Truyện ma nhà hàng kinh dị

Chương 4

Xem ra Giang Dự đúng là bất chấp thủ đoạn để ép tôi khuất phục.

Nhưng rất tiếc, quy tắc số một ghi rõ: tôi phải làm theo lời phục vụ, mà anh ta cũng chỉ là một khách hàng như tôi.

Thế nên, tôi không hề do dự, lập tức gạt tay anh ta ra, lạnh lùng nói: “Anh cũng muốn ăn? Vậy chúng ta thi xem ai nhanh tay hơn.”

Nói xong, tôi phát huy tốc độ gắp siêu nhanh mà mình đã luyện được qua bao lần tranh giành đơn hàng trên livestream, nhanh, mạnh và chính xác, gắp mấy đũa ớt cho vào miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận