[Góc nhìn của Đội trưởng Hình]
Trong trường hợp không có bằng chứng, cảnh sát chỉ có thể tạm giữ nghi phạm tối đa 24 tiếng.
Đội trưởng Hình cử tất cả người ra ngoài tìm kiếm gói hàng mà Thái Đại Dũng khai là bị mất.
Nhưng không thu được gì.
Đội trưởng Hình cũng từng nghi ngờ liệu Lâm Uyển có đồng bọn hay không.
Tuy nhiên, sau khi điều tra, mạng lưới quan hệ của cô cực kỳ đơn giản, ngay cả những người bạn đồng hành ăn trưa ở công ty cũng không được tính là thân thiết.
Lịch sử cuộc gọi, tin nhắn cũng trống trơn.
Muốn trích xuất camera giám sát, bên quản lý tòa nhà vẫn than nghèo kể khổ, nói không có tiền nên không duy trì được.
Chỉ có camera ở phòng bảo vệ là vẫn hoạt động, mà đó là để tránh bảo vệ lười biếng.
Đáng tiếc là chỉ quay được cảnh bảo vệ lướt web đen cả đêm.
Người bảo vệ đó vỗ n.g.ự.c cam đoan, tuy anh ta đã lướt web đen suốt một đêm, nhưng có thể đảm bảo vào thời điểm xảy ra vụ án không có ai ra vào khu dân cư qua cổng chính.
Có người bắt đầu nghi ngờ, liệu cái gọi là gói hàng đó có phải do Thái Đại Dũng bịa đặt ra để đánh lạc hướng cảnh sát hay không?
Đúng 24 tiếng sau, Đội trưởng Hình đành phải để Lâm Uyển rời khỏi sở cảnh sát.
Lâm Uyển ngáp một cái, nửa làm nũng nửa trách móc:
"Ông xem, tôi đã nói rồi mà."
"Nếu tôi không phải Lâm Gia Nam, nếu không có cái gói hàng được cho là mất đó, thì mọi suy đoán của ông đều hoàn toàn không có căn cứ."
Đội trưởng Hình nghẹn lời.
Nếu không phải vì những suy đoán ban đầu, thì Lâm Uyển chắc chắn là một nạn nhân hoàn hảo.
Cô bị Thái Đại Dũng quấy rối, đã báo cảnh sát hơn chục lần.
Cô đã gửi tin nhắn cho người môi giới bất động sản, rất sốt ruột muốn bán nhà.
Cô đã lắp camera giám sát ở cửa theo lời khuyên của cảnh sát.
Cô đã mua máy cưa xăng theo lời khuyên của cư dân mạng.
Trong khi đó, mọi người trong livestream đều có thể làm chứng rằng chiếc máy cưa xăng đó hoàn toàn chưa được mở niêm phong, thậm chí còn bị Thái Đại Dũng động tay động chân.
Còn việc cô nhất thời nổi hứng đun nước hàng, thì dường như chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.
[Góc nhìn của Lâm Uyển]
Tôi biết Đội trưởng Hình vẫn luôn theo dõi tôi.
Nhưng tôi rất kiên nhẫn.
Tôi không đổi công ty, vẫn đi làm về đúng giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kien-hang-bi-mat/chuong-11.html.]
Tôi đã duy trì nếp sống như vậy suốt năm năm.
Năm đầu tiên, Thái Đại Dũng bị kết án tử hình.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, chịu ăn đạn còn hơn là vết thương cứ loét đi loét lại.
Năm thứ hai, Đặng Lăng Tuyết đã nghỉ việc.
Tôi tìm một người bạn đồng hành ăn trưa mới.
Năm thứ ba, môi giới Tiểu Chu nói có người muốn mua lại căn nhà của tôi, nhưng giá bị ép rất thấp.
Tôi không bán.
Năm thứ tư, giá nhà tăng vọt.
Tôi đã bán nhà, kiếm được một món hời lớn.
Năm thứ năm, Đội trưởng Hình về hưu.
Tôi đã nghỉ việc.
Việc đầu tiên tôi làm là đi du lịch.
[Góc nhìn của Lâm Uyển]
Một vùng núi hẻo lánh khỉ ho cò gáy.
Đặng Lăng Tuyết đã lâu không gặp đang tựa vào nắp ca-pô xe ngẩn người.
Tôi bước đến, hất cằm hỏi: "Người đâu?"
Đặng Lăng Tuyết khẽ nghiêng đầu: "Trong chuồng heo."
Chỉ thấy trong chuồng heo cách đó không xa, một người phụ nữ trung niên tóc tai bù xù, toàn thân bốc mùi hôi thối đang tranh thức ăn với lũ lợn.
Nhưng bà ta đã có kinh nghiệm rồi, không thể giành giật quá đáng.
Nếu không, lợn ăn không no sẽ đến bà cắn ta.
Anan
Bà ta tên Tôn Thái Hà.
Là bồ nhí của Thái Đại Dũng.
Tôi bước đến, cẩn thận quan sát.
Tôn Thái Hà sợ hãi rụt người về phía sau:
"Tôi không chạy nữa đâu, đừng đánh tôi!"
Tôi nhếch mép cười:
"Bà còn nhớ Viện phúc lợi Cầu Vồng chứ?"