Nói lý.
Thôi thì tiếp .
Trên đường , chúng chậm rãi mà tiến.
Nếu ngang qua trấn nhỏ, sẽ dừng nghỉ, ngủ khách điếm trong trấn.
Thấy cứ ngoài khách điếm mãi, Cố Thừa Ngôn hỏi: "Muốn ngoài dạo ?"
Ta gật đầu lia lịa.
"Đợi sắp xếp thỏa, đưa nàng dạo."
"Đa tạ tam gia."
Phòng của và Cố Thừa Ngôn cách hai gian.
Ban đầu chỉ tính rửa mặt qua loa, nhưng Tứ Nguyệt nhẹ giọng khuyên:
"Tam gia sạch sẽ ngăn nắp, tiểu thư mà lôi thôi lếch thếch, lâu dần e rằng sẽ ghét bỏ."
"…"
Ta thấy lời Tứ Nguyệt lý.
Dù bản chẳng bẩn, nhưng ai thích một cô nương sạch sẽ thơm tho chứ?
Trấn nhỏ lớn, cửa hàng cũng chỉ mấy chỗ, một vòng là đến cuối.
ở đầu hẻm một bà lão đang bán bánh nướng và hoành thánh.
Mùi thơm lan cả góc đường.
"Tam gia." Ta nuốt nước miếng, kéo tay áo .
Cố Thừa Ngôn bảo Thanh Việt đẩy xe qua đó.
Chúng gọi mười mấy cái bánh, vài bát hoành thánh.
Cố Thừa Ngôn chỉ ăn một miếng bánh, hai viên hoành thánh, ba bốn thìa canh, hiếm khi khen một câu "mùi vị cũng ".
Ta thì giống.
Ta ăn hai cái bánh, một bát hoành thánh.
Nếu sợ đầy bụng, còn ăn thêm nữa.
"Bà ơi, ngày nào bà cũng bày bán ở đây ạ?"
"Phải , nhà ở ngay hẻm phía . Chỉ cần mưa to gió lớn, đều đây bán."
"Đã bán mấy chục năm đấy."
Bà hiền hậu.
Đang chuyện thì một ông lão đến, mang theo ít hành thái sẵn.
Sau đó giúp bà thu dọn bát, đem rửa.
Nhìn là là một đôi vợ chồng già.
"Bà ơi, ở đây nhiều lên trấn bán thảo dược ạ?"
"Ngày mai là phiên chợ đấy. Các làng xung quanh đều sẽ mang thảo dược lên bán."
"Hiệu thuốc huyện cũng tới thu mua, nhộn nhịp lắm. Nếu tiểu nương vội lên đường, thể ở xem cho ."
Hồng Trần Vô Định
Ta về phía Cố Thừa Ngôn.
Chàng : "Vậy thì chúng ở thêm một ngày, ngày hãy ."
Đây là đầu tiên phiên chợ, nên vô cùng háo hức.
Vì ăn bánh nướng, ăn hoành thánh, nên bụng cũng đói.
chưởng quầy của khách điếm quá ăn, trong điếm một tiểu nhị giỏi nướng thịt.
Hỏi chúng nếm thử ?
"Tam gia…"
"Vậy thì thử xem."
Thịt nướng, Cố Thừa Ngôn ăn lấy một miếng.
Còn , Tứ Nguyệt và Thanh Việt thì ăn đến no căng bụng.
Đi đường cũng vịn mà .
Thật sự ngon đến thể tả.
Ta cùng Cố Thừa Ngôn hẹn , tối mai nướng thêm nữa.
Đợi chúng về, nhất định ăn thêm nữa.
Hy vọng lúc đó, cũng thể ăn vài miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-van-mo-thua-ngon-igfs/chuong-12.html.]
Cố Thừa Ngôn chúng ăn no đến căng bụng, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu.
Chàng chỉ bảo: "Lần ăn như nữa. Bụng ăn quá no sẽ tổn thương dày."
"Ừ ừ."
Ta gật đầu ngừng.
Chẳng qua là đầu ăn món thịt nướng ngon như thế, thật sự kìm .
Vừa tham ăn, vui vẻ, từ lúc nào ăn quá nhiều.
Để tránh đầy bụng, và Tứ Nguyệt trong phòng một lúc lâu, đến mức gật gà buồn ngủ.
Đến lúc xuống nghỉ, thì thầm với Tứ Nguyệt:
"Về thật sự ăn uống quá đà nữa."
Sáng hôm , chưởng quầy chuẩn cháo gà cho chúng .
Thịt mềm, vị tươi, kết hợp với món dưa muối nhà , là mỹ vị nhân gian.
Ta ăn hết một bát, định xin thêm bát nữa, liền thấy Cố Thừa Ngôn sang.
Ánh mắt bình thản.
"Vậy lấy thêm nửa bát nữa thôi."
Cố Thừa Ngôn khẽ cất tiếng:
"Hôm nay là phiên chợ. Nhất định sẽ đủ loại món ngon bày bán."
"Thật sự nàng còn ăn cháo nữa ?"
Phải .
Sao quên mất chuyện quan trọng như ?
Chỉ tại giờ từng phiên chợ, đến việc bày bán đồ ăn cũng hề .
Ta chầm chậm đặt đũa xuống.
Tâm trí sớm bay đến phiên chợ ngoài mất …
13
Trấn lớn, nhưng đến phiên chợ ít.
Món bày bán đều là những thứ từng thấy qua.
Đồ đan bằng tre, qua thôi cũng thấy vô cùng kỳ lạ.
Nếu tiện mang theo, thật sự mua mỗi thứ một món.
Những con cóc từ gốc tre mài nhẵn, gắn mắt, hình dạng muôn màu muôn vẻ.
Giá cũng đắt.
Ta về phía Cố Thừa Ngôn: "Tam gia, thể mua hết ?"
"Nếu thích thì cứ mua ."
Ta phát hiện , mỗi mua đồ ăn vặt, Cố Thừa Ngôn sẽ cau mày.
khi mua mấy thứ linh tinh kỳ quái , từng phản đối.
Hộ vệ cùng khiêng giỏ trúc theo .
Trong giỏ đều là những món đồ Cố Thừa Ngôn mua cho .
Là niềm vui từng từ khi ký ức đến nay.
Một nam nhân bày các món trong giỏ đất, đó là thảo dược đào từ rừng sâu.
ai đó là thuốc gì.
Có thấy lạ liền hỏi vài câu, nhưng giá cao, nên chẳng ai mua.
Ta sang Cố Thừa Ngôn.
Hiện tại chúng thiếu gì nhất? Chính là thiếu những loại thảo dược hiếm lạ như thế .
"Thanh Việt!"
Thanh Việt lập tức bước tới hỏi giá, tò mò cũng bước theo .
"Gốc là tốn bao công sức mới đào từ trong rừng sâu. Chờ đến xuân sang, nó sẽ nở hoa , thơm hơn nữa."
"Xuân năm nay bán vài gốc, nhưng chẳng gốc nào lớn như thế . Nếu cô nương thấy hợp ý, hai lượng bạc là ."
Ta vội hỏi:
"Nó nở hoa màu gì?"
"Ban đầu là trắng phớ đến phớt hồng, về sẽ dần dần chuyển thành hồng đậm."
Cố Thừa Ngôn bảo Thanh Việt mua lấy.
Ta hỏi: "Ngươi thường xuyên rừng sâu, hẳn nhận ít thảo dược nhỉ?"