Cô Vợ Ba Kiếp Của Diêm Vương

Chương 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

14.

Lần nữa tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang nằm trong… một chiếc quan tài.

Là quan tài băng trong suốt, may mà nhiệt độ cũng không quá lạnh, vẫn chịu được.

 

Tôi vừa mới ngồi dậy thì một con ma nữ mặt trắng bệch xuất hiện, dọa tôi hét toáng lên. Đối phương cũng gào lên không kém gì tôi.

 

Mãi cho đến khi tôi nhìn thấy đôi dép lông hình chó poodle bé xíu trên chân người đối diện, tôi mới im bặt.

"Đừng hét nữa, mày mà hét thêm phát nữa tao thật sự ch.ết luôn đấy."

 

Cô ấy cũng im bặt, ngẩn ra nhìn tôi một hồi rồi chậm rãi bước lại, đưa ngón tay chọc chọc má tôi.

"Hu hu… Nhiễm Nhiễm, tao tưởng mày ch.ết thật rồi cơ…"

 

Bạn thân dang tay ôm chầm lấy tôi, lớp mặt nạ đất sét trắng trên mặt còn chưa khô dán luôn lên mặt tôi.

Tốt rồi, coi như tôi cũng được đắp mặt nạ dưỡng da.

 

Bạn thân kể sau khi tôi ch.ết ở Hawaii, xác được đưa về ba hôm trước.

Tôi ch.ết đuối, theo lẽ thường cơ thể đáng lẽ đã phân hủy rồi…

Nhưng không, da dẻ tôi vẫn hồng hào, nhìn còn tươi tắn hơn cả người sống. Nếu không có giấy bác sĩ xác nhận t.ử vong, chẳng ai tin tôi là người đã ch.ết.

 

Tôi chỉnh trang sơ qua rồi cùng bạn thân đến nghĩa trang.

Bạn thân vội đến mức chưa kịp rửa lớp mặt nạ trên mặt.

 

Chưa đi được bao xa đã nghe có người đang tụng niệm gì đó trong nghĩa trang.

Tôi và cô ấy lén lút tiến lại gần, mới nhìn đã muốn nghẹt thở.

 

Mộ của Ám Ẩn bị vây quanh bởi một vòng vải vàng, từ xa nhìn chẳng khác gì một bức đồ hình bát quái.

Bên trong có một nhóm người, mặc đồ vest đen lẫn đạo bào, trông như đang làm pháp sự gì đó.

Ngẩng lên nhìn trời… hôm nay là ngày trăng tròn.

 

Tôi nhớ lời con nữ q.uỷ Tiểu Tam kia từng nói: “Đêm trăng tròn là lúc tôi  có thể mãi mãi ở bên Ám Ẩn, đời đời kiếp kiếp không chia lìa.”

 

Tôi quay sang hỏi bạn thân:

"Áo choàng cosplay màu trắng của tao hồi trước còn không?"

"Còn, để trong cốp xe."

"Xe cân bằng còn chứ?"

"Còn luôn."

"Bình xịt chống sói đâu?"

"Sao mày biết tao có?"

"Xe mày tao mới leo lên, tưởng cái ghế phụ là thùng rác, mày đoán xem?"

 

Hai đứa tôi lập kế hoạch ngay tại chỗ. Tôi muốn đóng vai ma, nhưng gương mặt bạn thân đang đắp mặt nạ lại quá hợp thời điểm, thế là tôi quyết định cho bạn thân diễn thay.

 

Tôi bảo cô ấy mặc áo choàng trắng, đứng lên xe cân bằng, lấy điện thoại bật nhạc âm phủ.

Trong cốp xe bạn thân còn có cả một thùng bình xịt sói.

 

Pháp sự bắt đầu, bạn thân tôi lướt qua trên xe cân bằng, nhạc âm binh vang lên rợn người.

Chưa đầy vài phút, đám đàn ông áo đen đã sợ đến hồn bay phách lạc, chạy tứ tán.

 

Nhưng mấy tên đạo sĩ vẫn như không biết gì, tiếp tục tụng niệm. Không ổn.

Tôi ra hiệu cho bạn thân lướt nhanh đến bên đám đạo sĩ, lấy bình xịt chống sói, dốc cả bình xịt vào mặt đám đạo sĩ.

 

Thứ này chỉ cần vài phát đã rát da, huống chi là dội thẳng cả lọ.

Vài tên gào thét nằm vật vạ ra đất.

 

Tôi tranh thủ mở nắp quan tài.

Vừa mở ra đã giật b.ắ.n mình.

Ám Ẩn và con ma nữ kia nằm bên nhau, dù đã ch.ết cả năm, da thịt vẫn trắng hồng mềm mịn, nhìn như đang ngủ.

 

Bạn thân tôi không hề bất ngờ, chỉ nhắc tôi nhanh lên.

Cũng phải thôi, hồi trước nghe tin bạn trai tôi cùng tiểu tam t.ự t.ử chung, cô ấy giận đến mức điều tra kỹ từ đầu đến cuối, xác nhận đó là thật. Nếu tôi không ngăn lại, hai người kia đã bị cô ấy thiêu từ lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-ba-kiep-cua-diem-vuong/chuong-10.html.]

 

Tôi cõng xác Ám Ẩn ra khỏi đó.

Vừa xoay người, chợt có ánh lửa sáng rực phía sau…quan tài đang phừng phừng bốc cháy.

 

Bạn thân tôi khoanh tay đứng cạnh, bình thản nói:

"Định đốt lâu rồi."

Rồi chỉ vào xác Ám Ẩn trong tay tôi:

"Mau lên, không là không đi được nữa đâu."

 

Về đến nhà, tôi đặt Ám Ẩn vào quan tài mà trước đó tôi từng nằm.

Cô ấy cầm điều khiển tivi, mở lên một đoạn video…là hình ảnh Ám Ẩn nằm cùng con nữ qu.ỷ Tiểu Tam kia.

 

Tôi sững người:

"Cái này từ đâu ra?"

 

Bạn thân chỉ vào chiếc USB cắm cạnh tivi.

"Trên cổ con nhỏ kia đó, tao thấy hay hay nên tháo xuống. Ai ngờ là USB."

 

Trong video, con ma mặc áo dây khoét sâu, nằm cạnh Ám Ẩn:

"Anh ấy đúng là ngốc, vì cứu tôi  mà để xe đ.â.m ch.ết, còn nói không yêu tôi.”

“Nhưng tôi sẽ không để anh ấy ch.ết, tôi muốn đời đời kiếp kiếp có anh ấy bên cạnh.”

“Anh ấy chỉ có thể là của tôi thôi.”

“Mộ Nhiễm là cái thá gì, dựa vào đâu mà được tình yêu của anh ấy chứ?”

“Tôi sẽ khiến cô biến mất, vĩnh viễn không thể siêu sinh."

 

Chưa dứt lời, bạn thân tôi đã tắt tivi.

"Buồn nôn."

 

Tôi đã hiểu đầu đuôi chuyện này.

Ám Ẩn vì cứu cô ta mà ch.ết, cô ta sau đó tự tử, yêu cầu được chôn cùng anh ấy

Thế nhưng vì sao cảnh s.át lại nói Ám Ẩn tự s.át?

 

Tôi mượn điện thoại của bạn thân, sao chép USB, gửi video vào chiếc điện thoại âm phủ của mình.

 

Mọi thứ đã rõ.

 

Hôm sau, tôi sắp xếp cho Ám Ẩn nằm ổn thỏa, rồi cũng leo vào nằm bên anh.

Uống luôn cả lọ thuốc ngủ.

 

Tôi đã dặn dò bạn thân xong xuôi… nếu tôi không trở lại, cô ấy sẽ nhận được một tin nhắn.

 

Cô ấy không hỏi gì thêm.

Bạn thân luôn hiểu tôi nhất.

 

Từ cấp hai, chúng tôi quen nhau. Khi tôi bị đám cùng lớp bắt nạt, chính bạn thân đã đứng ra che chở cho tôi.

Tính cô ấy rất thẳng, rất hung dữ, chẳng ai dám động đến.

Lên đại học, chúng tôi vẫn học cùng trường, càng gắn bó hơn.

 

Tôi biết, thật ra bạn thân là người do Ám Ẩn cử đến để giúp đỡ tôi.

Nhưng tôi không muốn vạch trần.

Bạn mà, một khi đã đặt người đó vào lòng, thì vị trí ấy sẽ luôn là của cô ấy.

 

Bạn thân lúc nào cũng bao dung tôi.

Tôi đau, cô ấy ở bên.

 

Trước khi ngủ, tôi ôm chặt lấy bạn thân:

"Nếu tao không trở lại… nhất định phải sống thật hạnh phúc nhé!"

 

Lần đầu tiên, tôi thấy cô ấy khóc nhiều đến thế.

Ch.ết cũng đáng lắm…được nhìn đại tỷ chóa con khóc nghẹn thế kia…quá hời.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận