PHONG BA DIỄN KỊCH HÀNG NGÀY VỚI THÁI TỬ

Chương 8

"Phương Bắc?!" Ta bật dậy như cá chép quẫy mình, giận dữ quát: "Bây giờ tình hình phương Bắc thế nào con bé không biết sao? Nó điên rồi à!"  

 

Hồng Sương đáp: "Lúc Tứ tiểu thư phát chẩn cháo và thuốc, chữa trị miễn phí ở thành Tây, đã gặp một tên ăn mày mặt mũi bị hủy, thần trí mơ hồ. Tiểu thư nói người này khí độ bất phàm, không giống người thường, nên nhất quyết chữa trị. Gã ăn mày cũng không chịu, cứ chạy thẳng về phương bắc, tiểu thư cũng đuổi theo, giờ đã rời phủ một đêm rồi, nhưng tiểu thư có để lại một phong thư..."  

 

Ta ấn mạnh vào nhân trung: "Chuyện này cha đã biết chưa?"  

 

"Lão gia bị Bệ hạ giữ lại trong cung, Nhị tiểu thư không ở trong phủ, Tam tiểu thư bị thương khi huấn luyện ngựa lần trước, vẫn còn nằm trên giường nghỉ ngơi. Chỉ chờ người trở về quyết định."  

 

Trước mắt ta tối sầm...  

 

Khoan đã.  

 

Ta bỗng bừng tỉnh.  

 

"Trưởng tỷ như mẹ", muội muội ta nuôi, ta hiểu rõ. Cô nương ta dạy dỗ, dù có ngang ngược thế nào, cũng chẳng thể hóa điên được?  

 

Ta hỏi: "Thư đâu?"  

 

Hồng Sương dâng lên một phong thư được niêm phong kín kẽ.  

 

Ta cẩn thận mở ra, nét chữ trên giấy vội vàng, nguệch ngoạc: "Lý Chước Nan, đã tìm được."  

 

Tim ta đập mạnh một cái, nhanh chóng gấp thư lại, hạ lệnh: "Tìm một người cải trang thành Tứ tiểu thư, giả vờ bị phong hàn nên phải đội mũ che mặt, tiếp tục phát chẩn ở thành Tây. Còn Tứ tiểu thư thật, từ đầu đến cuối chưa từng gặp gã ăn mày mặt hủy kia, cũng chưa từng rời khỏi phủ, càng không để lại là thư nào cả, hiểu chưa?"  

 

Hồng Sương cúi đầu nghe lệnh, lặng lẽ lui ra.  

 

Gió lạnh bên ngoài đẩy cửa sổ bật mở, ta bước đến bên cửa, nhìn đống tuyết đọng còn chưa tan hết trong sân.  

 

Những chuyện phiền phức năm nay như xuyên thành một chuỗi, bắt đầu từ lúc Thái tử giám quốc, đến vụ náo loạn ở Hàm Vân Lâu trong hội chùa, Thái tử đích thân trấn an dân chúng, lòng dân tăng mạnh; đến việc Nhung Địch ngày càng ngang ngược, Bắc cảnh an nguy như lửa sém lông mày, mọi người đều muốn Thái tử an ủi lòng quân; rồi bây giờ, lập trường của Thái hậu khó lòng phân biệt, hòa đàm cũng là hợp nhẽ...  

 

Trong thế cục rối ren này, hẳn phải có điều gì đó mà ta có thể chủ động làm để xoay chuyển tình thế…..  

 

Đúng rồi!  

 

Kể từ khi tiên đế băng hà, Thái hậu luôn ẩn mình trong cung, chỉ đứng sau thao túng triều chính, chưa bao giờ ra mặt hỏi chuyện dân gian.  

 

Tiên đế đã qua đời mười lăm năm, mà Thiện Nghĩa Thương ở ngoại ô kinh thành lại mới được xây dựng gần đây. Thái hậu làm sao có theo tiên đế đến thăm Thiện Nghĩa Thương được?  

 

Trừ phi...  

 

21.

 

Ta đổi ngày nghỉ với đồng liêu.  

 

Hôm nay thời tiết đẹp, xuất hiện mấy vạt nắng hiếm hoi. Ta mặc thường phục, một mình đến Thiện Nghĩa Thương ở ngoại ô kinh thành.  

 

Đây không chỉ là một nhà kho, mà là cả một khu nhà kho. Bên cạnh nhà kho là mấy gian công sở nhỏ nhắn không mấy khí phái, quy mô đơn sơ, gần như chỉ là nơi cư trú của các quan thủ kho.  

 

Chế độ này còn yếu kém lắm.  

 

Ta đứng cách gian phòng công sở một khoảng vừa phải, không xa cũng không gần, tự mình quan sát. Mấy gã thị vệ liếc ta một lát rồi quay đi tiếp tục thả hồn bay xa.  

 

Thời điểm này đúng vào giữa đông rét buốt, đám thợ thủ công vừa hà hơi vừa tất bật sửa chữa các góc nhà kho. Tuyết đọng và bùn nước ở những chỗ trũng xung quanh đều được dọn sạch, một nhóm người đồng tâm hiệp lực làm việc, không khí rộn ràng đầy sức sống.  

 

Ta xoa cằm, cảm thấy nghi hoặc.  

 

Thật không ngờ. Chỉ vài câu ta dạy cho Ứng Đan Trần mà lại có tác dụng vậy ư? Hiệu quả cũng rõ rệt quá rồi nhỉ?  

 

Cái bệnh đa nghi ch-ế-t tiệt của ta, sao cứ thấy không đúng nhỉ?

 

Đầu óc ta đang lơ lửng, lúc quay người lại, suýt va phải một người phụ nữ.  

 

Bà mặc bố y màu trắng, nhưng không thể che giấu mùi hương trầm thanh lãnh trên người. Mùi hương nhàn nhạt, lại rất tự nhiên, không phải như mới xông mà do dùng hương lâu ngày nên mùi đã ngấm vào người.  

 

Ta thốt lên kinh ngạc: "Thái..."  

 

Có thợ thủ công cạnh đó tò mò quay đầu nhìn, ánh mắt của người phụ nữ lập tức trở nên sắc bén.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận