Du Vãn Mộ Thừa Ngôn

Chương 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chàng nhiều sách, kiến thức rộng, những toan tính của Hồ tiểu , nhưng thì chắc chắn sẽ rõ.

 

Chàng hề một câu nào chê trách nàng , cũng quở mắng lấy một lời.

 

Chỉ dịu giọng bảo :

 

"Ở thêm hai hôm nữa, đợi trời quang đãng thì chúng về."

 

"Tam gia, vì rõ với ?"

 

"Chàng , sẽ vĩnh viễn hiểu, mắc lừa, hại nữa."

 

Cố Thừa Ngôn bảo đóng cửa sổ .

 

Ta lon ton chạy đến đóng cửa.

 

Sau đó xuống đối diện với , nghiêm túc .

 

"Nàng Hồ tiểu hại , trong lòng thấy khó chịu ?"

 

Ta lắc đầu.

 

"Không khó chịu. Ta với nàng vốn chẳng quan hệ gì. Chỉ ở cùng vài hôm, cũng sẽ rời ."

 

"Lần đến nơi cũng chắc. Chúng quan hệ gì, giao tình, nàng hại , nhưng thành."

 

Hồng Trần Vô Định

"Về tránh xa nàng , cho nàng cơ hội nữa."

 

Cố Thừa Ngôn hỏi tiếp: "Đã từng nghĩ đến việc trả thù ?"

 

Ta ngập ngừng gật đầu:

 

"Ta nên trả thù thế nào. Là đánh nàng một trận, mách với cha nàng?"

 

" nếu mách, nàng thể sẽ phạt. Ta từng trải qua chuyện như ."

 

"Chuyện nàng cần lo nữa, cũng đừng chạy lung tung. Ta dạy nàng đánh cờ."

 

"Vâng!"

 

Ta lập tức gật đầu ngoan ngoãn.

 

Hồ tiểu tới gọi mấy , đều lấy cớ sách học chữ để từ chối, ngoài với nàng.

 

Lúc nàng rời , ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, phần đáng sợ.

 

Vì thế buổi tối còn gặp ác mộng.

 

Mơ thấy vứt rừng núi sâu thẳm, hổ báo lang sói xé xác, nuốt bụng.

 

"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân..."

 

Tứ Nguyệt gọi tỉnh .

 

Ta ngơ ngác hồn .

 

Mãi đến khi Cố Thừa Ngôn khoác áo bước phòng, mới nhào lòng , nghẹn ngào :

 

"Tam gia, chúng về nhà ."

 

Đáng sợ quá .

 

Nếu còn ở , e rằng sẽ nhịn mà lời qua tiếng với Hồ tiểu , hoặc là với cha nàng, hoặc là sẽ tay trừng trị nàng.

 

Những điều đó đều là điều .

 

Ta từ nhỏ nữ nhi là chẳng dễ dàng gì.

 

Nếu Hồ tiểu là nam tử, chẳng nương tay.

 

"Ừ, mai chúng sẽ về. Không đường cũ nữa, vòng qua hướng khác một chút. Ta cũng ghé thăm vài cố nhân."

 

"Vâng ."

 

Ta gật đầu thật mạnh. Ngẩng đầu lên Cố Thừa Ngôn.

 

Chàng đưa tay lau nước mắt bên khoé mắt : "Đừng nữa, ngủ sớm một chút ."

 

"Ta ngủ . Vừa nhắm mắt là trong đầu hiện lên cảnh lang sói giơ vuốt nhọn lao tới cắn xé, từ từ ăn từng miếng."

 

"Vậy thì ngủ nữa. Bảo hạ nhân thu dọn hành lý, trời sáng là lên đường."

 

Cố Thừa Ngôn là nuông chiều , yêu thương .

 

Chàng sẽ ở bên , thì thực sự sẽ ở cùng .

 

Hai bên cửa sổ, ánh nến ấm áp, dạy chơi cờ ngũ hành đơn giản.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-van-mo-thua-ngon-igfs/chuong-15.html.]

Ta vắt óc suy nghĩ vẫn thắng nổi .

 

Ta liền giở trò, từ năm quân tăng lên mười, hai mươi, ba mươi.

 

Cuối cùng dứt khoát tráo luôn đen trắng, thậm chí còn len lén đặt thêm vài quân cờ.

 

Thua thật là thảm, thảm đến nỡ .

 

"Tam gia, bịt mắt ."

 

“……”

 

Cố Thừa Ngôn , ánh mắt như đang thứ gì đó kỳ quái.

 

Chàng : "Bịt mắt , nàng chắc chắn thể thắng ?"

 

"Nhỡ thắng thật thì ?"

 

Tứ Nguyệt chơi cờ, nhưng Thanh Việt thì .

 

Hắn cách cho Cố Thừa Ngôn đặt quân ở , đặt quân ở .

 

Ta thêm ba mươi quân, còn nhường ba nước.

 

Rồi thì……

 

Còn gì mà " thì" nữa .

 

Ta viên cờ cuối cùng trong tay, tức đến ném luôn lên bàn cờ.

 

"Không chơi nữa, chơi nữa."

 

Ta giận dỗi trèo lên xe ngựa, cạnh Cố Thừa Ngôn, chẳng thèm để ý gì đến .

 

Chàng bật trầm thấp.

 

Ta trừng mắt lườm một cái.

 

"Còn dám ?"

 

Ta nghĩ nát óc, còn giở trò gian lận, thậm chí lén thêm cả quân cờ mà vẫn thua.

 

Lúc đó Cố Thừa Ngôn thì còn nén , Thanh Việt thì , vẻ mặt rõ ràng là: công tử nhà mà thua ?

 

là quá tổn thương.

 

Cố Thừa Ngôn đưa tay xoa xoa sống mũi: "Hay nhường thêm vài nước nữa nhé?"

 

“……”

 

Ta càng tức hơn.

 

còn tức bản kiên trì lâu.

 

Đi ngang qua một trấn nhỏ, Cố Thừa Ngôn dẫn dạo.

 

Ta lập tức lon ton nhảy xuống xe, vui vẻ bên cạnh .

 

Giận dỗi gì chứ? Quên sạch từ lâu !

 

Trấn nhỏ hôm nay thật náo nhiệt, là con trai quan tri huyện thành , bày yến tiệc từ sáng tới tối.

 

Có tiền thì mang chút lễ vật đến ăn tiệc, tiền cũng vẫn thể ăn .

 

Ta sang Cố Thừa Ngôn: "Tam gia, chúng cũng ăn tiệc ."

 

Ta từng dự hỷ yến của khác bao giờ.

 

"Ừ."

 

Cố Thừa Ngôn đưa theo, Tứ Nguyệt và Thanh Việt cùng.

 

Chàng tặng một bức tranh sơn thủy ghi hiệu đề và đóng ấn.

 

Cố Thừa Ngôn báo tên, ghi danh cũng chẳng là ai, liền tuỳ tiện sắp xếp cho chúng một bàn.

 

Một bàn tám , chúng bốn, thêm bốn hán tử dáng vẻ thô lỗ cùng bàn.

 

Ban đầu họ chuyện ầm ĩ, bộ dạng như mở to bụng mà ăn.

 

khi xuống thì lập tức im bặt.

 

Ngay cả gắp thức ăn cũng dám quá tay.

 

Trên bàn bày chín cái bát, món ăn từng thấy qua.

 

Cố Thừa Ngôn , tiệc rượu bình thường đều như thế, gọi là "cửu đại oản".

 

Chàng chỉ ăn một miếng mỗi món, còn , Tứ Nguyệt và Thanh Việt thì ăn khá nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận