Chuyến Này Tôi Cho Anh Tuyệt Hậu Luôn
Chương 5
Dù miệng mắng chửi nhưng trong lòng bà ta vẫn chưa yên tâm, kéo tay Hà Viễn nói:
"Mẹ cứ thấy bất an thế nào ấy. Tối nay con đừng qua chỗ nó nữa. Ngày mai mẹ sẽ đi tìm bà Từ hỏi cho rõ."
Hà Viễn do dự, cuối cùng vẫn nghe theo lời khuyên của Vương Xuân Hoa.
Anh ta thậm chí còn không bước vào phòng, chỉ gọi điện báo tôi rằng Vương Xuân Hoa đột nhiên thấy không khỏe, anh ta phải đi mua thuốc, bảo tôi cứ ngủ trước.
Tôi dịu dàng dặn dò mấy câu rồi cúp máy.
Sau đó, lặng lẽ bước vào phòng mẹ tôi.
"Nếu nhà họ Hà đã bắt đầu nghi ngờ, vậy thì chúng ta phải làm cách nào xóa tan sự nghi ngờ đó."
Mẹ tôi đập bàn chốt hạ.
Ngày hôm sau
Vương Xuân Hoa còn chưa kịp ra khỏi cửa đã bị mẹ tôi giữ lại.
"Thông gia à, hôm nay tôi định bảo hai đứa nhỏ đưa tôi đến chùa trả lễ. Bà đi cùng nhé?"
Mẹ tôi niềm nở mời.
Vương Xuân Hoa đảo mắt suy nghĩ một chút rồi lập tức đồng ý.
Chùa Thần Sơn nổi tiếng linh thiêng ở vùng này, bên trong thờ không ít cao tăng tu hành thanh tịnh.
Đây chính là lý do khiến Vương Xuân Hoa đồng ý đi cùng.
Nếu tôi thực sự có gì không ổn, các vị cao tăng trong chùa chắc chắn sẽ nhìn ra.
Nghĩ đến khả năng đó, bà ta càng cảm thấy chắc chắn hơn về những lời cảnh báo của bà Từ.
Nhưng tôi thì không nhịn được mà bật cười.
Tôi đâu phải yêu ma quỷ quái gì, có gì mà sợ cao tăng trừ tà chứ?
Vương Xuân Hoa nhìn tôi chằm chằm, lập tức nắm lấy cơ hội để kiếm chuyện.
Trước mặt mẹ tôi, bà ta lên giọng trách mắng:
"Lạc Lạc, sao con vô giáo dục thế? Chùa chiền là nơi phải tôn kính, không được mở miệng bừa bãi!"
Tôi vội vàng che miệng lại, giả vờ ngại ngùng gật đầu.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lần đầu tiên nắm thế thượng phong, Vương Xuân Hoa đắc ý đến mức đuôi gần như vểnh lên.
Bà ta còn ra vẻ bề trên nói với mẹ tôi, bảo bà phải dạy dỗ tôi nghiêm khắc hơn mới được.
Thấy mẹ tôi siết chặt nắm đấm, tôi nhanh chóng kéo bà đi.
Chuyện chính hôm nay vẫn chưa hoàn thành.
Chúng tôi đi dạo quanh chùa hết vòng này đến vòng khác.
Cuối cùng, Vương Xuân Hoa cũng dần yên tâm.
Bà ta cố ý đi chậm lại vài bước, thì thầm với Hà Viễn:
"Không có vấn đề gì. Đồ gỗ đào và bùa chú mẹ đã lén thử lên người nó rồi. Mấy vị đại sư trong chùa cũng nhìn qua, không ai nói gì cả."
Hà Viễn thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuyen-nay-toi-cho-anh-tuyet-hau-luon/chuong-5.html.]
Đi phía trước, tôi và mẹ liếc nhau cười thầm.
Nhà họ Hà không nghi ngờ nữa, vậy thì đến lúc chúng tôi tạo ra vấn đề rồi.
9
Ngày thứ ba sau đám cưới.
Mẹ tôi trở về nhà, còn gia đình họ Hà bắt đầu lộ rõ bản chất.
Vương Xuân Hoa liên tục bóng gió nhắc nhở tôi đi làm công chứng tài sản.
"Trước tiên là thêm tên A Viễn vào sổ đỏ căn nhà đứng tên con. Sau đó, hai đứa cùng ngồi tính toán lại tiền bạc rồi làm công chứng chia đôi tài sản đi."
Ánh mắt bà già sáng rực như thể ban đêm cũng chẳng cần bật đèn.
Hà Viễn ho nhẹ một tiếng, giả vờ trách mẹ anh ta:
"Mẹ đang làm gì vậy?”
"Con và Lạc Lạc đã là vợ chồng, dù không công chứng thì tài sản của con cũng có một nửa của cô ấy rồi. Lạc Lạc, con nói xem có đúng không?"
Ba đôi mắt trên bàn ăn đều chăm chú nhìn tôi.
Tôi trầm mặc vài giây, cắn môi do dự:
"Đã kết hôn thì tài sản chia đôi là chuyện bình thường. Nhưng mẹ em bảo, đàn ông sau khi lấy vợ thường thay đổi..."
Câu nói còn chưa dứt đã bị Hà Viễn vội vàng cắt ngang.
Anh ta vỗ n.g.ự.c cam đoan:
"Lạc Lạc, em cứ yên tâm! Anh đảm bảo sẽ không thay lòng đổi dạ!
"Em chính là sinh mạng của anh!”
"Nếu anh phản bội em, tùy em xử trí!"
Tôi cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, khẽ hỏi:
"Tùy em xử trí... vậy dù em muốn mạng của anh cũng được sao?"
Hà Viễn ngập ngừng vài giây, sau đó dứt khoát gật đầu.
Dù gì đây cũng là xã hội pháp trị, dù anh ta có ngoại tình bỏ rơi tôi thì tôi cũng chẳng thể làm gì được anh ta cả.
Tôi hiểu anh ta quá rõ.
Chỉ cần liên quan đến tiền, anh ta có thể diễn vai người chồng si tình trước mặt tôi một cách hoàn hảo.
Mấy ngày qua, tôi liên tục kéo Vương Xuân Hoa ngồi tính toán tài sản trong nhà, còn cố ý khoe khoang cuộc sống xa hoa của mình trước mặt họ.
Tất cả chỉ để kích thích lòng tham của họ.
Không ngờ bọn họ lại không kiềm chế được, mới ba ngày đã vội vàng lộ mặt.
Không uổng công tôi tỉ mỉ bày ra cái bẫy này.
Khi lời nói của Hà Viễn vừa dứt, sợi chỉ đỏ trên tay tôi nóng rực lên.
Sức sống dồi dào như dòng suối cuồn cuộn tràn vào cơ thể tôi.