Chuyến Này Tôi Cho Anh Tuyệt Hậu Luôn

Chương 3

Mắt tôi ngân ngấn nước, ấm ức nói:

 

"Con với A Viễn tuy đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, nhưng còn chưa làm đám cưới. Dù sao cũng phải chờ sau hôn lễ chứ ạ."

 

Có được câu trả lời hài lòng từ tôi, Hà Viễn đúng lúc xuất hiện.

 

Anh ta diễn vai người chồng tốt, dịu dàng dỗ dành tôi ngoan ngoãn nghe lời.

 

Vương Xuân Hoa cười toe toét:

 

"Vậy để bác xem ngày đẹp cho hai đứa luôn!"

 

6

 

Hôn lễ được định vào một tháng sau đó.

 

Lấy lý do chăm sóc tôi, cả nhà Hà Viễn dọn ra khỏi căn phòng thuê chật hẹp, chuyển vào biệt thự của tôi.

 

Có lẽ sợ tôi đổi ý trước ngày cưới, bọn họ đối xử với tôi như bà hoàng.

 

Nhưng sau lưng, thái độ lại hoàn toàn khác.

 

"Vẫn là con trai tôi giỏi, đám cưới cũng để nhà gái trả tiền. Không tốn xu nào mà cưới được con gái nhà giàu.”

 

"Còn con bé Nghiêm Gia Lạc này đúng là mặt dày, cứ bám lấy A Viễn không buông!"

 

Lúc này, Vương Xuân Hoa mới lộ bộ mặt thật:

 

"Con trai, con cố gắng lên, tranh thủ sau đám cưới cho mẹ bế cháu nội sớm. Đứa đầu tiên nhất định phải là con trai!"

 

Cha Hà Viễn tiếp lời:

 

"Mẹ con nói đúng. Nếu sinh con gái thì bỏ đi, tránh ảnh hưởng phong thủy nhà họ Hà.”

 

"Nếu con bé không sinh được con trai, con cứ tìm người khác sinh. Nhà giàu, thiếu gì người chịu sinh cháu đích tôn cho nhà mình!"

 

Hà Viễn gật gù đồng tình.

 

Tất cả những tính toán này đều hiển thị rõ ràng trên màn hình giám sát của biệt thự.

 

Tôi không khỏi cảm thán, cả nhà này thật sự là cặn bã.

 

Nếu tôi thực sự là một kẻ si tình ngốc nghếch, e rằng sẽ bị họ nuốt chửng đến không còn xương.

 

Nhưng may mắn thay, người sắp bị nuốt chửng là bọn họ.

 

Chỉ cần trong hôn lễ, Hà Viễn thề nguyện câu đó, tôi có thể mượn đi một nửa sinh mệnh của anh ta.

 

Còn về cha mẹ Hà Viễn...

 

Mẹ tôi ôm vai tôi, cười lạnh:

 

"Cứ để bọn chúng nhảy nhót thêm chút nữa. Chờ qua đám cưới, mẹ sẽ đích thân ra tay."

 

Tôi thầm thay cha mẹ Hà Viễn đổ mồ hôi lạnh.

 

Có thể khiến mẹ tôi nổi sát tâm, cũng không dễ gì.

 

Mắt của mẹ tôi có thể nhìn thấy khí vận trên đỉnh đầu của người thường.

 

Ban đầu, tôi vốn không định cưới Hà Viễn.

 

Chỉ định để anh ta lợi dụng thêm một chút, rồi từ từ mượn đi ít tuổi thọ.

 

Với những người có thọ mệnh dài, mất đi một chút cũng không đáng kể.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuyen-nay-toi-cho-anh-tuyet-hau-luon/chuong-3.html.]

Nhưng khi mẹ tôi gặp cha mẹ Hà Viễn, bà phát hiện…

 

Trên đỉnh đầu hai người đó, một đám mây đen cuồn cuộn kéo đến.

 

Hai kẻ này đã mang trên vai vô số nhân quả giec chóc.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Đây chính là loại ác nhân mà chúng tôi tìm kiếm bấy lâu nay.

 

Vậy thì, mượn đi hết sinh mệnh của bọn họ... cũng chẳng có gì là quá đáng cả, đúng không?

 

7

 

Rất nhanh, ngày cưới đã đến.

 

Tuân thủ nguyên tắc chia đôi, trước đám cưới Hà Viễn đề nghị không cần sính lễ, cũng chẳng cần của hồi môn.

 

"Bảo bối, sau khi kết hôn tài sản hai nhà đều là của chúng ta, cần gì mấy thủ tục hình thức ấy?"

 

Sau cuộc hoan ái, Hà Viễn nâng mặt tôi lên, dịu dàng dỗ dành.

 

Tôi mệt mỏi hôn lên gương mặt điển trai trước mắt:

 

"Tất cả nghe theo anh."

 

Dù sao thì, cuối cùng mọi thứ cũng sẽ quay về tay tôi thôi.

 

Ngày cưới.

 

Nhà họ Hà lôi kéo cả đống họ hàng xa gần tới dự.

 

Vương Xuân Hoa đon đả chạy tới chạy lui giữa đám đông, hệt như một con bướm rực rỡ.

 

Khi biết Hà Viễn cưới được con gái nhà giàu, mà sính lễ cũng không phải bỏ ra một xu, họ hàng ai nấy đều hâm mộ.

 

"Vẫn là A Viễn có bản lĩnh! Cô dâu nhà người ta còn tự nguyện bỏ tiền ra để gả cho nó!"

 

Vương Xuân Hoa ra vẻ kiêu ngạo, khoe khoang khắp nơi:

 

"Đó là nhờ con trai tôi có sức hút! Con dâu tôi dù có phải tự bỏ tiền cũng nhất quyết gả vào nhà này!"

 

Lúc tôi xuất hiện trong bộ váy cưới, ánh mắt họ hàng nhà họ Hà nhìn tôi tràn đầy khinh thường.

 

"Cô dâu này cũng không biết tự trọng. Nghe nói bám riết lấy A Viễn, đuổi cũng không đi!"

 

"Nếu không phải nhà có tiền, A Viễn chưa chắc đã chịu lấy đâu!"

 

Không biết Vương Xuân Hoa đã thêm mắm dặm muối thế nào.

 

Nhưng những gì truyền đến tai tôi đều là những lời coi thường như vậy.

 

Tôi coi như gió thoảng bên tai, khóe môi cong lên còn khó kìm hơn cả cò s.ú.n.g AK.

 

Chỉ nghĩ đến số tuổi thọ sắp tăng vọt, tôi đã kích động đến mức run rẩy cả người.

 

Cuối cùng, cũng đến nghi thức tuyên thệ.

 

Chủ hôn là người của tôi.

 

Ông ta cố ý nhấn mạnh rằng tôi và Hà Viễn kết duyên nhờ nguyên tắc chia đôi.

 

Sắc mặt Hà Viễn thoáng chốc không tự nhiên.

 

Nhưng họ hàng nhà họ Hà dưới sân lại hết lời khen ngợi anh ta giỏi giang.

 

Hà Viễn lập tức ưỡn thẳng lưng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận