Chàng thi thoảng cũng gắp một đũa từ nồi cay của , đó mặt đỏ tai hồng mà :
"Cũng mùi vị đặc biệt thật."
Ta nghĩ, đợi giải độc xong, thể khỏe , chắc sẽ mê lẩu cay đến nỗi thể dứt .
Năm mới đến, cũng sắp mười sáu , thế mà vẫn thấy nguyệt sự.
Liêu phu nhân bắt mạch cho , thể khỏe mạnh, chuyện đó tùy duyên.
Ta cũng thấy .
Thế nên đầu tiên tới nguyệt sự, Cố Thừa Ngôn ôm chầm lấy , như trời sắp sập xuống, hoảng hốt kêu to:
"Người , mời đại phu, mau mời đại phu."
Ta mơ mơ màng màng, hiểu vì luống cuống như thế.
Chỉ cảm thấy ướt át, lạnh lạnh.
Trong tay máu.
"Tam gia, thương ?"
"Là nàng."
Ta ngẩn một lát mới hiểu: "À, là nguyệt sự tới ."
"……"
Quả thực là quá hổ.
Cố Thừa Ngôn thì thở phào một thật dài.
Sắc mặt nặng nề rửa tay, nặng nề về phòng.
Đợi dọn xong xuôi, mới dịu giọng hỏi:
"Có đau bụng ? Ngày mai hỏi Liêu thần y, xem cần kiêng cữ gì ?"
"Không ăn đồ lạnh, dầu mỡ, nghỉ ngơi đàng hoàng là . Ta cũng đau lắm, chỉ thấy nặng bụng, qua mấy ngày sẽ thôi."
Cố Thừa Ngôn ôm lòng, giọng khẽ run: "Vừa nãy dọa sợ chết. Đang yên lành chạm một tay đầy máu, thật sự sợ rằng…"
"Đều do sơ ý, chuẩn kỹ."
"Không của nàng, chuyện nàng cũng đầu gặp. Hơn nữa, nàng vẫn còn nhỏ."
Thật cũng nhỏ nữa, mười sáu .
Có những cô nương, chừng tuổi . Còn với Cố Thừa Ngôn thì vẫn viên phòng.
Chàng luôn cảm thấy vẫn còn nhỏ. Vậy thì cứ để nghĩ như .
Thân thể vẫn hồi phục hẳn, đợi thêm năm rưỡi nữa viên phòng cũng chẳng muộn.
Chúng đều là vì nghĩ cho mà tính toán.
Nhũ nương chăm những năm đầu , tuy lúc về nhà họ Vương vài tháng khổ sở, nhưng cũng trôi qua nhanh.
Gả cho Cố Thừa Ngôn, ngày tháng càng tự tại thoải mái, thể cũng cực kỳ khỏe mạnh.
Nên khi hết nguyệt sự, tràn trề sức sống, tiếp tục trồng thảo dược cho Liêu phu nhân, nàng cứ đến là tha về tới đó.
Nàng cũng chẳng giống trúng độc, mỗi ngày đều vui vẻ, còn hỏi học y, học nàng chế độc .
Ta lắc đầu.
Biết nhận diện thảo dược, nắm dược tính là đủ .
Mỗi ngày bận tối mắt, chẳng còn dư chút thời gian nào.
Đến tháng sáu, độc của Cố Thừa Ngôn giải xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-van-mo-thua-ngon-igfs/chuong-28.html.]
Liêu thần y , chỉ cần uống thêm thuốc bổ một năm rưỡi, là thể an khang khỏe mạnh như thường.
Ta mừng đến mức nước mắt lã chã rơi xuống.
Cố Thừa Ngôn dịu dàng lau khô giọt lệ nơi khóe mắt .
Hỏi trở về kinh thành ?
Thật cũng quá .
Ở Điền Nam vui vẻ, còn khi trở về thì bao nhiêu quy củ lễ nghĩa ràng buộc.
Hồng Trần Vô Định
"Vậy thì ở Điền Nam đến đầu năm , để dưỡng thể, để nốt phần cuối của thoại bản.”
"Chờ sang năm, sẽ về kinh thành thăm viếng các danh sĩ, đại nho.”
"Đi một vòng quan trường, rơi xuống bụi trần, mới hiểu , nhân sinh chỉ con đường quan."
Rất nhanh thôi, thoại bản của Cố Thừa Ngôn lưu hành rộng rãi.
Nhất là khi chính tay , chỉ trong thời gian ngắn nổi tiếng khắp cả nước.
Vô đều đang mong chờ phần kết.
Chưởng quầy cho đến Điền Nam, rằng thư từ nhận chất đầy mấy gian phòng, hỏi Cố Thừa Ngôn bao giờ phần kết.
Chủ yếu là hỏi bao giờ chia bạc, bởi sách bán chạy quá mức tưởng tượng.
Đám thư sinh ai nấy đều một cuốn, ai qua, chẳng dám kết giao với khác.
Còn ít kẻ thi trượt, đồng loạt noi theo, quyết tâm dùi mài ba năm, ba năm thi tiếp.
Người đều bàn tán về Cố Thừa Ngôn, đều khen Cố Thừa Ngôn.
Đương nhiên cũng , cưới một vợ .
Phu quý thê vinh chính là như .
Liêu thần y mỗi ngày đều tới hỏi Cố Thừa Ngôn, bao giờ thì xong phần kết.
Ông xem như là đầu tiên, trừ và Thanh Việt , diễn biến tiếp theo, bộ dạng đắc ý thì khỏi .
Không là ai tiết lộ hành tung của chúng , mang theo hậu lễ đến Điền Nam, dâng cầu kiến Cố Thừa Ngôn.
Chàng đều từ chối.
Bất kể là ai đến, đều gặp. Lễ, một món cũng nhận.
Độc giải, giờ bắt đầu chầm chậm luyện kiếm .
Chàng vốn võ công, cưỡi ngựa cũng giỏi, chỉ là vì trúng độc, đành gác tất cả.
Nay cầm kiếm trở , mấy ngày đầu quả thật vất vả, nhưng cắn răng kiên trì, dần dần tay chân cũng quen .
Dáng vẻ tuấn tú tiêu sái, phong thần tuấn lãng , quả thực khiến mê mẩn.
Người đưa đến xin bái kiến ngày càng nhiều, dần dần chuyển sang là nữ tử, các loại xe ngựa đỗ bên ngoài viện, từng đều hương thơm ngào ngạt.
Tứ Nguyệt vì mà tức để cho hết.
"Phu nhân, cảm thấy gì ? Đám nữ nhân đó ai cũng chằm chằm Tam gia nhà chúng , tức ư?"
"Ta thì tức giận gì chứ?"
Nếu Cố Thừa Ngôn bỏ , cũng sẽ níu kéo, càng thì sống nổi.
Bởi vì ngay từ đầu, dạy , nữ tử nên tự trọng tự cường, yêu bản .
Trước khi yêu , yêu chính .
Chàng yêu , đối với , đương nhiên cũng sẽ đáp tình cảm .
Nếu lòng, cũng sẽ chút do dự mà thu tình cảm.
Ta trồng thảo dược, trời đất bao la, ắt sẽ nơi cho dung .