ANH KHÔNG VỀ NỮA

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 8:

 

Cứ lặng lẽ sống, cẩn trọng từng chút.

 

Hóa , “con của khác” thật sự khó nuôi cho trọn nghĩa tình.

 

Ý nghĩ xuất hiện, trong lòng tự coi nó là ngoài, xem nó chỉ ở nhờ chúng , khi trưởng thành sẽ rời .

 

còn nhớ mùa đông năm , Trình Thì ở ký túc xá, nửa đêm nhắn tin:

 

“Mẹ ơi, con xin phiền. Trời lạnh quá, ký túc xá đủ ấm, thể mua cho con một cái áo bông ?”

 

Ngữ khí cẩn thận, giống như đang nhờ vả một dưng.

 

cố tình chọc tức .

 

Hôm , giáo viên gọi điện:

 

“Các phụ khác đều gửi áo cho con . Chẳng lẽ nhà cô gì khó khăn? Nếu thì sẽ báo với nhà trường.”

 

tức giận.

 

gì?

 

Muốn khiến khác nghĩ đối xử tệ bạc với nó ?

 

cúp máy, tìm cái áo bông Kiều Kiều thích, gửi cho nó.

 

Một tuần , Trình Thành bất ngờ từ đại học trở về.

 

Nó ném chiếc áo xuống đất, cãi ầm ĩ với .

 

“Mẹ, áo Kiều Kiều mặc còn , A Thì mặc nổi? Mẹ định để em c.h.ế.t rét ?”

 

cứng họng.

 

là lâu lắm mua quần áo cho nó.

 

Trong ấn tượng của , nó và Kiều Kiều cùng cỡ.

 

Đó là đầu tiên Trình Thành dùng giọng thất vọng đến thế chuyện với .

 

“A Thì bệnh , còn suýt nhập viện vì viêm phổi. Nếu chăm nổi em , để con đưa em về học gần con. Con sẽ lo.”

 

Câu như một cái tát trời giáng, đánh sập cái “thể diện bề ” của .

 

Nỗi hổ, giận dữ, bất lực trộn lẫn, khiến mất kiểm soát.

 

tát Trình Thành:

 

“Nó là cái thá gì, đáng để con ăn với như ?”

 

“Em là em gái con.” – Trình Thành ôm mặt, lùi , lạnh lùng :

 

“Chính dạy con, bảo vệ em cả đời. Bây giờ con trưởng thành, tiền sinh hoạt của A Thì, con sẽ lo. Mẹ cần bận tâm nữa.”

 

Từ khoảnh khắc đó, tình con giữa và Trình Thì gần như chấm dứt.

 

Cho đến , khi tin Trình Thành mất.

 

Khi chuyện nó và Trình Thì yêu .

 

Trong cơn thù hận, chỉ Trình Thì c.h.ế.t .

 

Bởi Trình Thành là vì nó… mà đổi vé.

 

Trong lòng Trình Thành, nó quan trọng hơn .

 

cũng từng với nó:

 

 “Cả nhà đang chờ, A Thì còn sinh nhật, con đổi vé về .”

 

Trình Thành chết, cái c.h.ế.t ngày đêm dằn vặt .

 

Trong nỗi đau, liên tục mơ thấy cuộc gọi hôm .

 

Mơ thấy Trình Thành trách hại c.h.ế.t nó.

 

Thực … chính mới là bảo nó đổi vé.

 

mắc trầm cảm.

 

chết, còn sống.

 

Vậy nên, trút hết tất cả lên đầu Trình Thì.

 

sai ?

 

Trình Thành là vì sinh nhật nó mới về.

 

Nếu nó, con cần vội vã .

 

, tất cả đều là của nó.

 

chịu trách nhiệm cho cái c.h.ế.t của Trình Thành.

 

bắt đầu dày vò Trình Thì ngày càng nặng nề.

 

Nhìn nó đau khổ, mới thể thở một chút giữa ngột ngạt.

 

tự thôi miên :

 

“Người hại Trình Thành còn sống, thì cần chết.”

 

Cho đến một ngày, Trình Thì cũng rời bỏ thế gian .

 

trong tuyết, nhắm mắt, yên lặng như đang ngủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-khong-ve-nua/chuong-8.html.]

Bên cạnh điện thoại và một tờ chẩn đoán.

 

“Trầm cảm nặng, xu hướng tự sát.”

 

Những chữ đ.â.m thẳng mắt .

 

Trời xanh như đang nhạo: dùng một đứa trẻ khổ sở luôn cố gắng sống sót bên bờ vực, để cứu rỗi một kẻ như .

 

Khoảnh khắc đó, ánh mắt đều đổi.

 

Không hiểu nổi.

 

Không dám tin.

 

Sau , chuyện chính mới là bảo Trình Thành đổi vé cũng lộ .

 

Ba nó cả đêm sofa, hút thuốc đến đỏ cả mắt.

 

Ông chỉ một câu:

 

“A Thì ba với con.”

 

Câu khiến sụp đổ.

 

điên cuồng bò cửa sổ, lôi , đưa bệnh viện tâm thần.

 

thế thì ích gì?

 

Ngày nào cũng lặp lặp :

 

“Là , bảo nó đổi vé. Là , ép c.h.ế.t Trình Thì.”

 

tưởng như thế sẽ dễ chịu hơn.

 

thật , sống nổi nữa.

 

Ba Trình Thành ly hôn với .

 

Trình Kiều sự thật, cũng chẳng thèm đến thăm nữa.

 

Nghe lấy nhầm một gã đàn ông giả giàu, hóa là kẻ cờ bạc, lừa hết tiền, còn thường xuyên đánh nó.

 

con cái mệnh của con cái.

 

Ba nó chỉ bất lực thở dài: “Cũng chẳng .”

 

chợt nhớ đến .

 

Ngày sếp mắng, Trình Thì xổm bên , ôm lấy , lí nhí:

 

“Mẹ đừng buồn.”

 

Ngày cãi với chồng, trời lạnh căm căm, Trình Thì ôm túi chườm nóng, mắt đỏ hoe :

 

“Mẹ ơi, ngoài trời lạnh lắm, về .”

 

Tại … về quên hết?

 

Người đáng c.h.ế.t là .

 

Trình Thì từ đầu đến cuối từng đòi hỏi gì.

 

Nó chỉ một gia đình.

 

Nó ôm hy vọng đến, tuyệt vọng rời .

 

hề đối xử với nó.

 

Trình Thì, xin con.

 

Một buổi sáng, khi ai để ý, treo lên ống nước trong nhà vệ sinh.

 

Cảm giác nghẹt thở kéo đến, linh hồn rời khỏi xác, thấy giải thoát.

 

thấy Trình Thành.

 

Nó nắm tay Trình Thì, .

 

“Trình Thành, A Thì…”

 

gọi, theo.

 

Trình Thành đầu, ánh mắt lạnh lùng, xa lạ:

 

“Đừng theo.”

 

Lần , nó gọi nữa.

 

Trình Thì thậm chí chẳng thèm .

 

Chỉ một câu ngắn ngủi, Trình Thành nắm tay Trình Thì, dịu dàng:

 

“Đi thôi, đưa em ngắm hoa cải dầu.”

 

Trước mặt họ, trải đầy hoa vàng rực rỡ.

 

Trình Thì nhảy nhót tung tăng, hoạt bát đáng yêu.

 

chạy theo, nhưng một lực mạnh bất ngờ kéo từ lưng.

 

Linh hồn giật ngược trở xác.

 

“Cấp cứu thành công.”

 

“Đeo dây cố định .”

 

“Phải để bà sống thật tử tế.”

 

(Toàn văn )

Bạn cần đăng nhập để bình luận