Chương 7:
Em tự nấu bánh chẻo.
em ăn ít, còn dư nhiều.
Phần lớn thời gian còn , em chỉ gọi đồ ăn ngoài.
định mắng vài câu, nhưng thôi nhịn.
Em đang giận, dại dột.
, nhận điều gì đó .
A Thì thường xuyên .
Có khi còn gọi tên .
Rõ ràng đang ở đây cơ mà?
Sao em coi như thấy?
đưa tay lau nước mắt cho em.
Giọt nước mắt lạnh băng.
Ngẩng đầu lên nhưng chẳng gì lau cả.
Nửa đêm, em co ro trong chăn, ôm điện thoại lặp lặp tin nhắn của chúng .
Mắt sưng đỏ như quả óc chó.
A Thì, tại thế?
Đã xảy chuyện gì?
Hay là… c.h.ế.t ?
Ý nghĩ , như tiếng chuông tang, vang dội giữa đêm khuya.
Những lời thì thầm hỗn loạn bên tai, tiếng nức nở em thường lặp lặp bỗng chốc trở nên rõ ràng:
“Anh ơi… xin , là em hại c.h.ế.t .”
Bảy ngày , chết.
Trong vụ rơi máy bay.
Một giây , còn nghĩ cách đeo nhẫn cho A Thì.
Giây tiếp theo, ý thức biến mất.
khổ.
Thì là thế.
bỏ mặc A Thì một .
Em chịu bao nhiêu oan ức, đem cái c.h.ế.t của đổ hết lên vai .
Mọi đều đối xử tệ với em.
Không cho em đến dự tang lễ, chiếm căn nhà mua cho em.
Trình Kiều bắt nạt em, thì hành hạ em.
họ tư cách gì chứ?
Đây chỉ là một tai nạn.
Tại biến bất hạnh của thành xiềng xích đè lên còn sống?
thấy A Thì cạnh thùng rác, lén lút nhặt bánh chẻo mà Trình Kiều vứt .
Tim thắt .
A Thì, đừng nhặt nữa, nó bẩn .
Em bệnh .
dám rời khỏi em một giây.
Trong mắt em, còn ánh sáng.
Chỉ còn một xác rỗng tuếch, mất hết linh hồn.
Trình Kiều gửi đoạn chat nhóm gia đình.
Họ hàng đem chuyện trò , truyền khắp nơi.
Cuối cùng bùng thành một cơn bão dư luận.
chỉ thấy A Thì giữa cơn bão , bé nhỏ đến đáng thương.
Cái gánh quá nặng , em chịu nổi?
Mẹ ơi, xin đừng đem cái c.h.ế.t của con trút lên A Thì nữa.
Mẹ quên ?
Hôm khi con về, chính gọi điện, cũng dặn con về sớm.
Mẹ cũng những lời giống hệt A Thì mà.
, giấu tất cả , lạnh lùng em gánh lấy bộ tội .
Mẹ tự trách ?
Chắc .
đổ dồn tất cả lên vai em.
Em vốn là đứa trẻ khát khao tình thương.
mất nhiều năm mới khiến em thoát khỏi bóng tối.
Mẹ rõ em khao khát tình , nỡ dùng chính tình kéo em trở về địa ngục?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-khong-ve-nua/chuong-7.html.]
A Thì ngày càng gầy gò, gương mặt biến dạng.
Đêm , cuối cùng cũng thấy em trong mơ.
Em lảo đảo chạy, ngã mấy liền.
Tim đau đến c.h.ế.t sống .
“A Thì, lời , rời khỏi đây . Anh cầu xin em.”
em cuối cùng cũng thoát .
Không ai chịu cứu em.
Dù em từng trao thiện ý.
đáp , chỉ là ruồng bỏ.
Khi em leo lên bậu cửa sổ, khuyên nữa.
Cõi đời quá khổ.
A Thì của , cứ rời thôi.
Anh sẽ đưa em đến Thanh Hải ngắm hoa cải dầu.
Chúng sẽ thật vui vẻ.
Và sẽ ai bắt nạt em nữa.
Khoảnh khắc em lao xuống, váy tung bay như cánh bướm.
Em thấy , trong mắt cuối cùng ánh sáng trở .
“Anh ơi!”
dang tay, ôm lấy hình em trong gió tuyết, ghì n.g.ự.c .
“Đừng sợ, chỉ đau một chút thôi. Rất nhanh thôi, chúng sẽ đoàn tụ.”
[Góc của ]
Sau khi Trình Thì chết, đưa bệnh viện tâm thần.
Có lẽ… thật sự mắc bệnh .
Dạo gần đây, trong mơ luôn thấy ngày đầu tiên đón Trình Thì về.
Một cô bé bé nhỏ, rụt rè chúng , khiến khỏi thương xót.
vốn chỉ Trình Thành một đứa con trai.
Bỗng dưng thêm một đứa con gái, lúc đó hạnh phúc đến mức mơ cũng .
Hàng xóm khen A Thì ngoan ngoãn.
cũng thấy thế.
Một đứa bé ngoan như , tại cha ruột nhẫn tâm bỏ rơi?
Thật là thất đức.
Vì thương xót con, chỉ đối xử hơn với con.
Ban đầu, Trình Thành còn ghen tỵ, nghĩ A Thì cướp mất tình thương của .
còn nghiêm túc dặn:
“A Thì từng chịu khổ, nên chúng yêu thương nhiều hơn.”
ngờ, chính câu đó, Trình Thành ghi nhớ cả đời.
Đến khi sinh Trình Kiều, nghén nặng, sinh khó.
Con bé lọt lòng nhỏ xíu, tiếng yếu ớt như mèo kêu.
Thế là cả và ba nó càng thêm cưng chiều Kiều Kiều.
từng nghĩ thiên vị.
Trẻ nhỏ vốn dĩ nên nuông chiều hơn chị.
Vậy nên, thấy hợp lý khi trách phạt Trình Thì, thậm chí tát nó khi trông nom em gái cẩn thận.
Đến khi hạ tay , mới sững sờ nó cũng là con , tại đánh nó?
hạ giọng xin , mong nó hiểu.
kể từ đó, Trình Thì còn giận dỗi, còn nũng.
Thậm chí khi chuyện, chút xa cách.
công bằng.
dịp lễ Tết, họ hàng thường khuyên:
“Con ruột mới là của . Trình Thì lớn hơn, nhỡ khi ai để ý, nó bắt nạt Kiều Kiều thì ?”
quá nhiều câu chuyện “con nuôi vong ân”.
Rồi dần dần, bắt đầu lạnh nhạt với nó.
Không tự chủ , thiên vị Kiều Kiều.
nhận quá đáng từ khi nào?
Hôm đó, bất ngờ bắt gặp Kiều Kiều giành đồ của Trình Thì.
Con bé với chị:
“Chị dám méc thử xem, là , chị. Chị mà gây chuyện thì cút khỏi nhà .”
Thì bấy lâu nay, vẫn là Kiều Kiều bắt nạt Trình Thì.
thấy áy náy, chờ nó đến mách.
thầm nghĩ, nhất định sẽ bênh Kiều Kiều.
Trình Thì chẳng gì.