Cô Thôn Quê Cũng Có Thể Trở Thành Gái Vạn Người Mê

Chương 12: Cô gái quê mùa cũng có thể chủ động phản kháng sao?

“Cạch.”

Quả mơ còn đang rỉ nước b.ắ.n lên chiếc áo ngắn cổ búp bê màu vàng nhạt của Lâm Mãn Hạnh, tuy cú ném này không đau lắm nhưng cô vẫn theo bản năng lùi lại một bước.

Cô kéo nhẹ lớp vải trên vai, nhìn vết bẩn loang ra, đôi mày thanh tú dưới vành mũ khẽ cau lại.

“Nói cho cô biết, tôi vẫn còn nhớ rõ chuyện cô làm hôm qua, đừng tưởng cô ngốc là tôi sẽ bỏ qua cho cô, nằm mơ đi! Xem hôm nay tôi xử lý cô thế nào!”

Trên cây, sau khi tuyên bố hùng hồn như một tên phản diện, Vu Cảnh Hoán lại cười khẩy:

“Tuy nhiên, nếu cô ngoan ngoãn một chút, biết đâu tâm trạng tôi tốt lên sẽ tha cho cô một mạng.”

Tối qua, sau khi Lâm Mãn Hạnh rời đi, Kiều Tư Bạch cũng dẫn người rời khỏi.

Vu Cảnh Hoán đói đến mức không chịu nổi, nhưng lại không muốn ăn thứ đồ như cám lợn mà đám dân đen kia mang tới, đành nhịn đói thêm một đêm. Sáng sớm, gã liền chạy ra nằm trên cây mơ ăn cho đỡ đói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận