Bạn Cùng Phòng Của Tôi Là Người "Khinh Đồng"

08

Sau đó, tôi dọn về ký túc xá.

Dưới sự giám sát và giúp đỡ của Phó Lý, thành tích học tập của tôi tiến bộ rất nhanh. Ngày thi tuyển sinh, tôi làm bài rất suôn sẻ.

Ra khỏi phòng thi, tôi thấy Phó Lý đang đứng dưới gốc cây. Ánh nắng ấm áp hiếm hoi của ngày đông bao phủ lấy cậu ta một lớp hào quang, cậu ta đứng từ xa nhìn tôi mỉm cười, đẹp trai đến mức khiến người tôi rung động.

Tránh xa đám đông, tôi kéo cậu ta lại hôn tới tấp. Cậu ta cười bảo tôi như sói đói vồ mồi, nhưng đến tối lên giường rồi, vai vế lập tức thay đổi.

Sáng hôm sau, hai đứa bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Là lớp trưởng gọi đến.

"Mau xem nhóm lớp đi, chuyện hai người hôn nhau giữa đường đã lan truyền khắp cả khối rồi!"

Tôi bật dậy, vội vàng mở WeChat, quả nhiên, tin nhắn nhiều không đếm xuể, còn có cả ảnh chụp màn hình từ các lớp khác, hơn nữa phần lớn đều là bàn tán về Phó Lý, nói những lời không hay.

Tôi vỗ mạnh vào người Phó Lý: "Giờ phải làm sao? Danh tiếng của anh bị em hủy hoại rồi."

Thế nhưng, Phó Lý lại chẳng hề lo lắng, cậu ta vừa ngáp vừa kéo tôi vào lòng: "Đồ ngốc, họ cũng nói về em đấy, sao em không lo cho mình mà lại lo cho anh?"

"Em không sao cả, dù sao thì họ cũng biết em là "cong" từ lâu rồi, bị mắng chửi thậm tệ em cũng quen rồi. Nhưng anh thì khác, em không biết anh có chịu đựng được không và chuyện của chúng ta có ảnh hưởng đến việc tuyển thẳng của anh không?"

"Sao lại phải quen, ai mắng thì cứ mắng lại."

"Ôi thôi, đừng nói chuyện đó nữa, mau nghĩ cách đi."

Phó Lý ôm tôi chặt hơn: "Chẳng có cách nào đâu, cứ để mọi chuyện tự nhiên. Trước kia em phải một mình đối mặt với những lời gièm pha, lần này tuy không thể tránh khỏi, nhưng ít ra chúng ta có hai người."

Nhưng hai người thì chịu đựng sao nổi!

Lên giảng đường, khi tôi và Phó Lý cùng xuất hiện, cả bốn lớp học bỗng im phăng phắc, mọi ánh mắt đổ dồn về phía hai đứa tôi.

Phó Lý bình thản nắm tay tôi đi đến chỗ ngồi trống. Trong lớp học vang lên những tiếng la ó, tôi ngượng ngùng đến mức muốn độn thổ.

Trong giờ học thì còn đỡ, chỉ là bị nhìn ngó và bàn tán xì xào từ bốn phương tám hướng.

Nhưng vừa tan học, giáo sư bước ra khỏi lớp, chủ tịch hội sinh viên vốn không ưa Phó Lý đã lên tiếng.

"Đây là trường đại học, không phải quán bar dành cho người đồng tính, làm như vậy, thật là không phù hợp."

Tôi luôn tâm niệm "chuyện không liên quan đến mình thì đừng xen vào", bèn kéo Phó Lý đi ra ngoài.

Ngày thường Phó Lý hiếm khi tranh cãi với ai nhưng hôm nay cậu ta lại dừng bước. Trước sự chứng kiến của nhiều người, Phó Lý nhìn chằm chằm chủ tịch hội sinh viên.

"Các cặp đôi bình thường nắm tay thì được, người đồng tính nắm tay thì không được, cậu kỳ thị người đồng tính à?"

Một câu nói khéo léo lái sang vấn đề, một bạn nữ khác cũng lên tiếng: "Đúng vậy, chúng tôi là người đồng tính thì làm sao? Chúng tôi đắc tội gì với cậu? Tại sao không được nắm tay nhau giữa chốn đông người?"

Chủ tịch hội sinh viên vội vàng thanh minh: "Tôi không có ý đó, Phó Lý, cậu đừng xuyên tạc ý tôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận