Du Vãn Mộ Thừa Ngôn

Chương 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật mùi vị cũng là ngon tuyệt, nhưng mà là tiệc mừng mà!

 

Vì lòng vui, nên món nào cũng thấy ngon.

 

Đợi chúng đặt đũa xuống, bốn đại hán lập tức như gió cuốn mây tan, chẳng giữ gìn chút nào, tốc độ ăn khiến mà sợ nghẹn.

 

Cố Thừa Ngôn : "Chúng về thôi."

 

Ta lập tức dậy theo , nhỏ giọng :

 

"Họ ăn nhanh thật đấy.

 

"Nhìn vóc dáng thì việc nặng nhọc. Dù kiếm tiền thì cũng nỡ tiêu xài lung tung.Những bữa tiệc nhiều thịt nhiều món thế , một năm e là cũng chẳng ăn mấy , nên tranh thủ ăn no là lẽ thường."

 

"Tam gia, đúng là hiểu rộng thật."

 

Cố Thừa Ngôn nghiêng che gió thổi về phía .

 

"Đợi nàng nhiều hơn, nhiều hơn, mở rộng tầm mắt sẽ hiểu thế nào là bách thái nhân gian."

 

16

 

"Tam gia, chúng mừng tặng bạc?"

 

"Vàng bạc giá, tình nghĩa vô giá."

 

"Ta mà đưa bạc, ba lượng năm lượng thì đủ, trăm lượng trở lên mang tiếng hối lộ."

 

"Ta tặng một bức tranh của , đối với khác thể là vô giá, nhưng với , chỉ là một bức họa mà thôi."

 

Thật là sâu xa khó hiểu.

 

, Cố Thừa Ngôn là liêm khiết trong sạch, nào hạng chuyện đút lót luồn cúi cầu danh lợi.

 

Về cũng như .

 

Tấm lòng rộng mở, ý chí khuất phục, giữ thiện tâm trong lòng.

 

Ăn xong yến tiệc, chúng nghỉ một đêm ở trấn nhỏ, hôm Cố Thừa Ngôn đến một huyện thành thăm bạn đồng môn của .

 

Người bạn ngày thiết với , khi đỗ đạt thì quan trường, hoàng thượng phái đến tri huyện.

 

Từ lời kể, thể cảm nhận nỗi hoài niệm với quá khứ, và nỗi bận lòng với vị cố nhân .

 

"Tam gia."

 

"Ừ?"

 

"Chàng nhất định sẽ khỏe thôi."

 

Cố Thừa Ngôn ngẩn một chút, xoa đầu , mỉm .

 

"Nhà Du Vãn, đúng là phúc. Ta từng thấy cô nương nào như nàng."

 

Ta thì gì đặc biệt chứ?

 

Người như khắp nơi đều .

 

Chỉ là nhờ cho yêu thương, mới từng chút từng chút lên.

 

Bạn của Cố Thừa Ngôn hẳn là một vị quan thanh liêm, bởi vì huyện thành , chỉ đặt chân cảm thấy khác hẳn.

 

Dân chúng cũng , thương nhân qua cũng , trong mắt đều ánh sáng, trong lòng đều tràn đầy hy vọng.

 

Cho đến khi chúng gặp .

 

Đối phương mặc y phục nửa cũ nửa mới, tràn đầy khí chất nho sinh.

 

Vừa thấy Cố Thừa Ngôn liền sững sờ, đó mắt đỏ lên, gọi: "Minh Ngọc !"

 

Cố Thừa Ngôn, tự là Minh Ngọc.

 

Hắn sang , mỉm hỏi Cố Thừa Ngôn: "Đây chính là ?"

 

"Phải, đây là thê tử của . Du Vãn, đây là Hàn đại ca."

 

Ta lập tức hành lễ: "Xin kính chào Hàn đại ca."

 

Hàn huyện lệnh xoa vai Cố Thừa Ngôn:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-van-mo-thua-ngon-igfs/chuong-16.html.]

"Tiểu tử phúc thật đấy."

 

"Đệ , mau trong."

 

Hàn huyện lệnh mời chúng phủ, còn sai mời cả phu nhân của .

 

"Hồi đó gửi cho hơn chục bức thư mà thấy hồi âm. Giờ chịu ngoài dạo, xem cảnh vật, cuối cùng cũng yên lòng."

 

"Nam nhi vốn nên nhiệt huyết sục sôi, thể vì chút trắc trở mà gục ngã?"

 

"Ra ngoài nhiều, chừng cơ duyên sẽ đến. Thiên hạ rộng lớn, danh y dị sĩ nhiều vô kể. Mấy từng gửi đến kinh thành xem cho đều giúp ."

 

"Mấy huyện lân cận cũng phái dò hỏi, đến đây, để cho mời họ đến..."

 

"Hàn ." Cố Thừa Ngôn nắm tay Hàn huyện lệnh, "Đa tạ."

 

"Giữa , lời cảm ơn thì khách sáo quá ."

 

Hàn đại tẩu là một sảng khoái nhanh nhẹn, tiếng to, nhưng ấm áp.

 

"Đệ , đến thì ở chơi vài ngày. Để bọn họ hàn huyên chuyện cũ cho ."

 

Lần đầu tiên thấy Cố Thừa Ngôn chuyện ngừng như .

 

Chàng uống rượu, dùng nước đun sôi thế, cụng ly từng chén một với Hàn huyện lệnh.

 

Rõ ràng uống rượu, cảm giác như đang say.

 

Trên đường về khách viện, xe lăn, Thanh Việt đẩy phía .

 

Chàng bất chợt nắm lấy tay , nhỏ giọng hỏi: "Du Vãn, nàng sẽ rời bỏ ?"

 

"Sao thế . Tam gia ở , liền ở đó."

 

Ta rời khỏi thì ?

 

Trời đất bao la, một một , nơi nương tựa, còn thể về nữa?

 

Chàng cũng chọn cùng vì còn ai khác.

 

Mà là dù ai nữa, vẫn là duy nhất.

 

Là điều bắt buộc, là sự lựa chọn thể thế.

 

"Ta tin nàng, Du Vãn."

 

"Nhất định tin nhé!"

 

Chỉ là ngờ, Hàn đại tẩu sắp xếp cho và Cố Thừa Ngôn ở cùng một phòng.

 

“……”

 

Ta cũng tiện mở lời, vì với Cố Thừa Ngôn vẫn viên phòng, vẫn chỉ là một đứa trẻ.

 

Chàng chẳng loại thú vật gì.

 

Cố Thừa Ngôn :

 

"Bây giờ mà với đại tẩu, chẳng là vạch áo cho xem lưng ?"

 

"Đêm nay nàng ngủ giường, ngủ ở tháp."

 

"Không , sức khỏe , chịu lạnh, ngủ giường , ngủ tháp…"

 

Chỉ là tháp thật sự khó ngủ, cứng ngắc, trở cũng đau, lạnh lẽo, thế nào cũng ấm nổi.

 

Hồng Trần Vô Định

"Tam gia."

 

"Ừm?"

 

"Tacó thể cũng lên giường ngủ ?"

 

Trong giường, Cố Thừa Ngôn im lặng hồi lâu, mới thấp giọng đáp: "Qua đây ."

 

Ta lập tức ôm gối, kéo chăn qua.

 

Cố Thừa Ngôn cử động bất tiện, tất nhiên thể để ngủ phía trong, tự tay dọn dẹp giường, chui trong chăn, vui vẻ với :

 

"Tam gia, cũng nghỉ sớm một chút nhé."

 

Về , nhiều năm , mỗi nhớ bản ngây ngô khi , nhịn mà bật .

Bạn cần đăng nhập để bình luận