“Nhưng cô đã rời đi khi anh ấy ở thời điểm tồi tệ nhất, bây giờ tôi là người ở bên cạnh anh ấy. Trong lòng anh ấy, cô là một kẻ phản bội đáng xấu hổ.”
Những năm đó là những năm tháng khó khăn nhất của nhà họ Giang. Giang Hoài Tự trên danh nghĩa là xuống cơ sở, thực tế là bị “lưu đày”.
Nếu không gặp Tống Khuynh Khuynh, có lẽ anh ta vẫn có thể thành công, nhưng sẽ phải lãng phí thêm nhiều năm nữa. Tuyệt đối không thể ở leo lên vị trí cao như vậy ở tuổi trẻ như thế này.
Cho nên khi anh ta trở về Bắc Kinh, hai nhà Giang Tống danh chính ngôn thuận đính hôn. Còn tôi thì... bị bẻ gãy cổ tay, giống như một con ch.ó hoang bị đuổi ra khỏi nhà họ Giang.
Đã xảy ra chuyện xấu xa như vậy, nơi đó đã không chứa nổi tôi.
Tống Khuynh Khuynh cố ý khoe vòng tay trên cổ tay mình ra, mỉm cười dùng khẩu hình hỏi tôi: “Sao không tông c.h.ế.t cô đi? Cô đoán xem, nếu dì Giang biết cô lại xuất hiện bên cạnh Hoài Tự, cánh tay kia của cô cũng có thể bị chặt đứt hay không?”
Tôi không thể nhịn được nữa, trả lời lại một cách mỉa mai: “Đeo vòng tay tôi từng đeo, người đàn ông tôi không cần, hàng second hand thơm không? Cô thực sự nghĩ rằng anh ta không nhớ tôi sao?” Tôi nhìn chằm chằm vào mắt Tống Khuynh Khuynh, dứt khoát hỏi: “Vậy tại sao anh ta lại tông xe cô ra ngoài? Trường đua xe nhiều như vậy, cô cảm thấy vì sao anh ta lại muốn tới đây?”
Sắc mặt Tống Khuynh Khuynh hơi khó coi, tôi lại thêm một mồi lửa: “Tống Khuynh Khuynh, cô phải hiểu rõ điều này. Là tôi không cần anh ta nữa.”
Nhưng tôi không ngờ Tống Khuynh Khuynh lại mỉm cười. Cô ta lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, màn hình hiển thị đang trong cuộc gọi. Cô ta vừa ấm ức vừa oán giận: “Em đã nói, chỉ có em là thật lòng với anh.”
Đầu dây bên kia, Giang Hoài Tự im lặng một lát rồi cúp máy.
5
Sau khi chân lành lại, tôi bắt đầu gửi hồ sơ xin việc đi khắp nơi. Nhưng tình hình kinh tế những năm gần đây tệ đến mức ngay cả nghiên cứu sinh cũng không tìm được việc làm, huống chi là tôi?
Cuối cùng, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm một cơ sở dạy trẻ em vẽ tranh.
Mỗi ngày chỉ cần vài giờ, là mức độ mà cánh tay bị thương của tôi có thể chịu đựng được, tuy rằng kiếm không được mấy đồng, cũng đủ để sống qua ngày.
Nhưng trong số các học sinh có một cậu bé mập mạp hống hách ngang ngược, phụ huynh không dễ giao tiếp.
Khi cha cậu bé gặp tôi lần đầu tiên, hắn đã quấn lấy tôi, muốn thông tin liên lạc của tôi, nói là muốn theo dõi quá trình học tập của con mình.
Tôi không muốn cho, nhưng cha cậu bé đó uy h.i.ế.p sẽcho cậu bé nghỉ học, ông chủ cơ sở dạy vữ tiếc tiền, quay đầu bán số điện thoại di động của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cang-muon-cuong-cau/3.html.]
Sau đó chủ cơ sở còn uy h.i.ế.p tôi:” Nếu phụ huynh này cho con nghỉ học, cô cút đi cho tôi!”
Tôi vốn đã chuẩn bị tinh thần nhận được tiền lương sẽ nghỉ, nhưng không quá hai ngày, mẹ cậu bé kia lại tới cửa khóc lóc om sòm.
Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp cùng mái tóc xoăn xù, đứng ở cơ sở dạy vẽ lôi tên tôi ra chửi rủa, nói tôi quyến rũ chồng cô ta.
Tôi đang tiễn các bạn nhỏ đi ra, thì có người phun nước bọt vào mặt tôi, khiến tôi ngây ngẩn cả người.
Người phụ nữ kia nhất thời càng thêm hăng hái: “Đồ con gái không biết xấu hổ! Mày có biết làm tiểu tam rất vô liêm sỉ không? Có biết phá hoại gia đình người ta là g.i.ế.c cả nhà người ta không?”
...
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Cha của cậu bé chạy tới, trán đẫm mồ hôi: “Tôn Phương, cô nổi điên cái gì, mau theo tôi về nhà!”
Giọng nói của người phụ nữ kia the thé như tiếng chuông báo động: “Vương Đại Tráng, anh cmn có lương tâm hay không, bà đây theo anh nhiều năm như vậy, bây giờ anh lại đi ve vãn một cô gái trẻ! Tôi sẽ đến đơn vị anh báo cáo!”
Người đàn ông kia nhất thời nóng nảy, dùng sức đẩy cô ta một cái: “Cmn cô điên à!”
Người phụ nữ bị đẩy lui vài bước, lập tức bật khóc. Cô ta hét lên và tiến đến giật tóc tôi: “Tao sẽ đánh c.h.ế.t mày, con đĩ!”
……
Bây giờ đang giờ tan tầm, chẳng mấy chốc đã có một đám đông người tụ tập vây xem, một số người còn lấy điện thoại di động ra để quay chụp. Tệ nhất là, trong đó có không ít phụ huynh học sinh.
Nếu thanh danh của tôi thực sự bị hủy hoại, tôi sẽ không thể tiếp tục làm việc ở cơ sở đào tạo này nữa!
Tôi né tránh nước bọt đầy mùi tỏi cô ta phun ra, trước mặt mọi người chỉ vào người đàn ông kia lớn tiếng hỏi lại: “Chị đang nói tôi tán tỉnh con thủy quái Kappa này à?”
Mọi người xung quanh đều sửng sốt một lúc, nhìn qua nhìn lại giữa tôi và cha cậu bé một lúc rồi phá lên cười.
“Ông già, đi tiểu rồi soi xem, nhìn cái bụng kia của anh, cái mặt kia của anh, một cô gái trẻ như tôi muốn cái gì ở anh vậy? Vừa già, vừa xấu, anh không tắm rửa sao?”