Kiện Hàng Bị Mất

Chương 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái Đại Dũng cười ha hả:

"Mấy con nhỏ này ngày nào cũng giở trò vặt."

"Đâu biết rằng tao đây đã nhìn thấu từ lâu rồi."

Tên bảo vệ hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ chán ghét:

"Con nhỏ đó cũng chẳng xinh đẹp gì, mắt híp, một mí, da cũng không trắng."

Thái Đại Dũng vẫn lấy hai ngón tay trái, thỉnh thoảng lại gõ nhịp xuống đất:

"Mấy người không hiểu đâu."

"Trước kia tao cũng thích đại mỹ nữ, giờ thì thích trêu mấy con thỏ nhát như này hơn."

"Nhìn tụi nó hoảng loạn mất kiểm soát ấy, sướng không tả nổi."

Tên nhân viên giao đồ ăn ban đầu còn đề nghị giao đồ ăn hộ, cũng nhíu mày lại:

"Anh làm gì vậy? Mình giao đồ ăn thì cứ giao cho tử tế, dọa nạt người ta làm gì?"

"Với lại tôi nhớ anh có vợ rồi mà, đừng làm chuyện có lỗi với người ta chứ."

Thái Đại Dũng vứt điếu thuốc, trừng mắt:

"Làm gì hả, đi cái xe điện mà tưởng mình là hiệp sĩ chắc?"

"Vả lại tao có làm gì đâu, chỉ trêu cô ta chút thôi."

"Trước kia tao đây từng làm chuyện lớn rồi, nếu thật sự muốn làm gì thì cô ta còn kịp báo cảnh sát à?"

Có người hùa theo hỏi hắn từng làm chuyện lớn gì, Thái Đại Dũng cười mắng:

"Cút! Càng biết nhiều càng c.h.ế.t sớm."

Mọi người vừa cười nhạo nói hắn khoác lác, vừa ồn ào tản đi.

Tôi không còn tâm trạng nghĩ nhiều xem hắn nói vậy là có ý gì.

Chỉ biết đồ ăn của mình đang trong tay hắn, và giờ hắn đang đi về phía nhà tôi.

Tôi do dự một lúc lâu, rồi trốn ra sau khu thiết bị tập thể dục của khu.

Từ chỗ đó tôi có thể nhìn rõ cửa ra vào tòa nhà.

Tôi định đợi Thái Đại Dũng rời đi rồi mới dám về nhà.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Lòng tôi càng lúc càng hoảng loạn.

Tôi ở tầng 3, dù đi thang máy hay leo cầu thang thì cũng chỉ mất tối đa 3 phút.

Nhưng từ lúc Thái Đại Dũng lên lầu đến giờ, đã tròn 10 phút trôi qua.

Hắn vẫn chưa đi ra.

Hơn nữa, ngoài cửa ra vào tòa nhà cũng không còn lối ra nào khác.

Vậy hắn... rốt cuộc đang ở đâu vào lúc này?

Tôi lại đợi thêm 10 phút nữa, trên ứng dụng giao đồ ăn hiển thị đơn hàng đã được giao.

Tôi kiểm tra camera giám sát ở cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kien-hang-bi-mat/chuong-3.html.]

Anan

Trong hình ảnh từ camera, Thái Đại Dũng đặt đồ ăn trước cửa, rồi cười với chiếc camera giám sát, sau đó quay người đi vào cầu thang bộ, dường như đã xuống lầu.

Lúc này, tôi vừa không dám lên nhà, vừa không dám trì hoãn thêm nữa.

Đợi thêm một lát nữa, trời sẽ tối hẳn, sẽ càng đáng sợ hơn.

Thế là tôi lại báo cảnh sát thêm lần nữa.

Người đến vẫn là hai cảnh sát lần trước.

Họ cùng tôi lên lầu, tìm thấy Thái Đại Dũng đang hút thuốc ở cầu thang tầng bốn.

Cảnh sát trừng mắt nhìn hắn:

“Anh đang làm gì ở đây?”

Thái Đại Dũng tỏ vẻ vô tội đáp:

“Tôi chạy đơn mệt quá, ngồi đây nghỉ một lát.”

Tôi gần như phát điên, nắm chặt lấy tay cảnh sát:

“Hắn ta trước đây là nhân viên giao bưu phẩm! Sau này tôi không đặt bưu phẩm nữa, hắn liền chuyển sang giao đồ ăn!”

“Cầu xin các anh, hãy bắt hắn ta lại đi, tôi sợ lắm!”

Người bảo vệ vội vàng chạy đến:

“Đồng chí cảnh sát, tôi làm chứng, Lão Thái thật sự không có ý xấu đâu.”

“Người ta đối xử với vợ mình tốt lắm!”

Nói rồi, hắn ta quay sang tôi, dùng giọng điệu dạy bảo:

“Người ta thích cô nên mới trêu cô thôi.”

“Trên đời làm gì có nhiều kẻ xấu đến thế?”

“Hơn nữa, người ta cũng không dễ dàng gì, cô là người đi làm văn phòng, lại đi làm khó một người giao đồ ăn…”

Cảnh sát cũng rất khó xử, Thái Đại Dũng quả thật chẳng làm gì cả, họ cũng không thể tùy tiện bắt người. Vì thế, họ chỉ có thể lập biên bản lần nữa,đồng thời ghi lại căn cước của hắn, ra lệnh không được phép dọa tôi nữa.

Sau khi cảnh sát rời đi, tôi bơ phờ ngồi bệt xuống phòng khách, bên cạnh là món tôm hùm đất cay Tứ Xuyên đã nguội ngắt.

Tôi đã sớm không còn khẩu vị. Định mang hộp đồ ăn cho vào tủ lạnh.

Ai ngờ lại phát hiện niêm phong của hộp có chút bất thường, dường như đã bị mở ra một cách cẩn thận, rồi dán lại.

T ay tôi run rẩy mở hộp đồ ăn, ngay lập tức hét lên một tiếng.

Trong hộp đồ ăn, là một con chuột c.h.ế.t bị mổ bụng.

Tôi không dám báo cảnh sát nữa, sợ họ chê tôi phiền. 

Cũng chẳng dám đánh giá thấp cho cửa hàng hay nhân viên giao đồ ăn, đành hèn nhát mà đánh giá năm sao.

 Rồi quyết định từ nay về sau không gọi đồ ăn ngoài nữa.

Nhưng mọi chuyện không vì thế mà kết thúc. Thái Đại Dũng ngược lại còn ngày càng quá đáng hơn.

Hôm nay thì cắm một bông hoa dại hái bên đường trước cửa nhà. Ngày mai thì đối diện camera hát một bài "Chinh phục".

Thậm chí có một đêm nọ, tôi đang chuẩn bị đi tắm, đột nhiên phát hiện bị mất nước. Tôi cứ nghĩ là cả tòa nhà bị cắt nước, nên cũng không để ý. Ai ngờ ngày hôm sau tôi mới biết, có người ở bên ngoài khóa đồng hồ nước của nhà tôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận