Cứ thế .
Suốt đường  Cố Minh Châu ôm chặt lấy cổ Lục Ngôn Xuyên, sợ   khác  thấy.
“Giờ  muộn lắm ,   đều ngủ hết cả .” Lục Ngôn Xuyên buồn    vợ như ăn trộm của .
Hai  một mạch  phòng, Lục Ngôn Xuyên nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
Vốn dĩ cô tưởng  sẽ như  khi, đặt cô xuống  rời , dù  thì kể từ  đó, Lục Ngôn Xuyên dường như   suy nghĩ của cô, cho cô đủ thời gian và  gian để sắp xếp  tâm tư.
  khi đặt cô xuống,   chần chừ mãi   động tác tiếp theo, thậm chí còn giả vờ như   thấy ánh mắt  hiệu của cô, cứ  bên giường như , ánh mắt dừng  ở khóa kéo chiếc váy của cô, giọng  trầm thấp mà dịu dàng, “Cần giúp đỡ ?”
Cố Minh Châu ngẩn , cô quả thật  tiện, mà giờ    cũng  ngủ hết, cô cũng  tiện gọi  dậy, nhưng nếu để  giúp…
Cô ngẩng đầu  Lục Ngôn Xuyên, chỉ thấy trong đôi mắt  của  ngập tràn sự thẳng thắn, dường như thật sự   ý gì khác, chính  thế  ngược   tỏ  bẽn lẽn.
Thế là cô khẽ gật đầu, cúi xuống vén mái tóc dài sang một bên, để Lục Ngôn Xuyên dễ hành động hơn,  vặn bỏ lỡ tia  chợt lóe lên trong mắt Lục Ngôn Xuyên.
 giây tiếp theo, Lục Ngôn Xuyên   còn   nữa.
Cố Minh Châu hôm nay mặc một chiếc váy quây vai trần, lúc  ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống gáy cô, khiến vùng da đó trắng nõn như ngọc.
Còn gì quyến rũ hơn việc   yêu thương   mặt bạn  chút phòng  chứ?
Ánh mắt  vô thức dừng  ở đó, đáy mắt dần nhuốm một tầng sắc tối.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên khóa kéo, từ từ trượt xuống, động tác của  cực kỳ chậm rãi, như thể cố tình kéo dài bầu  khí tinh tế của khoảnh khắc .
Có lẽ là do men rượu gây , sức tự chủ mà  luôn tự hào lúc  trở nên mơ hồ, đợi đến khi phản ứng , đôi môi mỏng  vô thức in dấu lên miếng ngọc .
Cảm giác ấm nóng khiến cơ thể Cố Minh Châu khẽ run lên, làn da như ngọc lập tức ửng lên màu hồng nhạt, nhất thời, cả hai  đều ngây .
Không khí như ngừng đọng   khoảnh khắc , trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ còn  tiếng thở của hai .
“Xong .” Lục Ngôn Xuyên là  đầu tiên phản ứng .
“Ừm.” Cố Minh Châu ấp úng đáp một tiếng, ôm quần áo chạy  phòng tắm.
Cho đến khi tiếng cửa đóng  vang lên, Lục Ngôn Xuyên mới chợt tỉnh như  thoát khỏi giấc mộng.
Anh đưa tay chạm  môi , như thể nơi chóp mũi vẫn còn vương vấn mùi hương thoang thoảng đó,  đó từ từ nhắm mắt , khẽ lẩm bẩm, “Thật là…  mạng mà…”
——
Cố Minh Châu ở trong phòng tắm  lâu mới trấn tĩnh , dường như cảm thấy thời gian  gần đủ, cô áp tai  cửa, cẩn thận lắng  động tĩnh bên ngoài, liên tục xác nhận bên ngoài   tiếng động nào nữa, mới cuối cùng lấy hết dũng khí mở cửa, rón rén  .
Ánh mắt cô dừng   giường,  đang  ở đó   Lục Ngôn Xuyên thì còn là ai?
Rõ ràng   tắm xong,  lẽ vì quá buồn ngủ, tóc   sấy khô  .
Những sợi tóc đen lòa xòa lúc  đang mềm mại rủ xuống trán,  mất  vẻ sắc bén thường ngày, thêm vài phần yên tĩnh dịu dàng, cả  trông  hề phòng .
Cô thở dài một , nhẹ nhàng trèo lên giường, mang theo sự mệt mỏi của cả ngày chìm  giấc ngủ sâu.
Nghe tiếng thở đều đặn truyền đến từ bên cạnh, Lục Ngôn Xuyên từ từ mở mắt, ánh mắt dừng   gương mặt ngủ yên tĩnh của Cố Minh Châu.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bấy nhiêu năm , gương mặt  dường như  mãi cũng  đủ.
Không  qua bao lâu, Cố Minh Châu khẽ lầm bầm một tiếng, lông mày  cau , dường như là ngủ  thoải mái.
Lục Ngôn Xuyên   gần, phát hiện  hóa   một lọn tóc trượt xuống má cô,  cô  ngứa.
Thế là  nhẹ nhàng vươn tay, động tác cực kỳ cẩn thận gạt lọn tóc đó .
“Lục Ngôn Xuyên…”
Tiếng mớ ngủ vang lên, Lục Ngôn Xuyên tưởng   Cố Minh Châu tỉnh giấc, vội vàng  cô, nhưng thấy cô vẫn chìm sâu trong giấc ngủ, trái tim Lục Ngôn Xuyên  như  bao trùm bởi niềm vui sướng tột độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-25.html.]
Cô  mơ thấy  ?
 ngay giây tiếp theo,    thấy chủ nhân của giọng  đó cất lời, “Không!”
Hai chữ ngắn ngủi như một mũi gai, đ.â.m mạnh  trái tim Lục Ngôn Xuyên.
Hóa  trong mơ,  cũng khiến cô chán ghét đến  ?
 cô rõ ràng   sẽ sống   cùng , lẽ nào tất cả đều là lừa dối ?
Ngón tay  khẽ siết chặt, trong lòng dâng lên một trận chua xót.
Giờ đây cô và Tống gia  hòa giải, nếu sớm  tâm ý của cô,    thể buông tay để cô , dù   Tống gia  chỗ dựa vững chắc, cô sẽ    khác ức hiếp.
  những ngày ở bên ,  bỗng nhiên  nỡ nữa, bởi vì cô  , họ còn  nhiều thời gian.
Nghĩ đến đây, Lục Ngôn Xuyên như đang hờn dỗi mà vươn tay, nhẹ nhàng ôm lấy cô, giọng  mang theo chút ấm ức, trẻ con , “Cứ .”
Vậy nên đừng trách  ích kỷ, rõ ràng là cô tự    mà.
Cùng lúc đó,  một chuyến bay quốc tế  hạ cánh tại Kinh Thị.
Video tin tức tài chính 【Thay đổi cổ phần Tập đoàn Tống thị: Cô Cố gia nhập danh sách  thừa kế,  thể tiếp quản đế chế thương nghiệp nghìn tỷ】 lặp  lặp   điện thoại của một  đàn ông.
Nhìn gương mặt tươi tắn rạng rỡ  màn hình,  đàn ông vuốt ve màn hình, chuỗi hạt gỗ đàn hương  cổ tay khẽ phát  tiếng động theo động tác.
Rất lâu ,   như thường lệ lưu video  hộp bảo mật riêng tư,  mặt nở nụ  ấm áp.
“Chị , em về .”
——
“Không!”
Cố Minh Châu giật  tỉnh giấc từ trong mơ.
Giấc ngủ  của cô cực kỳ bất an, bởi vì cô  mơ thấy cảnh Lục Ngôn Xuyên c.h.ế.t trong kiếp .
Anh cứ thế    chút luyến tiếc, dù cô  gọi thế nào cũng  thể ngăn cản,  đó cô liền trùng sinh.
Cô  quanh, trong phòng   còn bóng dáng Lục Ngôn Xuyên, chỉ  ga trải giường  lộn xộn chứng minh quả thật   từng nghỉ ngơi ở đây.
Có lẽ cảnh trong mơ  khiến cô nhớ  những ký ức tồi tệ, cô lúc  vô cùng khao khát  gặp Lục Ngôn Xuyên.
Các   thấy phu nhân bước chân  hốt hoảng chạy xuống lầu, ánh mắt mang theo sự khó hiểu.
“Ông xã ?”
“Phu nhân, hình như ông xã  việc ở công ty,   ngoài từ sớm  ạ.” Sau đó nghĩ nghĩ  , “Tiểu thiếu gia vẫn đang ngủ ạ.”
Cố Minh Châu  ,  vội vàng chạy lên lầu, lấy điện thoại gọi cho Lục Ngôn Xuyên.
“Có chuyện gì ?” Lục Ngôn Xuyên  giọng cô  bất an, cũng  chút căng thẳng.
“Không  gì,  cứ bận việc .” Cố Minh Châu  thấy giọng Lục Ngôn Xuyên, cảm xúc cuối cùng cũng  định . Phản ứng xong cô thấy   vô cớ, nhanh chóng cúp điện thoại.
Lục Ngôn Xuyên  tiếng “tút tút” từ điện thoại, lông mày  cau .
Nhớ  lời mớ ngủ tối qua của Cố Minh Châu,  kết hợp với giọng   bất an trong điện thoại  ,   khỏi lo lắng.
Minh Châu rốt cuộc  trải qua chuyện gì mà   ?
Cố Minh Châu   một cuộc điện thoại của   gây  sóng gió thế nào cho Lục Ngôn Xuyên,  khi cúp điện thoại cô vực dậy tinh thần chuẩn   ngoài.
Dù  thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên cô đến Hoàn Vũ  việc, nghĩ đến những việc sắp , lòng cô  tràn đầy mong đợi.