PHONG BA DIỄN KỊCH HÀNG NGÀY VỚI THÁI TỬ
Chương 4
9.
“Thừa tướng đại nhân, trong phủ náo nhiệt thật nhỉ?”
Cha ta thu roi lại với vẻ mặt rối rắm, cúi người hành lễ: “Vi thần gặp qua Thái tử điện hạ.”
Ta và Thái tử nhìn nhau một cái, rồi vội vàng kéo nhị muội nấp ra sau, ra hiệu nàng tranh thủ thu dọn rồi chạy trốn, sau đó mới quay lại hành lễ.
“Khụ, khụ, Cô tới thăm lúc này, quả thật không thỏa đáng,” Thái tử nhàn nhã khoanh tay sau lưng, trên mặt chẳng lộ nửa phần áy náy, “Cô có một việc cần thương lượng với Tả Bổ Khuyết, việc gấp vô cùng, chậm trễ nửa khắc cũng không được. Quấy rầy các vị, Cô xin bồi tội.”
Cha ta khéo léo dùng miệng lưỡi nhà quan đưa đẩy với Thái tử một hồi, cuối cùng mặt mũi sầm sầm phất tay áo bỏ đi, ngầm đồng ý để hắn kéo ta đi.
Ta và Thái tử sóng vai đi dưới mái hiên của hành lang nối khúc, nhìn tuyết rơi lất phất bên ngoài.
Hắn mở lời trước: “Tả Bổ Khuyết, chuyện Bắc cảnh...”
Ta nghiêng đầu: “Thật muốn bàn chuyện đó à?”
“Chậc...” Thái tử bật cười, “Diễn kịch thì phải diễn cho trọn, hiểu không?”
Ta mím môi, khẽ đáp: “Điện... Thẩm Xác.”
Hắn khẽ sững lại.
Dù bản thân hắn chẳng bận tâm, nhưng kể từ khi ta nhập sĩ thì chưa từng gọi thẳng tên hắn như vậy.
Ta nghiêm túc nói: “Ngài cũng quá nôn nóng, còn cài người vào nhà ta, hẳn tốn không ít công sức đúng không? Sao lại dùng vào mấy chuyện nhỏ nhặt thế này? Sau hôm nay, cha ta chắc chắn sẽ quét sạch những người hầu nguồn gốc không rõ trong nhà, chẳng phải uổng công ngài sao?”