Anh  thực sự  kết hôn ?
Một bàn tay trắng nõn thon thả vươn ,  ánh mắt  thể tin  của Tống Ngưng, những ngón tay nhẹ nhàng đặt lên lòng bàn tay của  đàn ông.
“Trời đất ơi,  kìa…” Không  ai  thốt lên một tiếng.
Chủ nhân của bàn tay  chậm rãi bước  từ trong xe.
Tất cả  ánh mắt đều  cô gái  thu hút,  còn ai chú ý đến thiên kim nhà họ Tống nữa. Tất cả những   mặt đều vô thức nín thở.
Đôi mắt phượng tuyệt  của cô gái  cong về phía đuôi, ánh mắt trong veo như nước hồ thu, mỗi cái liếc mắt đưa tình đều như  thể dễ dàng câu hồn đoạt phách. Gương mặt tinh xảo tựa như tác phẩm  nghiệp của Nữ Oa, từng chi tiết đều  vặn  hảo.
Cùng với mỗi cử động, mái tóc dài như rong biển khẽ lay động ngang eo, chiếc váy dài màu tím sương mù ánh lên vẻ mềm mại  ánh đèn, vô  hạt kim cương li ti  váy cũng lấp lánh theo từng chuyển động của cô.
Cuối cùng cũng  một tiểu thư quyền quý  kìm  hít một  khí lạnh, nhưng chỉ dám thì thầm cảm thán, “Cái váy …  quá, cứ như dải ngân hà đang chảy   cô  .”
“ , hu hu,  bơi trong xương quai xanh của chị …”
“ cứ nghĩ khí chất của thiên kim nhà họ Tống    đủ xuất sắc ,  ngờ vị …”
“Không thể so sánh  ,  thậm chí còn  dám  to, sợ lỡ một cái tiên nữ   dọa chạy mất.”
Ánh mắt xung quanh vô thức dõi theo cô, như thể sợ bỏ lỡ từng cử chỉ nhỏ nhặt của cô.
Vẻ mặt  đàn ông lộ rõ vẻ  vui, ánh mắt quét qua những cái  nóng bỏng xung quanh,  đó tuyên bố chủ quyền bằng cách nhẹ nhàng ôm cô gái  lòng.
Cặp nam nữ  chính là vợ chồng Cố Minh Châu. Sự kết hợp giữa trai tài gái sắc vô cùng mãn nhãn, nhưng ở một góc khuất  ai để ý, một nhóc con chân củ cải kiên cường nhảy xuống xe,   chật vật chạy đến bên  tiên nữ của . Nhìn những ánh mắt thèm  xung quanh,  bé nắm c.h.ặ.t t.a.y , ai cũng đừng hòng cướp  của  !
“Bảo bối, xin  con,  mặc bộ  bất tiện quá, nhất thời  để ý đến con.” Cố Minh Châu  Lục Vân Triệt, mới nhớ   còn dắt theo một  con trai, vội vàng xin  Lục Vân Triệt.
Cô  lâu  tham dự những dịp trang trọng như thế , đột nhiên mặc một chiếc váy khó di chuyển như , nhất thời còn  quen.
Ban đầu cô nghĩ trong những dịp nghiêm túc như thế , cô nên mặc trang trọng một chút, nhưng    nhà họ Tống nhất trí phủ quyết.
Giờ cô nhớ  vẻ mặt trợn mắt, thổi râu của ông ngoại Tống vẫn thấy buồn , “Mặc cái gì mà già nua thế? Con cháu nhà họ Tống thì  thể là công chúa nhỏ ? Cháu cứ  công chúa nhỏ của  , những chuyện vất vả   các  các  của cháu lo!”
Thế là Cố Minh Châu vui vẻ nhận trọn bộ trang phục công chúa, trong ngày hôm nay cô ăn diện còn long trọng hơn cả Tống lão gia tử – nhân vật chính của buổi tiệc.
“Công chúa  bao giờ cần xin   ạ~” Vẻ mặt hùng hồn của Lục Vân Triệt khiến hai vợ chồng bật .
“Đi thôi, để ông ngoại cũng  gặp công chúa nhỏ của ông.” Lục Ngôn Xuyên đỡ Cố Minh Châu  vững, cúi xuống chỉnh  vạt váy cho cô, tiện thể bế đứa nhỏ đang   đất lên,  đó  dậy vòng tay ôm lấy vòng eo thon của Cố Minh Châu, dịu dàng  với cô tiểu thư lớn của .
Cố Minh Châu gật đầu, bước chậm rãi về phía Tống trạch, mắt cá chân thon thả ẩn hiện theo từng bước .
Vì đám cưới năm xưa Cố Minh Châu    tham dự,  khi trưởng thành Cố Minh Châu  gần như  xuất hiện ở những nơi , nên  ít  từng gặp cô.
Mặc dù hai ngày  Cố Minh Châu cũng từng gây sốt vì nhan sắc, nhưng những   mặt ở đây, ai  thời gian rảnh để quan tâm đến những chuyện đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-18.html.]
“Đây chính là  nhà họ Lục đó ?” Một phu nhân quyền quý  vẻ  chuyện thì thầm với phu nhân bên cạnh.
“Không  nữa, mấy năm nay vẫn  từng lộ mặt  công chúng, nhưng    là tình cảm   ?” Người   với giọng đầy nghi vấn.
Những  xung quanh đang dựng tai hóng hớt  thấy  thì nghĩ: Hai cái tảng băng lớn nhỏ nhà họ Lục  sắp  ngoác miệng đến tận trời  kìa, ôm ấp   như báu vật, thế mà gọi là tình cảm   ?
Nhìn   xinh  như , e là sợ  khác nhòm ngó nên mới  nỡ cho  ngoài đấy chứ!
Tống Ngưng  cảnh ba  một nhà  mật  kẽ hở, khuôn mặt lập tức trắng bệch. Nhìn Lục Ngôn Xuyên lướt qua cô mà   phớt lờ, cô như thể   phản bội.
Lúc ,    bàn tán xôn xao, cô lập tức mất hết phong thái, túm lấy tay của vị phu nhân  nãy, “Cô   nãy là ai?”
“Cái gì ai?” Phu nhân Lý  túm tay vẻ mặt  vui, vốn   để ý. Với địa vị của bà, thường ngày  khác gặp bà đều cung kính,  ở tiệc thọ của Tống lão    như thế  xuất hiện. Bà  đầu , hóa  bà điên  là Tống Ngưng, đành miễn cưỡng đáp lời.
“Chính là  nãy,  nãy  phụ nữ trong vòng tay Ngôn Xuyên đó, với, với cả đứa nhỏ  nữa!” Tống Ngưng lúc    chút tức điên lên.
Nghe Tống Ngưng gọi tên  mật như , phu nhân Lý và phu nhân Giang bên cạnh  , cả hai ngửi thấy mùi bát quái từ ánh mắt đối phương.
“Đó là vợ và con trai của Tổng giám đốc Lục đó.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Anh…   kết hôn khi nào,    ?” Tống Ngưng vẻ mặt bàng hoàng.
“Cô ở nước ngoài,   cũng là bình thường. Đám cưới   chuẩn  , chỉ là vị ,” phu nhân Lý ngừng , cằm  nhếch về phía Cố Minh Châu, “vị đó lúc    gả,  tham dự, nên hai nhà  giữ kín tin tức.”
“Còn về việc kết hôn khi nào, ừm…  nghĩ xem, chắc là bốn năm ,” theo bản năng của con , phu nhân Lý nghiêm túc hồi tưởng , như  chắc chắn, còn  sang hỏi phu nhân Giang bên cạnh để xác nhận, “ ?”
“Bốn năm …” Nhìn thấy phu nhân Giang gật đầu khẳng định, Tống Ngưng vô thức buông lỏng tay vịn phu nhân Lý, trái tim cô như rơi xuống vực sâu.
Bốn năm , chính là lúc cô   nước ngoài.
Vậy là chỉ vì cô  nước ngoài mà Ngôn Xuyên  giận dỗi kết hôn ? Lại còn kết hôn với một     yêu.
 cô  nước ngoài là để cùng bà nội chữa bệnh,  còn cách nào khác,    thể đợi cô ?
Cô  tin  chuyện đều là trùng hợp. Người    cái gọi là vợ của   vẫn  từng xuất hiện  mặt  , nhất định là Ngôn Xuyên,    cô  về nước, nên cố ý mang  đến để chọc tức cô, còn cố tình   vẻ  mật như   mặt cô.
Dù ,  đây khi họ ở bên , Ngôn Xuyên  bao giờ thể hiện cảm xúc  ngoài  mặt  lạ như thế, nhất định, nhất định là cố ý chọc tức cô.
“Ngưng Ngưng…” Người phụ nữ lớn tuổi bên cạnh thấy cháu gái như  cũng tự trách , xót xa vỗ vỗ tay Tống Ngưng, ánh mắt  hiệu cho đám  xung quanh đang lén lút , “Ở đây  tiện, chúng   trong  chuyện,  tiên  gặp ông nội cháu .”
“… đúng… ông nội…” Nghĩ đến Tống lão gia tử,  nghĩ đến chuyện ông sẽ tuyên bố tối nay, Tống Ngưng như vớ  cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Khi cô giành  quyền thừa kế nhà họ Tống, cô sẽ  tư cách  bên cạnh  , cô mới là  phù hợp nhất để trở thành vợ của Ngôn Xuyên.
Nghĩ đến đây, Tống Ngưng cuối cùng cũng bình tĩnh , thẳng lưng, khôi phục  vẻ cao quý thanh lịch, tiếp tục đỡ  phụ nữ lớn tuổi bước  Tống trạch.