cô Vợ Ba Kiếp Của Diêm Vương

Chương 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

 

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, tôi ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt sâu thẳm đầy tà ý kia.

Khoác trên người bộ trường bào đen, tóc búi cao cài trâm, phần tóc dài như thác rũ nhẹ sau lưng. Thân hình cao lớn, dáng người thẳng tắp như tùng.

Dù đã một năm không gặp khuôn mặt đó, nhưng anh ta có hóa thành tro tôi cũng nhận ra được.

Anh ta chính là bạn trai cũ Ám Ẩn đã ch.ết một năm trước của tôi.

 

Tên thủy qu.ỷ ngoại quốc kia vẫn cầm điện thoại không ngừng bóc phốt, nói tôi và Chung Quỳ bắt tay cấu kết, liên thủ bắt nạt hắn.

Nhưng đang nói dở, bầu không khí trong phòng livestream liền đổi chiều.

 

Đám ma qu.ỷ trước đó còn bênh vực thủy qu.ỷ, bỗng nhiên chuyển sang hú hét ầm ĩ vì chuyện khác:

 

 “Bà con mau nhìn đi, con trai của Diêm Vương đấy!”

 “Trời đất ơi, livestream mà thấy được cả con trai Diêm Vương luôn kìa!”

 “Cứu tôi với, con trai Diêm Vương sao lại đẹp trai cỡ này?!”

 “Chụp màn hình nhanh! Tôi phải lưu làm hình nền điện thoại mới được!”

 “……”

 

Bình luận tràn màn hình khiến tên thủy qu.ỷ hoang mang bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra.

Hắn vừa quay đầu lại liền… đập thẳng vào gương mặt còn đáng sợ hơn cả lệ qu.ỷ.

 

RẦM

Thủy qu.ỷ quỳ rạp xuống đất, gào khóc thảm thiết như c.hết cha ch.ết mẹ.

Tiếng khóc ai oán của hắn khiến ma qu.ỷ cũng phải rùng mình ớn lạnh.

 

 “Diêm Vương gia gia! Con làm đúng lời các ngài dặn rồi mà, chọn người sắp hết dương thọ rồi đấy! Là ngài Chung Quỳ không cho con làm đó!”

 

Diêm Vương… gia gia???

 

Chưa kịp phản ứng, Ám Ẩn đã giật lấy chiếc điện thoại trong suốt từ tay thủy qu.ỷ, đưa khuôn mặt đẹp trai ngời ngời của mình sát vào màn hình, không chút ngại ngùng.

 

 “Cô ấy là người của tôi.”

 “Với lại chính tôi bảo cô ấy ch.ết. Thủy qu.ỷ này chỉ là ăn may thôi, hời được một mạng.”

 

Tôi và thủy qu.ỷ cùng ngẩng đầu lên, vô cùng choáng váng.

Thủy qu.ỷ sợ đến mức vứt cả điện thoại, ba chân bốn cẳng chuồn mất.

 

Một mạng?!

Tôi nhìn chiếc điện thoại trong tay Ám Ẩn, giao diện hiện rõ trận PUBG đang dở, ngay lập tức hiểu ra.

 

Ra là tôi ch.ết sớm như thế, là do Ám Ẩn muốn tôi ch.ết mà còn ví tôi như con gà bị b.ắ.n trúng trong game?!

 

Thật không cam lòng. Dù gì tôi cũng từng là bạn gái của hắn!

Tôi hỏi:

 

 “Anh là người khiến tôi ch.ết thật sao?”

 

 “Đúng rồi, là tôi. Thì sao?”

Ám Ẩn bước lại gần, nhếch môi,

 “Sao? Vừa xuống âm phủ đã nhớ mấy tình mới trên dương gian rồi à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-ba-kiep-cua-diem-vuong/chuong-2.html.]

 

 “Tôi mới hai mươi lăm tuổi mà anh đã để tôi ch.ết, anh có bị bệnh không vậy?”

 

Ám Ẩn khẽ bật cười, nghiêng người dán sát tai tôi, thổi một luồng âm khí lạnh buốt.

Cả người tôi run lẩy bẩy.

 

 “Em bao nhiêu tuổi cũng thế cả. Ch.ết rồi ai cũng như nhau thôi.”

 

Tôi: ?!

 

4.

 

Một năm trước.

Bạn trai sắp cưới Ám Ẩn của tôi đột nhiên biến mất suốt một thời gian dài.

Lúc tái ngộ, lại là cảnh anh ta… nằm chung qu.an t.ài với một cô gái khác.

 

Cảnh sát nói, hai người họ quyên  sinh vì tình.

Tôi không đau lòng, cũng chẳng thống khổ gì.

 

Cuối cùng, tôi ôm hết đống gia tài bạc tỷ của Ám Ẩn, xách vali đi du lịch khắp thế giới, tiện thể tán luôn mấy anh đẹp trai nước ngoài.

 

Phải. Ám Ẩn là một tên khốn.

Ch.ết rồi còn muốn nằm cùng con tiểu tam kia trong qu.an tà.i.

 

Mà nực cười nhất là anh ta ch.ết rồi một năm, vậy mà vẫn âm hồn bất tán kéo tôi xuống âm phủ theo?!

Vì muốn sống lại, tôi phải liều mạng thôi.

 

Sau khi Chung Quỳ và thủy qu.ỷ rời đi, trong điện Diêm Vương chỉ còn tôi và anh ta.

Ám Ẩn lướt nhẹ đến gần, dừng lại bên cạnh tôi, ánh mắt dò xét:

 

 “Hình như em gầy đi rồi.”

 

Giọng Ám Ẩn khàn đặc, trầm thấp như từ hư không vọng tới, nghe xong cả người tôi như bị rút sạch sinh khí.

 

 “Mộ Nhiễm, anh có thể ôm em một cái không?”

 

Nghe giống đang cầu xin… lại giống như đang đợi tôi đồng ý.

Một trời một vực với tên độc miệng ban nãy.

 

Tôi im lặng rất lâu.

 

 “Thôi được rồi.”

 

Tôi cũng không hiểu mình đang do dự cái gì.

Lúc hoàn hồn lại, Ám Ẩn đã biến mất không còn dấu vết.

 

Tôi không biết rốt cuộc Ám Ẩn đã thay đổi ra sao.

Nhưng người phản bội tôi là anh ta, giữa chúng tôi, tuyệt đối không thể quay lại như xưa.

 

Mặc dù vậy, muốn quay về dương gian, tôi vẫn cần đến Ám Ẩn.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận